Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1776. Đối Địch (2)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: “Sau khi trở về, ta và Quạ đang bàn bạc với nhau thì ngươi lại đúng lúc xuất hiện, đồng thời còn đưa ra một loại đèn tròn khoa học kỹ thuật có thể phát hiện tất cả mọi thứ...”
“Xem ra chính ngươi cũng không biết một điều, thật ra ta là một nhà khoa học.”
“Ngươi? Nhà khoa học?” Ngự Quyển không thể tin nổi, hỏi lại.
Cố Thanh Sơn hơi tiếc nuối, nói: “Ta biết hết mọi chức năng của đèn tròn của ngươi, nhưng ta không nói gì là bởi vì ta cho rằng ta có thể đối phó với những toan tính nhỏ nhặt của ngươi.”
“Ngươi không đối phó được.” Ngự Quyển nói.
Cố Thanh Sơn không đáp.
Hắn vươn tay, chỉ vào trường kiếm trước ngực Ngự Quyển.
Ngự Quyển cúi đầu nhìn thanh kiếm trên ngực mình, rơi vào trầm tư.
Lúc này, cửa sổ bằng kính đột nhiên phát ra một vầng sáng dữ dội.
Trên đường phố bên ngoài có người hét lớn.
“Nhanh! Nhanh đi xem!”
“Giáo hội bị người khác tiêu diệt.”
“Quái lạ, rốt cuộc là ai mà có thể san bằng hết cả giáo hội Huy Hoàng!”
“Mấy thiên sứ kia chạy tán loạn như đám ruồi không đầu ấy.”
“Không được rồi, lần này thì lớn chuyện rồi!”
...
Bên trong căn nhà gạch đỏ, hai người yên lặng nghe cuộc đối thoại bên ngoài.
Con ngươi Ngự Quyển đột nhiên co rút, sắc mặt trở nên dữ dằn.
Cố Thanh Sơn mở miệng nói:
“Bây giờ ngươi nên trả lời câu hỏi của ta... Quan hệ giữa ngươi và Ác Quỷ là như thế nào?”
“Quan hệ đồng minh. Trong thành Hư Không có rất nhiều thế lực đều là đồng minh của Ác Quỷ. Thư viện, giáo hội, Công hội Thợ Săn… Thực ra thì có nhiều lắm, nhưng ta nói ra ba cái đã là cực hạn rồi, những thứ khác sẽ không nói cho ngươi biết.” Ngự Quyển nói.
“Sao các ngươi lại muốn giúp Ác Quỷ? Rõ ràng bọn họ làm nhiều việc ác như vậy, rốt cuộc là các ngươi nghĩ gì thế?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Ngự Quyển lắc lắc ngón tay, nói: “Bây giờ đến lượt ta hỏi ngươi. Ngươi nói cho ta biết, nếu như kẻ bán đứng ngươi không phải ta mà là Quạ, ngươi cũng có nhiều lý do phát hiện đầu mối bất thường ở hắn như vậy sao?”
Cố Thanh Sơn nói: “Rất nhiều chuyện cũng không phải đầu mối gì.”
“Nói nghe xem.” Ngự Quyển hỏi.
“Những lúc bình thường người ta không có khả năng tập trung tinh thần làm đúng việc, trạng thái bình thường của con người chính là rối loạn... Ví dụ như chúng ta uống rượu ở quán bar, nếu quan sát tỉ mỉ ngươi sẽ phát hiện mỗi người đều sẽ làm ra rất nhiều động tác vô ý thức. Thật ra chính họ cũng không ý thức được những động tác này, cho nên ngươi không thể chỉ dựa vào một vài hành động đã đánh giá một người là tốt hay xấu... Đây cũng là lý do ta dễ dàng tha thứ cho chuyện của ngươi hết lần này đến lần khác.”
“Ngươi nghĩ rằng ta đứng về phía ngươi.” Ngự Quyển nói.
“Đúng, đặc biệt là sau khi đã trải qua khoảng thời gian đồng sinh cộng tử.” Cố Thanh Sơn nói.
Ngự Quyển nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói: “Thế nên ngươi chờ xem ta sẽ gây ra tội lỗi gì? Sau đó thì sao? Ngươi định làm thế nào?”
Cố Thanh Sơn nói: “Nếu như ngươi lầm đường lạc lối, ta sẽ kéo ngươi trở về; nếu như ngươi bị người khác hiếp bức, ta sẽ giết kẻ đó; nếu như ngươi có vấn đề nào khác, ta và Quạ sẽ cùng nhau giúp ngươi giải quyết.”
Ngự Quyển gục đầu xuống, trong ánh mắt có ánh sáng lấp lóe, thật lâu vẫn không nói chuyện.
“Vậy ta đã làm ngươi thất vọng rồi?” Cậu ta đột nhiên hỏi.
“Từ giờ trở đi thì không.” Cố Thanh Sơn nói.
Ngự Quyển ngẩng đầu, tỉ mỉ quan sát Cố Thanh Sơn thêm lần nữa.
“Lâu lắm rồi ta chưa gặp một nhân vật như vậy...” Cậu ta chậm rãi nói: “Nếu như không phải sự nghiệp của chúng ta đã đến thời khắc mấu chốt, mà ngươi lại cản đường ta, ta rất muốn ngươi gia nhập cùng chúng ta.”
“Rốt cuộc các ngươi đang làm gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Ngự Quyển nhìn hắn chăm chú, nghiêm túc nói: “Trả lời xong câu hỏi này, ta sẽ không nợ ngươi gì nữa, sau này hai ta số mệnh khác biệt, sống hay chết cũng không dính dáng đến nhau.”
“Có như vậy được hay không, ta phải nghe xong đáp án mới biết được.” Cố Thanh Sơn nói.
Ngự Quyển nghiêng nhẹ về trước, thấp giọng nói: “Thời đại Lục Đạo Tranh Hùng sắp tới rồi, mà chúng ta... chuẩn bị phá hủy toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi, sửa đổi thời đại tương lai.”
Cậu ta xoay một vòng, thân thể bị trường kiếm cố định trên tường vỡ tan, hóa thành từng mảnh giấy trắng tan tác tung bay.
Cậu ta tự hủy diệt phân thân này của mình, rời đi ngay trước mặt Cố Thanh Sơn.
Trong căn phòng nhỏ khôi phục yên tĩnh.
Trên đầu Cố Thanh Sơn từ từ có mồ hôi tuôn ra, hắn lấy một chiếc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán.
Mồ hôi lạnh, liên tục chảy ra.
Đây là do cơ thể cảm ứng được cái chết, cũng là phản ứng của linh giác.
Lục Giới Thần Sơn kiếm bay trở về, tới cạnh người Cố Thanh Sơn.
"Công tử, hắn ta đã đi rồi." Sơn Nữ nói.
"Ừ." Cố Thanh Sơn đáp.
Địa kiếm không nhịn được mà hỏi: "Cố Thanh Sơn, ngươi tin tưởng lời nói của hắn ta sao?"
"Không tin một câu nào cả." Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ giật mình, nói: "Thế nhưng các ngươi đều nói, mỗi người hỏi nhau một vấn đề..."
"Đúng là hỏi, thế nhưng tại sao chúng ta phải nói thật cho đối phương biết?" Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ im lặng.
Cố Thanh Sơn nói: "Sơn Nữ, cô đi theo ta, cũng đã gặp được Hạt Cát Bất Diệt nữ sĩ, thấy được Tổ tiên Vạn Rồng và Xà Vương Hỗn Loạn, ánh mắt chắc phải sắc bén hơn chứ."
"Sắc bén?" Sơn Nữ không hiểu.
"Đúng vậy, cô xem, những tên thiên sứ này, ngay cả một lần công kích của Xà Vương Hỗn Loạn cũng không ngăn cản được, dựa vào cái gì mà đòi phá hủy Lục Đạo Luân Hồi?" Cố Thanh Sơn cười lạnh, nói.
"Ý công tử là..." Sơn Nữ nói.
"Xà Vương Hỗn Loạn bởi vì bị thương từ trước nên mới bị Quỷ Đỏ phong ấn, mà Quỷ Đỏ tới từ thế giới Ác Quỷ, là một trong hai đại thần khí thống lĩnh thế giới Ác Quỷ: Quỷ trong Quỷ và Thiên Vương." Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ trầm tư.
Mệnh phù của thế giới Ác Quỷ có thể chống lại Xà Vương Hỗn Loạn.
Mà Lục Đạo Luân Hồi có khoảng sáu thế giới, những khí linh khác có khi còn mạnh hơn Quỷ Đỏ nữa.
Vừa nghĩ tới đây, ngay lập tức nàng cảm thấy lời nói của Ngự Quyển rất buồn cười.
Toàn bộ giáo hội cũng không ngăn cản nổi một lần tấn công, lấy tư cách gì mà đòi đấu với Lục Đạo Luân Hồi?
Hơn nữa, đó vẫn chỉ là khí linh.
Binh khí phải ở trong tay chủ nhân, thì mới có thể phát ra uy lực chân chính.
Vậy… chủ nhân của Quỷ Đỏ là ai?
Nếu như không mượn lực lượng khác hỗ trợ, làm sao mới có thể chiến thắng được kẻ địch mạnh mẽ như vậy?
Sơn Nữ càng suy nghĩ, càng cảm thấy không tự tin.
Cố Thanh Sơn đang lau mồ hôi thì nghe được Sơn Nữ lầm bầm: "Quỷ Đỏ... quá mạnh... có thể chiến đấu ngang tay với tồn tại mạnh mẽ như Xà Vương Hỗn Loạn... Nếu như nó có chủ nhân..."
Ánh mắt Cố Thanh Sơn lóe lên, nói lớn: "Sơn Nữ!"
"Hả? Cái gì? Công tử?" Sơn Nữ vội vàng hỏi.
Cố Thanh Sơn: "Cô là Lục Đạo Thần Sơn kiếm, trên người mang theo Bất Hủ và Đoạn Pháp, kể cả là Quỷ Đỏ cũng không thể làm gì cô. Về sau nếu như chúng ta đối đầu với Quỷ Đỏ của thế giới này thì tính mạng của ta đều dựa vào cô cả!"
Giọng nói của Sơn Nữ trở nên kiên định: "Công tử yên tâm, chỉ cần có ta, ta chắc chắn chém vỡ tấm bùa kia giúp công tử!"
"Ừ!" Cố Thanh Sơn gật đầu, yên lòng.
Địa kiếm ở bên cạnh cũng lẩm bẩm: "Ta không biết khi nào thì trận tranh hùng của Lục Đạo mới bắt đầu, thế nhưng ta lại biết nhóm khí linh đã bắt đầu tranh hùng rồi..."
Vào lúc này, giọng nói của Lạc Băng Ly vang lên:
"Cố Thanh Sơn, các ngươi đều lừa dối đối phương, thì chắc chắn cũng có mục tiêu của mình chứ?"
"Có."
Cố Thanh Sơn lau mồ hôi trán, nói tiếp: "Hắn ta kéo dài thời gian để ta ở nơi này, để thông báo cho những kẻ muốn giết chết ta. Ngươi xem, linh giác của ta đã cảm giác được tử vong khủng bố đang phủ xuống, cho nên mồ hôi lạnh của ta liên tục toát ra đây."
Lạc Băng Ly hỏi tiếp: "Vậy ngươi cứ mặc kệ hắn ta kéo dài thời gian sao? Tại sao lại không chạy trốn đi?"
Cố Thanh Sơn nói: "Bởi vì ta muốn cho hắn ta một cơ hội, để hắn ta gọi người tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận