Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2233. Lôi Quỷ! (2)


Đánh dấu

Chuyện gì xảy ra cơ chứ?
Ly Ám nói với giọng bình tĩnh: "Trong dòng thời gian dài đằng đẵng, tộc Thiên Ma chúng ta đã gặp mọi khó khăn, đã chuẩn bị cho thời điểm này từ lâu rồi, từ khi ngươi xuất hiện, chúng ta đã dùng tất cả lực lượng, dùng lên người một mình ta, cho nên ngươi mới thấy ta có thể bảo lưu lại 30% lực lượng, mạnh hơn thánh tuyển giả bình thường nhiều."
"Lục đạo cho phép chuyện này sao? Không có việc gì chứ?" Cố Thanh Sơn nói với giọng lo lắng.
"Nếu như ta thất bại, tộc Thiên Ma sẽ tuyệt chủng, trên đời sẽ không còn Thiên Ma nữa... mà đó chính là cái giá chúng ta phải trả." Ly Ám nói nhỏ.
Cố Thanh Sơn im lặng, nói với giọng trầm ấm: "Yên tâm, chúng ta chắc chắn sẽ thành công."
Ly Ám gật đầu.
Vào lúc này, Cố Thanh Sơn lại có cảm ứng.
Hắn nhìn xung quanh, nói: "Chú ý... ta cảm thấy... có một địa điểm đặc biệt đang kêu gọi ta."
Ly Ám liền nói: "Có thể mang theo chúng ta tới không?"
"Hình như không được." Cố Thanh Sơn trả lời.
Ngay lập tức, Diệp Phi Ly lấy một cái túi ra, rồi đút từng lon nước có năng lực khác nhau vào bên trong.
Ly Ám bay lên, dùng ngón tay nhấn nhẹ vào giữa lông mày người đàn ông trung niên kia, thầm thì: "Vứt bỏ!"
Ngay sau đó, máu thịt của người đàn ông trung niên biến mất, ngay cả xương cốt cũng vỡ vụn thành tro, chỉ còn lại một hoa văn màu máu mà thôi.
"Đưa tay cho ta." Ly Ám nói.
Ly Ám không đợi Cố Thanh Sơn trả lời, tự tay kéo cánh tay Cố Thanh Sơn tưới, rồi đặt hoa văn màu máu vào trong lòng bàn tay của Cố Thanh Sơn.
Bàn tay Cố Thanh Sơn bỗng thấy đau nhói.
Cố Thanh Sơn cúi đầu xuống quan sát, thì thấy trong lòng bàn tay xuất hiện một totem quái vật.
Chính là hình con thú mà người đàn ông trung niên kia đã biến hóa.
"Tất cả lực lượng linh hồn của người này đều bị ta ngưng tụ lại, có thể kích hoạt thần kỹ hai lần, ngươi sử dụng phải cẩn thận." Ly Ám dặn dò.
Cùng lúc đó, Diệp Phi Ly đưa cho Cố Thanh Sơn một cái túi đầy đồ uống.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía hai người, gật đầu rồi nói: "Yên tâm đi."
Bỗng nhiên, một bàn tay khổng lồ từ trên trời hạ xuống, xuyên qua thế giới tướng vị, rồi đi tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Bàn tay này xòe ra trước mặt ba người.
Mỗi một ngón tay đều có độ cao hơn trăm mét, trên da ngón tay khắc đầy phù văn cực kỳ cổ xưa, thế nhưng chúng lại bị máu tươi thấm vào, cho nên không thể thấy rõ chi tiết.
Diệp Phi Ly hơi giật mình khi thấy bàn tay khổng lồ này.
Ly Ám lại hơi cúi người thi lễ với bàn tay khổng lồ này, rồi lùi về sau vài bước.
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, rồi nhảy lên, rơi xuống lòng bàn tay.
Bàn tay đón được hắn rồi bay lên một cách im lặng, trở về nơi sâu bầu trời, biến mất không còn bóng dáng.
"Vừa rồi chuyện gì đã xảy ra? Bàn tay kia là của ai?" Diệp Phi Ly không nhịn được mà hỏi.
"Đừng hỏi, biết nhiều cũng không phải là chuyện tốt lành gì." Ly Ám trả lời.
Diệp Phi Ly nhìn chằm chằm vào nàng, khi thấy sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh, có vẻ như không lo lắng gì cả, thế nhưng đôi tay lại đang nắm rất chặt, khớp nối đều trở nên trắng bệch.
Diệp Phi Ly thở dài, nói: "Hắn không sao đâu."
Rồi đưa ra một lon đồ uống.
"Đúng vậy, bản nguyên của Ác Quỷ đạo đã dùng toàn lực giúp hắn, hi vọng hắn có thể sống sót." Ly Ám nhận lấy đồ uống rồi nói.
...
Cố Thanh Sơn được bàn tay khổng lồ đỡ lấy, rồi xuyên qua vô số không gian không rõ ràng, cuối cùng đi tới trên một đoạn tường thành.
Bàn tay khổng lồ buông hắn xuống, rồi biến mất.
Cố Thanh Sơn đứng trên tường thành, quan sát mọi thứ xung quanh.
Xung quanh đều là cảnh hoang tàn rách nát.
Trong hư không, từng hàng chữ đỏ tươi xuất hiện:
"Ngài đã đi vào địa điểm chiến tranh Ngũ Hành."
"Ngoài Bản chú Hồng Long, Lôi Quỷ ra, những năng lực khác của ngài vẫn đang ở trong trạng thái bị phong ấn."
"Tử vong lúc nào cũng có thể xuất hiện."
"Danh sách vẫn đang ở vào trạng thái ngủ sâu, cũng không có sức mạnh để trợ giúp cho ngài."
"Nhắc nhở duy nhất: khi ngài tìm được manh mối của Ác Quỷ đạo ngày xưa, mới có thể tránh khỏi nguy hiểm, tạm thời có được sự bảo vệ."
Tử vong lúc nào cũng có thể xuất hiện sao?
Ánh mắt Cố Thanh Sơn chớp động, nắm chặt cung tiễn trong tay.
Trên tường thành rất trống trải, không có gì cả, xung quanh ngoài hoang tàn ra cũng chỉ còn bầu trời âm u.
Nơi này giống như một thế giới bị vứt bỏ.
Cố Thanh Sơn vẫn không hiểu về thế giới này, nên im lặng đứng tại chỗ chờ đợi một lát.
Yên tĩnh, yên ắng.
Giống như trong dòng thời gian dài đằng đẵng, không có một ai tới nơi này vậy.
Trái tim Cố Thanh Sơn dần dần bình tĩnh lại.
Bỗng nhiên, hắn cảm ứng được điều gì đó, đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Nơi xa xôi trên bầu trời...
Năm cái đầu cực kỳ khổng lồ từ trong tầng mây nhô ra, quan sát cảnh tượng xung quanh nơi này.
Đó là một quái vật có mái tóc dài màu đỏ rực, một cái đầu hình người dữ tợn ở trung ương, xung quanh còn có bốn cái đầu khác nữa.
Bọn chúng phát hiện Cố Thanh Sơn ngay lập tức.
"Một tên... phàm nhân..."
Quái vật nhìn về phía Cố Thanh Sơn nói với giọng cực kỳ hứng thú.
Cố Thanh Sơn ngửa đầu nhìn về phía quái vật, trong lòng xuất hiện cảm giác áp lực không thể diễn tả bằng lời.
Loại khí thế hung ác ngập trời này...
Những quái vật Ngũ Hành khi trước bị giết nếu so sánh với nó, chỉ có thể coi như là những vật nuôi ngoan ngoãn mà thôi.
"Đúng vậy, ta là phàm nhân, xin hỏi các hạ là?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Bản chú - Hồng Long!
Quái vật năm đầu trả lời: "Ta là Cổ thần của Lục đạo, ngươi không thể nghe về tên của ta, thế nhưng hiện tại ta cần lực lượng của ngươi."
"Ngươi cần ta làm cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
Bỗng nhiên, quái vật năm đầu bật cười như điên.
Đằng sau cái đầu trung tâm, một cái đầu bỗng nhiên mở to miệng, phun ra một luồng sương mù màu xám về phía Cố Thanh Sơn.
Ngay sau đó, sương mù màu xám bỗng quay ngoặt lại, bao phủ về phía quái vật năm đầu.
Bản chú - Hồng Long!
Quái vật năm đầu cảm thấy hơi bất ngờ.
Cái đầu chính giữa lẩm bẩm: "Còn có vài thủ đoạn nho nhỏ... thế nhưng vô dụng, ngươi đã xuất hiện trong nhà tù này, thì vận mệnh của ngươi đã bị xác định rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận