Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1695. May Và Rủi


Đánh dấu
Phút chốc.
Chỉ thấy dòng chữ xuất hiện trên giao diện thẻ bài:
[Kiểm tra phát hiện năng lực tiên đoán cực kỳ hiếm thấy: Bia Mộ.]
[Người cực kỳ nhạy cảm đối với vận rủi, chỉ có một phần nghìn vạn khả năng thức tỉnh loại năng lực này.]
[Bia Mộ: Nếu như ngươi nói điều gì đó tồi tệ về tương lai thì nó sẽ sinh ra ảnh hưởng giống như thêm dầu vào lửa đối với vận mệnh, lời ngươi nói sẽ biến thành sự thật trong tương lai.]
[Xin chú ý: Muốn kích hoạt Bia Mộ, trước hết phải cảm thụ được dấu hiệu xuất hiện vận rủi.]
[Xin chú ý: Đây là năng lực tiên đoán đặc thù cực kỳ hiếm thấy, có tính loại trừ rất cao, có thể chọn ra một vận rủi trong vô số tình huống có thể xuất hiện và làm nó xảy ra thành hiện thực.]
Cố Thanh Sơn đọc đi đọc lại mấy lần.
Không thể không nói... Loại năng lực này... thật sự đúng là miệng quạ đen.
Lúc này Quạ đã hơi nôn nóng nhìn Cố Thanh Sơn, hỏi: “Thế nào, phương pháp kiểm tra gì đó của bộ tộc ma quỷ các ngươi có phát hiện được gì không?”
Cố Thanh Sơn nhìn hắn ta, trầm tư.
Phải nói thế nào đây, con người của Quạ rất tốt, chỉ là có bóng ma tâm lý đối với loại năng lực này.
Nếu quả thật muốn giúp Quạ...
Cố Thanh Sơn nhìn giao diện thẻ bài một lần nữa.
Có tính loại trừ rất cao...
Chọn một loại vận rủi, khiến nó trở thành hiện thực...
Chẳng biết tại sao, Cố Thanh Sơn chợt nhớ ra có một lần Tạ Đạo Linh nói với mình, Tú Tú và Tiểu Lâu về thuật tiên đoán may rủi.
“Trong lục nghệ, thuật xem quẻ đứng đầu là bởi vì nó chuyên môn tính toán may rủi.” Tạ Đạo Linh nói.
“May rủi này là số mệnh cố định sao?” Tú Tú hỏi.
“Cũng không phải, Tú Tú, muội hãy nhớ kỹ, may rủi không có cửa, chỉ có người ta tự chuốc lấy. Kiến thức phương diện này rất sâu, người bình thường thậm chí còn chẳng hiểu được một lời râu ria của nó.” Tiểu Lâu đắc ý nói.
“Tiểu Lâu nói rất đúng. Thật ra, đôi khi rủi chính là bắt nguồn của may, trong may cũng thường ẩn chứ rủi. Câu nói ‘chỉ có người ta tự chuốc lấy’ là để ám chỉ, cái quan trọng nhất trong may rủi chính là hành vi của con người, tâm niệm thiện ác của con người, nghiệp của đức hạnh… đều có thể quyết định xu hướng may rủi.” Tạ Đạo Linh tùy ý nói.
Cố Thanh Sơn vừa ngừng suy nghĩ, lập tức có ý tưởng.
Hắn đột nhiên lộ ra vẻ hào hứng, quay qua Quạ, nói: “Ta đã phát hiện năng lực của ngươi rốt cuộc là gì.”
“Thật tốt quá!”
“Điều này không thể nào!”
Quạ và Ngự Quyển kêu lên cùng một lúc.
Cố Thanh Sơn nói: “Ngươi nhớ cho kỹ, năng lực này của ngươi gọi là ‘Thuật đón may tránh rủi’.”
“Thuật đón may tránh rủi.” Quạ và Ngự Quyển lại đồng thanh thốt lên lần nữa.
“Đúng, điều kiện kích hoạt thuật đón may tránh rủi chính là lúc ngươi cảm nhận được vận rủi nào đó gần xuất hiện.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nói tiếp đi.” Quạ nắm chặt kiếm, cố gắng đè nén sự nôn nóng trong lòng.
“Thông thường khi mọi người cảm nhận được vận rủi sắp ập xuống, mọi chuyện đã không thể nào khắc phục, nhưng ngươi có thể chọn lấy một điều xui xẻo không mấy nghiêm trọng để nói ra, sau đó nó sẽ biến thành sự thật. Nhờ vậy, vận rủi đặc biệt hung hiểm khác sẽ bị loại trừ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Lấy một ví dụ, có một cặp đối thủ quyết định sống mái với nhau một trận, thà chết chung với nhau. Lúc này, nếu như ngươi đã nhận ra kết cục của bọn họ, nói sớm một câu: ‘Bọn họ đều sẽ bị đối phương đánh cho mặt mũi bầm dập.’.”
“Vậy thì sau đó, bọn họ sẽ thực sự bị đối phương đánh đến mức mặt mũi sưng phù, chứ sẽ không chết chung.”
Quạ từ từ thu hồi ánh mắt, đứng yên đăm chiêu suy nghĩ.
Cố Thanh Sơn nói thêm: “Có phải ngươi vẫn luôn kiêng kỵ chuyện thương vong xảy ra trong nhiệm vụ, cho nên chưa một lần nói đến chuyện chết?”
Quạ gật đầu.
Cố Thanh Sơn lại nói: “Cho nên những năm gần đây ngươi gặp nhiệm vụ gì cũng đều hoàn thành tốt?”
Quạ suy nghĩ một chút, lại gật đầu.
“Sai!” Ngự Quyển la lên: “Lúc trước hắn không hiểu rõ lắm năng lực này của mình, cho nên dưới trạng thái vô thức, những điều hắn nói đều là tình huống khá hung hiểm.”
Chân mày Cố Thanh Sơn cau lại, nói tiếp một câu: “Như vậy thì tốt quá, từ giờ trở đi, Quạ, ngươi có thể giúp ta giảm bớt độ nguy hiểm trong các tình huống khác nhau.”
Răng rắc!
Răng rắc!
Âm thanh vỡ vụn truyền đến.
Ba người ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên vách tường, có không ít ký hiệu đang vỡ vụn.
Bên ngoài dường như nổi lên gió to mãnh liệt. Cơn gió này ẩn chứa sức mạnh kinh khủng, khiến tháp tuyền tống vốn dĩ ngăn cách với thế giới cũng sắp không chịu nổi!
“Đây là chuyện xui xẻo mà hắn nói lúc trước, bây giờ thì cả cái tháp này xong rồi.” Ngự Quyển tuyệt vọng nói.
“Không sao, ta tới.”
Cố Thanh Sơn đi tới một góc trong tháp truyền tống, rút ra một bộ công cụ tu bổ từ bên trong.
Để ứng phó với các trường hợp nguy hiểm đột phát, những công cụ chuyên môn dùng để tu bổ pháp trận của điểm truyền tống đều được để trong tháp truyền tống.
Cố Thanh Sơn cầm lấy một bộ bút khắc ký hiệu, bay lên, lơ lửng cạnh bức tường.
Hắn dựa theo các loại tri thức truyền tống lúc trước lĩnh ngộ được, nhanh chóng tu bổ xong ký hiệu.
“Ngươi còn biết cả cái này nữa?” Quạ giật mình nói.
“Từng học mấy ngày, biết một chút kỹ xảo mà thôi.”
Cố Thanh Sơn rơi xuống, đặt công cụ tu bổ bên chân, trả lời một cách hời hợt.
Quạ bỗng nhiên nhận ra gì đó, mở miệng nói: “Tháp truyền tống là công trình rất tinh vi, lúc nãy nó vừa mới xuất hiện chút vấn đề, nhất định sẽ sinh ra sóng dao động và thu hút những...”
Hắn ta nói đến đây, chợt ý thức được một việc.
Năng lực.
Mình đang phát động năng lực!
“Nhớ cho kỹ, năng lực này của ngươi gọi là ‘Thuật đón may tránh rủi’...’
Lời Cố Thanh Sơn vừa nói nhanh chóng xẹt qua trong đầu hắn ta.
Trong chớp nhoáng, Quạ chuyển lời, nói rằng: “Quái vật ôn dịch yếu nhất. Chúng sẽ đến đây kiểm tra tình hình.”
Nói xong một câu này.
Cố Thanh Sơn và Ngự Quyển đều nhìn hắn ta.
“Ngươi vừa phát động năng lực?” Ngự Quyển hỏi.
“Đúng vậy, cảm giác này giống như trước đây... Nhưng ở thời khắc cuối cùng, ta đổi ‘quái vật ôn dịch cấp cao’ thành ‘quái vật ôn dịch yếu nhất’.” Quạ thừa nhận.
Ba người đều yên lặng.
“Chờ một chút xem, lập tức sẽ biết kết quả.” Cố Thanh Sơn nhẹ giọng nói.
Hắn nhìn giao diện thẻ bài lần nữa, tập trung vào một dòng chữ trong đó:
[Xin chú ý: Đây là năng lực tiên đoán đặc thù cực kỳ hiếm thấy, có tính loại trừ rất cao, có thể chọn ra một vận rủi trong vô số tình huống có thể xuất hiện, khiến nó trở thành hiện thực.]
Tính loại trừ mạnh mẽ.
Hy vọng chuyện này giống như mình nghĩ...
Thời gian từng giây tường phút trôi qua.
Gió bên ngoài dần dần nhỏ đi, cuối cùng hóa thành yên lặng.
Ngay sau đó, một chuỗi âm thanh nhỏ vụn vang lên.
Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! Cộp!
Có người bước đi chậm rãi, dần dần đến gần tháp truyền tống.
Cố Thanh Sơn phóng ra thần niệm quan sát.
Là vài con quỷ ăn thịt người thân thể sứt sẹo.
Đúng là quái vật yếu nhất trong tận thế ôn dịch.
Thành công!
Cố Thanh Sơn nhìn Quạ, tươi cười: “Ta đã thấy, đúng là quái vật tận thế yếu nhất.”
Quạ cảm giác được.
Ngự Quyển cũng cảm giác được.
“Không thể tin được... vậy mà có thể quyết dịnh cấp độ vận rủi...” Ngự Quyển lẩm bẩm.
Quạ rút kiếm bên hông ra, cách tháp truyền tống nhẹ nhàng vung lên.
Tiếng bước chân bên ngoài lập tức biến mất.
Đột nhiên xuất hiện lửa cháy mạnh, đốt cho đám quỷ ăn thịt người cháy sạch không còn mảnh vụn.
“Thuật đón may tránh rủi?” Quạ vung trường kiếm, bỗng nhiên bật cười, thở dài nói: “Thì ra ta vẫn luôn nắm giữ năng lực tiên đoán vận mệnh cường đại như vậy... Nếu có thể tra ra sớm một chút thì ta cũng không cần ngày nào cũng ảo não như vậy.”
Cả người hắn ta tràn đầy sinh lực, nhìn qua giống như một thanh trường đao sắc bén vừa được tuốt ra khỏi vỏ.
Cố Thanh Sơn giơ ngón tay cái lên, đồng ý:
“Không sai, ngươi chính là quạ tiên đoán ngàn vạn mới có một.”

Đêm tối dần dần trôi qua.
Bên trong tháp truyền tống, ba người đang nghỉ ngơi.
“Này, Tội Ngục Long Vương, ngươi làm sao kiểm tra ra năng lực của hắn ta?” Ngự Quyển hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận