Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2557. Hiệu Triệu Và Cưỡng Chế (2)


Đánh dấu

Thâm Tuyết nhìn bắp ngô trong tay.
Bắp ngô tỏa ra mùi hương thơm ngát, nhưng còn chưa đủ lửa.
Cô lật bông ngô, nói: “Địa Thần, nếu anh muốn duy trì thái độ trung lập, ít nhất anh phải phối hợp với sức mạnh của tôi... Lỡ như chúng ta đánh nhau với người khác thì loại sức mạnh này sẽ không để chúng ta phải chịu thiệt.”
Lời này quá quan trọng.
Cố Thanh Sơn cười khẽ, nói: “Cô quản sinh tử, tôi quản đại địa, như vậy tính ra...”
Hắn không nói tiếp.
Thâm Tuyết dần hiểu ra, nhịn không được thầm mắng một câu.
Trí tưởng tượng của người này thực sự quá mức phong phú.
Cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Từ trước đến nay tôi vẫn luôn một mình hành động, trước đây vì tò mò nên mới tới nhìn anh một cái, ai ngờ đột nhiên lại có thêm một đồng bọn.”
“Chúng ta chỉ có hai người thôi sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tôi rất mạnh, lại không hợp với cuộc sống tập thể, cho nên vẫn không gia nhập phe nào.” Thâm Tuyết nói.
“Như cô bình thường sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ chiến tranh sắp nổ ra, chỉ sợ cô sẽ trở thành cái gai trong mắt cả hai phe.” Cố Thanh Sơn nói.
Thảo nào cô ấy lại tìm đến mình.
“Một mình tôi đã rất thua thiệt, cho dù có anh gia nhập thì chúng ta vẫn rơi vào hoàn cảnh xấu.” Thâm Tuyết nói.
“Vì sao cô không chịu gia nhập vào một phe nào đó.” Cố Thanh Sơn tò mò hỏi.
Đây cũng là một chuyện rất quan trọng.
“Một chút ân oán cũ mà thôi.” Thâm Tuyết không nói hết chuyện.
“Được rồi, chúng ta không thể chiêu mộ thần linh sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tuy bọn họ sợ tôi, nhưng sẽ không vì thế mà phản bội phe phái của mình.” Thâm Tuyết nói.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Đúng lúc này, dòng chữ màu đỏ tươi lẳng lặng hiện lên:
[Chú ý!]
[Tử đấu phía bên kia: Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đã sử dụng bảo vật Kỳ Quỷ để hủy bỏ triệu hoán đồng minh.]
[Bởi hành động của nó, ngài cũng nhận được bồi thường tương ứng.]
[Ngài có thể tùy ý triệu hoán một đồng minh nữa cho một trong hai phía của tử đấu.]
[Xin bắt đầu lựa chọn.]
Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn xong, tâm niệm nhanh chóng chuyển động.
Xem ra Quạ ở đó chơi như diều gặp gió cho nên Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng mới liều mạng đưa anh ta trở về, Quạ có thể dùng năng lực của mình...
Nếu mình tìm đồng minh, nói không chừng người kia cũng sẽ không mất đi năng lực...
Dù sao năng lực của cô bé cũng rất hiếm có.
Cố Thanh Sơn bèn hỏi Thâm Tuyết: “Tôi vốn là Địa Thần hư không, cho nên người được gọi tới cũng là thần linh, cô có cách nào khiến người thường cũng trở thành thần linh không?”
“Rất khó, tôi sẽ phải tiêu hao rất nhiều sức mạnh, không có thần linh nào làm như vậy.” Thâm Tuyết cau mày nói.
“Nếu đáng để làm thế thì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đáng?” Thâm Tuyết lặp lại.
“Đúng, tôi nhớ cô đã nói, trong các vị thần, không có thần của cải.” Cố Thanh Sơn nói.
“Năng lực là của cải sao? Miễn cưỡng nghe được...” Thâm Tuyết còn đang suy nghĩ.
“Hơn nữa, cho dù tình cảnh có chật vật thế nào đi chăng nữa, con bé có thể đảm bảo chúng ta không bị vị thần khác giết chết.” Cố Thanh Sơn nói.
Sắc mặt Thâm Tuyết tức khắc thay đổi, hỏi: “Người phàm như thế nào mà có thể làm được điều này?”
Cố Thanh Sơn nói: “Thực ra cũng không phải con người... Cô bé có huyết mạch cao quý không gì sánh nổi, thiên phú cũng vượt xa mức tưởng tượng của con người, trong thế giới Phủ Bụi, toàn bộ linh hồn, mặc kệ mạnh yếu sang quý, đều sẽ cung kính thờ phụng con bé như một vị thần thực thụ.”
Thâm Tuyết nhìn hắn chằm chằm, giống như đang nhìn một cảnh tượng trong mơ không chút chân thực.
“Đừng nói với tôi anh đang nói về bộ tộc chim Kinh Cức.” Cô nói.
“Ồ? Cô biết hả?” Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
Thâm Tuyết đột nhiên vui vẻ, nói: “Đương nhiên! Thực ra chim Kinh Cức cũng là một nhánh chúng tộc của Chúa tể Tạo Vật, nhưng mà thời điểm xứ sở của các vị thần được thành lập, chim Kinh Cức không tham gia góp vốn đầu tư, bọn họ cảm thấy thế giới Phủ Bụi thú vị hơn, chuyển sang thế giới Phủ Bụi... Cho nên trong xứ sở của các vị thần không thể bắt gặp chim Kinh Cức.”
“Thì ra là thế, tôi sẽ đón con bé qua đây, cô phải đảm bảo con bé có thể trở thành thần linh.” Cố Thanh Sơn nói.
Trong lòng hắn thầm thở phào một hơi.
Hiện tại đã xác định chim Kinh Cức chính là một nhánh chủng tộc của Chúa tể Tạo Vật, vậy tất nhiên không còn vấn đề gì nữa.
“Tôi sẽ cố hết sức, nhưng vẫn cần anh hỗ trợ.” Thâm Tuyết nói.
“Được.”
Cố Thanh Sơn khởi động Danh Sách Tối Cao, bắt đầu tìm kiếm Laura từ trong danh sách ngủ say.
Chẳng mấy chốc, một cô gái nhỏ còn chưa tỉnh ngủ xuất hiện trước mặt hai người.
Vừa nhìn thấy Cố Thanh Sơn, sắc mặt cô bé lập tức trở nên mừng rỡ.
Cố Thanh Sơn đang muốn nói gì đó, đột nhiên hơi biến sắc, khẽ nói nhỏ: “Trốn đi.”
Laura vô cùng nhạy bén, lập tức bung dù, biến mất ngay trước mặt hai người.
Cố Thanh Sơn và Thâm Tuyết cùng nghiêng đầu nhìn qua chỗ khác, nhìn về phía xa.
Sâu trong bụi cỏ âm u tăm tối.
Một con chim màu đen bay tới, đậu trên nhánh cây nhìn hai người.
“Địa Thần, ta tới đây để nói cho ngươi biết một việc.”
Chim đen nói tiếng người.
Cố Thanh Sơn nói: “Vị này là...”
“Thần Tai Ương.” Thâm Tuyết nói.
“Hân hạnh gặp mặt, ngưỡng mộ đã lâu, mời nói.” Cố Thanh Sơn xoay người về phía chim đen, chắp tay một cái.
Chim đen nói: “Hoan nghênh ngươi gia nhập trận doanh Loạn Thế, vừa rồi chúng ta đã tuyên bố tin tức này.”
Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói: “Các ngươi còn chưa hỏi ý kiến ta mà đã thêm ta vào trận doanh của các ngươi?”
Chim đen nói: “Từ giờ trở đi, một khi các thần linh của trận doanh Thủ Tự nhìn thấy ngươi, sẽ ra tay giết ngươi ngay lập tức, cho nên ngươi đến quảng trưởng Thành Nam sớm một chút, chúng ta sẽ cử người tiếp đón ngươi, nói cho ngươi biết một vài kiến thức cần thiết và một vài phương thức chiến đấu.”
“Như vậy thì quá hiếu khách rồi, ta không nhận nổi... Nhưng mà ta được lợi gì từ việc này?” Cố Thanh Sơn nói.
“Địa Thần, Loạn Thế đã tới, ngươi phải nghĩ cách sống sót trước rồi mới tính đến lợi ích.” Chim đen nói.
Cố Thanh Sơn thở dài nói: “Ta không thích người khác quyết định thay ta.”
Chim đen nói: “Ngươi phải nghĩ cho rõ, cho dù bây giờ ngươi gia nhập trận doanh Thủ Tự, bọn họ cũng sẽ không tin tưởng ngươi... Ngươi có một tiếng đồng hồ cuối cùng để quyết định sinh tử của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận