Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2904. Pháp tắc Tà Ma và Tà Tính.



Đột nhiên, quái vật kia quay đầu, lấy bốn cặp mắt kép gắt gao nhìn chòng chọc vào Cố Thanh Sơn.
Nó đang cẩn thận dò xét Cố Thanh Sơn.
Bốn phía an tĩnh lại.
Bốn cặp mắt kép trên gương mặt quái vật càng mở càng lớn, phảng phất như nhìn thấy cái gì đó ghê gớm.
Nó đột nhiên mở to miệng, phát ra một câu nói Nhân Tộc, “Hì hì ha ha, vừa đến đã tìm thấy ngươi rồi.”
Cố Thanh Sơn biến sắc.
Thánh nhân Phong Vũ sớm đã vung vẩy ống tay áo ——
Pháp trường hà, đảo ngược thời gian!
Chỉ một thoáng, chỉ thấy tất cả mọi động tĩnh đang liên tục rút lui, tựa như quay ngược lại, nhanh chóng khôi phục lại tình cảnh của vài phút trước đó.
Các thánh nhân còn chưa triệu hồi ra Tà Ma.
Cố Thanh Sơn gõ cửa tiến vào gian phòng của thánh nhân Phong Vũ.
Hai người vừa mới bắt đầu nói chuyện với nhau.
“Đi mau!” Thánh nhân Phong Vũ quát.
“Không còn kịp rồi, dù sao thuật của ngươi cũng chỉ là thuật của kỷ nguyên quá khứ, khẳng định không cách nào ngăn cản được chủ nhân Tà Ma kia.” Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.
Thánh nhân Phong Vũ đứng lên, đưa đứa trẻ con cho Cố Thanh Sơn.
“Tương lai nó có nhân duyên với ngươi... Ngươi lại mang nàng đi, để ta đứng sau ngăn chặn.” Thánh nhân Phong Vũ nói nhanh.
Oanh ——
Cả phòng hóa thành tro bụi, triệt để tiêu tán không còn một mảnh.
Con quái vật màu đen mọc ra bốn cặp mắt kép kia bước từng bước một đi ra từ trong hư không.
Nó ngắm nghía Cố Thanh Sơn, lắc đầu nói “Chỉ có ba tuổi... Một tên đáng thương, ngươi căn bản còn chưa trưởng thành, cũng không có sức mạnh tranh đấu với chúng ta.”
Thánh nhân Phong Vũ không nói lời gì, chỉ chặn Cố Thanh Sơn ở phía sau.
Nàng thì đứng ở đối diện quái vật, hai tay dùng sức kéo một cái.
Chỉ một thoáng, một con sông thời gian rộng lớn mà sáng chói hiển hiện bên trong thiên không.
Quái vật ngẩng đầu nhìn một chút.
“Kỷ nguyên thời không...” Nó mang theo một tia đề phòng, tiếp tục nói “Kỷ nguyên thuộc về các ngươi sớm đã kết thúc, thay thế các ngươi cũng chính là kỷ nguyên Hồng Hoang, thật không ngờ các ngươi còn có thể liên thủ với nhau.”
“Kỷ nguyên có bắt đầu thì nhất định có cuối cùng, đây là quy luật vĩnh viễn không bao giờ dao động.” Thánh nhân Phong Vũ nói.
“Nếu đã như vậy, ngươi hẳn nên bình tĩnh tiếp nhận thời đại của chúng ta, trở thành người thần phục trước thời đại.” Quái vật nói.
“Trong kỷ nguyên Hồng Hoang, ngay cả chúng sinh cũng có thể nghỉ ngơi lấy lại sức, mà kỷ nguyên của các ngươi lại để cho tất cả đi về hướng điên cuồng, biến thành quái vật để bản thân lạc lối ——kỷ nguyên của các ngươi sẽ chuyển hóa tất cả, không cách nào bị bất kỳ kẻ đến sau nào đặt dấu chấm hết.” Thánh nhân Phong Vũ nói.
Quái vật im lặng một giây, sau đó “Thì ra cả điểm này ngươi cũng có thể nhìn thấy... Vậy thì không có biện pháp.”
Nó bước từng bước một thối lui về phía sau, miệng thì không nhanh không chậm mà nói
“Bắt đầu từ giờ khắc ta giáng lâm, các Tà Ma cũng sẽ lần lượt tiến đến —— toàn bộ thế giới đều đang hoan nghênh chúng ta.”
“Các ngươi đã sớm bị vứt bỏ, chỉ còn con đường diệt vong mà thôi.”
“Lần sau gặp nhau, ta sẽ có đầy đủ sức mạnh chuyển hóa các ngươi thành Tà Ma.”
“Chờ mong gặp lại.”
Tiếng nói của Tà Ma cũng biến mất.
Nó đi về hướng mảnh kiến trúc mà các thánh nhân đang đứng.
Thánh nhân Phong Vũ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của quái vật, nhanh chóng truyền âm “Nó chỉ phủ xuống một phân thân, giết chết cũng vô dụng, ngược lại sẽ làm bại lộ năng lực của ta.”
“Ta biết.” Cố Thanh Sơn tỉnh táo mà nói.
“Chúng ta đi —— ta mang ngươi đi trốn, tranh thủ đầy đủ thời gian cho ngươi trưởng thành.” Thánh nhân Phong Vũ nói.
Cố Thanh Sơn im lặng một hồi lâu, mở miệng nói “Vô dụng thôi..”
Thánh nhân Phong Vũ nhìn theo hướng ánh mắt của hắn.
Chỉ thấy trên mảnh đất trống cách đó không xa, chúng Thánh nhân đang vây quanh quái vật kia, hưng phấn trò chuyện với nhau.
—— Cũng không biết quái vật kia dùng sức mạnh gì, đã khiến cho các thánh nhân hoàn toàn không phát giác được chuyện phát sinh ở nơi này.
Rõ ràng toàn bộ một mảng kiến trúc lớn đã bị phá hủy, thậm chí trên trời từng xuất hiện một con sông Thời Gian.
Động tĩnh khổng lồ như vậy, lại không cách nào khiến cho các thánh nhân chú ý mảy may.
Bọn chúng chỉ quan sát con quái vật kia.
“Triệu hồi con quái vật này dùng bao nhiêu tài nguyên?”
“Một trăm ngàn chúng sinh.”
“Thân thể của nó cứng cỏi như pháp bảo, một khi luyện thành pho tượng chiến đấu, nhất định có thể đại sát tứ phương.”
“Quả thật không tệ.”
“Chỉ cần chúng ta có thể vượt qua đại kiếp, để chúng sinh hi sinh một chút cũng là xứng đáng.”
“Không sai.”
“Đúng là như thế.”
...
Cố Thanh Sơn lẳng lặng quan sát cảnh tượng này.
Thậm chí quái vật kia còn quay đầu, nhìn hắn một cái, trong bốn cặp mắt kép hiện ra một tia mỉa mai châm chọc.
“Bị chúng sinh trong thời đại của chính mình vứt bỏ, vẫn còn muốn cứu vớt bọn chúng, chỉ sợ mùi vị này rất không dễ chịu —— nhưng thời đại đã bắt đầu luân phiên, đã không còn cách nào dừng lại.” Quái vật lấy cảm ứng tâm linh mà nói ra.
Cố Thanh Sơn không trả lời.
Hắn một tay ôm trẻ con, một tay nắm lấy tay Thánh nhân Phong Vũ.
Ánh mắt của hắn trở nên kiên định mà sắc bén.
Nhìn qua, hình như hắn đã đưa ra quyết định nào đó.
Con quái vật màu đen có bốn cặp mắt kép nhẹ nhàng nâng tay lên.
Từng đạo pháp tắc tà tính phát tán ra từ trong tay nó, nhanh chóng tỏa ra hướng về bốn phương tám hướng.
“Ngươi giáng lâm ở dưới chân núi Bất Chu muốn cứu thế giới, mà bọn chúng lại nghênh đón sự hủy diệt của ta trên núi Bất Chu... Đây chính là sự lựa chọn của thời đại.”
Nó nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nghiêm nghị nói ra.
Toàn bộ thế giới Hồng Hoang bắt đầu không ngừng rung động nhè nhẹ.
Sâu bên trong thế giới, các loại pháp tắc đang không ngừng biến hóa, nhằm thích ứng với sinh vật chưa từng xuất hiện, cũng theo đó mà ra đời pháp tắc hoàn toàn mới——
Pháp tắc Tà Ma và Tà Tính.
Đột nhiên, trên khuôn mặt của Tà Ma kia lại mọc ra một đôi mắt kép.
Sức mạnh của nó đang được tăng cường.
Tất cả mị thứ đều đang biến hóa.
Bắt đầu từ đó, Tà Ma chính thức bước vào sân khấu thời đại, sẽ thành chủ nhân của kỷ nguyên mới.
Cố Thanh Sơn đã nhận ra chuyện này.
Hắn tiếc hận thở dài.
Mọi chuyện còn chưa bắt đầu, thì đã tuyên bố kết thúc.
Nếu như những thánh nhân này có thể có trách nhiệm, biết gánh vác một chút.
Nếu như bọn chúng có thể lưu luyến hơn những ràng buộc trong thời đại hồng hoang chút chút.
Nếu như bọn chúng có thể do dự một đoạn thời gian nữa.
Hết chương 2904.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2905
Bạn cần đăng nhập để bình luận