Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1946. Hấp Thu


Đánh dấu
Thân hình Reneedol chợt lóe lên, hai tay vung trường đao, vẽ ra hơn mười ngôi sao sáng chói.
“Thức tỉnh từ dòng sông Tử Vong của thế giới Phủ Bụi, đến đây chiến đấu vì ta!”
Nàng ta niệm đọc chú ngữ.
Chỉ thấy những ngôi sao này giống như ảo ảnh, dần dần hóa thành một chòm sao màu xanh đậm, ngưng tụ thành hình người. Trên cơ thể họ tản ra sức mạnh của các loại quy tắc, hoàn toàn không khác gì so với những thần linh trên bầu trời kia.
Thần linh, từng thần linh một nối tiếp nhau xuất hiện trước mặt Reneedol.
Cả thảy năm mươi vị thần bày ra trận thế!
Bọn họ đều là những thần linh đã chết vì chống lại tận thế trong thời đại quá khứ, hiện tại nhờ vào sức mạnh của thần khí vận mệnh mà hiện ra thành hình một lần nữa, chiến đấu vì Reneedol.
Vận mệnh triệu hoán năm mươi vị thần!
Những thần linh này cùng với Reneedol xông lên bầu trời, chiến đấu với những thần linh được điều khiển bởi Chúa tể Nguyện lực Vô Tận.
Theo số lượng mà nói, số lượng thần linh Chúa tể Nguyện lực Vô Tận khống chế đương nhiên nhiều hơn một chút.
Không ít thần linh ở bên rìa chiến trường đã vòng qua Reneedol, xông thẳng xuống màn chắn bên dưới.
Lúc này Ma Long Hắc Ám do Cố Thanh Sơn biến thành đã đến rồi. Thân thể to lớn của nó vắt ngang qua bầu trời, lạnh lùng nói: “Chỉ dựa vào các ngươi mà cũng muốn xuống dưới kia?”
“Grao... Khè...”
Ầm!
Một luồng khí phun ra từng miệng rồng đen, nhanh chóng cuốn sạch tất cả trên bầu trời.
Hơi thở vô tận của rồng xen lẫn với ngọn lửa Tử Vong, trực tiếp ngăn chặn toàn bộ thần linh đang lao xuống.
Đột nhiên, một thần linh toàn thân tỏa ra ánh lửa xông phá vòng vây do hơi thở của rồng tạo thành, đi thẳng tới trước mặt Ma Long Hắc Ám.
“Ngọn lửa bùng nổ, hủy diệt tất cả tồn tại ngăn chặn trước mặt bản thần!” Thần linh kia thấp giọng nói.
Gã huy động cánh tay đầy dung nham, đấm một quyền về phía đầu rồng.
Một tiếng vang trầm thấp nặng nề truyền đến, đầu của Ma Long Hắc Ám hơi nâng lên, ngoài ra không hề có phản ứng gì khác.
Cố Thanh Sơn cảm thụ.
Đau thì cũng hơi đau.
May mà thân thể không có tổn tương gì lớn.
Thân thể hắn bây giờ chính là thành tựu cao nhất trong nền văn minh của Nhân tộc cực cổ, là hồn khí cực lớn chuyên dùng cho chiến tranh, gần như vô địch. Lại thêm hắn đã hấp thu các lực lượng Long tộc khác nên từ lâu đã vượt xa sức tưởng tượng của Nhân tộc cực cổ.
Ma Long Hắc Ám nhếch miệng cười.
“Ngươi cũng nhận của ta một quyền!”
Thân rồng khổng lồ xông ra, vuốt rồng nắm lại thành quả đấm, toàn lực vung về phía thần linh ở đối diện.
Thần kỹ Long Quyền Thiên Băng!
Chỗ vuốt rồng đánh trúng, âm thanh bạo nổ đinh tai nhức óc vang vọng tứ phương.
Thần linh trực tiếp bị đánh tan thành một ngọn lửa, giống như sao rơi, biến mất không còn chút tăm hơi.
Đúng lúc này, Ma Long Hắc Ám bỗng nhiên cảm thấy phía sau truyền đến một cơn đau nhè nhẹ.
“Là ai!”
Ma Long Hắc Ám quát lên.
Không có tiếng trả lời.
Nó phóng thần niệm ra ngoài, quét qua xung quanh nhưng không phát hiện ra thứ gì.
Lại một cơn đau mạnh hơn truyền đến.
Mùi máu tươi nhàn nhạt bay vào mũi Ma Long Hắc Ám.
Không xong rồi, trên lưng bị trầy da.
Xem ra là một thần linh am hiểu kỹ năng che giấu hành tung, còn có thể tăng cường sức mạnh công kích.
Ma Long Hắc Ám nhìn vào Giao diện Chiến Thần, chỉ thấy dòng chữ nhỏ nhấp nháy hiện lên giữa không trung.
[Ghi chép chiến đấu.]
[Ngài vừa chịu công kích từ nhát đâm đẫm máu của Thần Hư Vô.]
[Ngài vừa chịu công kích thứ hai từ nhát đâm đẫm máu của Thần Hư Vô.]
[Xin chú ý, Thần Hư Vô đang tích trữ sức mạnh, chuẩn bị phát động một kích mạnh nhất.]
Ma Long Hắc Ám thoáng nghĩ rồi đột nhiên ngửa đầu hét lớn:
“Thần Hư Vô, cái tên giấu đầu lòi đuôi nhà ngươi, cút ra đây cho ta!”
Chú Ngữ Thanh Long - Trói!
Chú Ngữ Thanh Long phát ra, nhưng không hề có tiếng đáp lại nào.
Thần Hư Vô đang bận thi triển một kích mạnh nhất nên đương nhiên sẽ không đáp lại, càng không thể để lộ hành tung.
Ma Long Hắc Ám âm thầm nhớ kỹ vị trí đau đớn trên lưng, thân hình đột nhiên lóe lên, biến mất khỏi chỗ cũ.
Nó xuất hiện ở một nơi xa xôi giữa không trung, nhìn vào vị trí lúc trước của mình.
Trong không trung không hề có cái gì.
Ma Long Hắc Ám lại thấp giọng nói:
“Im lặng cũng là một loại phản ứng, chắc là ngươi không động đậy được nữa.”
Nó cười một cách tàn nhẫn, há to miệng để lộ hàm răng nhọn hoắt chi chít.
“Khè...”
Luồng khí mang theo ngọn lửa cháy mạnh bay ra ngoài, khuếch tán ra, quét ngang cả một mảnh.
Đột nhiên, một tiếng rên rỉ tràn đầy thống khổ vang lên.
“Á...”
Mặc dù âm thanh đã bị đè nén xuống nhưng vẫn bị Ma Long Hắc Ám nhận ra.
Chỉ thấy trong mảnh hư không nơi hơi thở của rồng bao phủ, có vật gì đó đang không ngừng bốc cháy kịch liệt.
Ma Long Hắc Ám gia tăng tốc độ, bay về phía khoảng không kia và âm thầm phát động huyết duệ Ma Long.
Kẻ phát ra âm thanh rên rỉ kia lập tức cảm ứng được, đột nhiên cao giọng hét thảm một tiếng.
“A...”
Đột nhiên hóa thành huyết duệ Ma Long, cơn đau tựa như cả thân thể và linh hồn đồng thời bị biến đổi, mức độ đau đớn vượt xa sức chịu đựng.
Nhân lúc này, tốc độ của Ma Long càng lúc càng nhanh, thân thể không lồ hóa thành ảo ảnh, xông lên cao, dùng đầu rồng đụng mạnh một cái!
Hồn khí chiến tranh siêu cấp toàn lực va đập, lại vừa đúng lúc đối phương căn bản không thể nhúc nhích và đang bị huyết duệ Ma Long ăn mòn, kết quả thế nào không cần nói cũng biết.
Bùm!
Một âm thanh lanh lảnh vang lên.
Bụi máu lất phất từ trên đầu rồng bay ra, nhanh chóng bị ngọn lửa lượn lờ quanh thân rồng đốt cháy không còn một mống.
Một luồng sức mạnh quy tắc sung mãn mạnh mẽ đổ vào thân thể của Ma Long Hắc Ám.
Ma Long Hắc Ám mừng rỡ, ngọn lửa toàn thân sinh ra một ảo ảnh hư vô.
Đây là sức mạnh pháp tắc mà Thần Hư Vô nắm trong tay!
Hắn đã lấy được một lực lượng thần linh rồi!
Reneedol đã bảo rằng hắn không cần phải tham gia cuộc chiến, nhưng hắn vẫn chạy đến tham dự, chính là để hóa thân Ma Long của hắn có thể hấp thu sức mạnh của các thần linh!
“Tên quái vật này!”
Giữa không trung truyền đến một tiếng gầm rú giận dữ.
Chỉ thấy lửa rồng bao phủ đầy trời đã tan đi, Reneedol vẫn ở trên không trung như cũ. Nàng ta dẫn đầu năm mươi vị thần, chiến đấu kịch liệt với các thần linh bị Chúa tể Nguyện lực Vô Tận khống chế.
Một thần linh lướt qua lửa rồng đang dần dần biến mất, tấn công tới chỗ Ma Long Hắc Ám.
“Ngươi vừa... mới kêu ta?”
Ma Long hé mắt, vừa nói vừa chậm rãi dịch chuyển thân thể khổng lồ lên nghênh đón.
Chú Ngữ Hồng Long – Loạn, phát động!
[Lúc đối phương gọi tên của ngươi (Tất cả các loại đại từ xưng hô đều được tính), nếu như ngươi trả lời, như vậy, công kích tiếp theo của đối phương sẽ đánh trúng chính hắn.]
“Đoán xem ta là ai!”
Thần linh kia vẫn hồn nhiên không hề phát hiện ra, trong tay giơ cao một lưỡi đao màu trắng tinh vô cùng sắc bén, hạ xuống với tốc độ cực nhanh. Gã quát lên:
“Quái vật, đi chết đi!”
Gã nâng tay lên, hung hăng phóng lưỡi đao màu trắng thuần kia ra, đâm thẳng vào ngực mình.
Cùng lúc đó, Ma Long Hắc Ám lập tức phát động huyết duệ Ma Long.
“A...”
Thần linh liên tục co quắp một cách thống khổ, gã không chỉ bị trọng thương mà trên người còn mọc lên đủ loại vảy kỳ quái.
Ma Long Hắc Ám xông lên, mở rộng hàm răng sắc bén, cắn một ngụm, không ngừng nhai nuốt.
Thần linh bị nó cắn giống như bị vô số đao kiếm đâm tới đâm lui, nhanh chóng mất đi hơi thở.
“Phụt!”
Ma Long Hắc Ám phun thi thể đối phương ra ngoài.
Lại một luồng sức mạnh của thần linh dần dần dung nhập vào trong thân thể nó.
Sức mạnh của vị thần linh thứ hai đã bị Ma Long hấp thu.
“Long tộc... Thật đúng là mạnh một cách vô sỉ...”
Ma Long Hắc Ám khẽ nói, tựa như có chút cảm khái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận