Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2999. “Chúng ta rốt cuộc có thể nghỉ ngơi rồi...”



Cố Thanh Sơn vung vẫy Trường Kiếm, nhìn vào con quái vật kia, lại nhìn nền gạch màu máu trên đất.
Quái vật khẽ giật mình, bỗng nhiên cất tiếng cười to, nó nói: “Ngươi muốn giết ta? Ha ha ha, ngay cả kỷ nguyên căn bản năm đó cũng không có cách nào giết ta, ngươi lại là cái thá gì!”
Cố Thanh Sơn cười cười, nói ra: “Ta đương nhiên không bằng kỷ nguyên căn bản, nhưng ta có một bí mật, ngay cả rất nhiều kỷ nguyên căn bản cũng không thể biết được.”
“Bí mật?” Quái vật chần chờ nói.
Cố Thanh Sơn lật Trường Kiếm một cái, quát khẽ lên: “Thu!”
Chỉ một thoáng, tất cả mọi thứ chung quanh đã hoàn toàn không thấy.
Quái vật, quảng trường, cửa, địa đạo —— tất cả đều biến mất không còn một mảnh.
Bốn phía chỉ còn lại một bãi đá lỏm chỏm ngỗn ngang.
Cố Thanh Sơn nhảy lên một cái, rời đi khỏi đại lục hắc ám, đứng trong hư vô, cầm Thần Kiếm Định Giới trong tay rồi hỏi: “Như thế nào, có vấn đề gì hay không?”
“Ta không có gì cả, ngược lại là ngươi có chút vấn đề đấy.” Thần Kiếm Định Giới nói.
“Vấn đề gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Quảng trường kia thật sự là một thứ lợi hại, nếu như ngươi khăng khăng muốn giết quái vật kia, nó nhất định sẽ giết chết ngươi, đồng hóa ngươi thành một bộ phận của quảng trường.” Thần Kiếm Định Giới nói.
“Ta có Bàn Tay Hủy Diệt, có thể điều động tất cả các quyền năng phong ấn bên trong hỗn độn.” Cố Thanh Sơn nói.
Bàn tay lập tức đong đưa, mở miệng nói: “Vậy cũng không được, cho dù ta nắm giữ đại lục hắc ám trong tay, cũng chỉ có thể trì hoãn thời gian nó truy sát ngươi, không cách nào làm ngươi triệt để tránh thoát khỏi sự đuổi giết của kỷ nguyên kia cả.”
“Không có việc gì.”
Cố Thanh Sơn nói xong thì thân hình đột nhiên hóa thành một ánh lưu quang, bay vào sâu trong làn sương mù.
...
Hỗn độn.
Trong một chốn cực kỳ xa xăm.
Lưu quang thực thể hóa thành Cố Thanh Sơn, hắn bay thẳng xuống phía dưới mà nhìn lại.
Chỉ thấy thi thể khổng lồ kéo dài mấy ngàn dặm kia vẫn lẳng lặng nằm trong chốn hư vô.
—— Là Khư Mộ.
Thi thể này khoác trên người một bộ vảy giáp màu đen, phảng phất vẫn luôn ngủ say tại nơi đây trong năm tháng vĩnh hằng.
Cố Thanh Sơn đợi mấy giây.
Chỉ thấy thi thể khổng lồ kia chậm rãi mở to miệng.
Oanh ——
Trong tiếng vang đinh tai nhức óc, vô số phù văn huyền bí phun ra từ miệng của nó, làn tràn phía về bốn phương tám hướng.
Bên trong hỗn độn, tất cả những thứ quyền năng hủy diệt đều được sinh ra từ bên trong Khư Mộ này.
Cố Thanh Sơn không quan sát nữa, thân hình hắn khẽ động, trực tiếp đáp xuống cái miệng của thi thể khổng lồ kia.
Một âm thanh hùng vĩ, chấn động tứ phương phát ra từ trong cổ họng thi thể khổng lồ:
“... Vì sao... Tới...”
Cố Thanh Sơn nói: “Tuân theo ý chí hủy diệt của hỗn độn, ta tới nơi đây, chỉ vì diệt trừ những thứ bất kính, có tội, tà ác.”
Thi thể khổng lồ lâm vào trầm mặc.
Cố Thanh Sơn trực tiếp rơi vào cái miệng lớn kia, rút Thần Kiếm Định Giới ra, nhẹ nhàng lắc một cái, quát: “Đi ra!”
Oanh long long long ——
Chỉ thấy một quảng trường màu máu quy mô hùng vĩ ầm một tiếng đã rơi xuống.
Quái vật kia bị vây trên quảng trường, vội vàng xem xét tình huống chung quanh ——
“Đáng chết, đây là nơi nào!”
Quái vật kêu lên, nghiêm nghị nói: “Cái tên ngu muội kia, nếu như ngươi dám giết ta, chính bản thân ngươi cũng phải chết trước!”
Nương theo âm thanh của nó, trên quảng trường màu máu kia lập tức hiện ra vô số những bóng người.
Những bóng dáng này mới vừa xuất hiện, lập tức tỏa ra khí tức mãnh liệt, chỉ một thoáng đã vượt qua tất cả, phảng phất là cường giả những được tái hiện từ những kỷ nguyên trong vô số năm tháng cổ xưa kia.
Người cầm đầu có dung mạo tương tự với quái vật kia, nhìn Cố Thanh Sơn một chút, sau đó mở miệng nói: “Không có cách nào, sứ đồ của bọn ta phản bội kỷ nguyên, bọn ta chỉ có thể thay hắn giết rơi ngươi, đây là một chuyện cực kỳ bi ai.”
Cố Thanh Sơn đột nhiên giơ hai tay lên, cao giọng mà nói: “Ta không phải! Ta không có! Đừng nói bửa chứ! Người đưa hắn đến nơi này và muốn giết chết hắn căn bản không phải ta!”
Chỉ một thoáng, một loạt các hàng chữ nhỏ đom đóm nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài đã phát động ra kỹ năng vận mệnh đặc thù: Bác bỏ.]
[Kỹ năng vận mệnh này là do hỗn độn ban cho, bởi vậy uy lực cũa nó càng mạnh mẽ hơn khi ở trong mảnh đất Hỗn Độn.]
Cố Thanh Sơn còn ngại không đủ, trực tiếp hủy bỏ luon Chúng Sinh Đồng Điều Huyền Bí đang khoác lên trên người.
Đại hán khôi ngô hắn đóng thành trước đó lập tức biến mất, hắn biến thành dáng vẻ ban đầu của mình một lần nữa.
Lại một hàng chữ nhỏ đom đóm tiến hành thuyết minh:
[Ngài đã giải trừ Chúng Sinh Đồng Điều Huyền Bí chung cực.]
[Từ giờ trở đi, ngài không còn có thân phận và tất cả mọi thứ trước đó.]
Hai thứ cùng kết hợp!
Mọi chuyện còn chưa xong, Cố Thanh Sơn rút ra Bàn Tay Hủy Diệt từ bên hông, chầm chậm huy động, quát khẽ lên: “Điều động tất cả mọi sức mạnh phong ấn trên đại lục hắc ám để trấn áp quái vật này cho ta!”
“Được rồi, không thành vấn đề, cái tên này xác thực quá phách lối rồi.”
Bàn Tay Hủy Diệt chậm rãi chuyển động, nhắm ngay quái vật kia dựng thẳng lên một ngón giữa.
Chỉ một thoáng, quái vật kia và cả toàn bộ quảng trường màu máu lập tức như bị trói chặt lại, động tác cơ thể trở nên vô cùng chậm chạp.
Quái vật chợt cảm thấy không ổn, nghiêm nghị nói: “Tất cả đều xông lên cho ta, giết hắn!”
Những bóng người kia dừng lại ở giữa không trung, nhìn về phía Cố Thanh Sơn, chần chờ nói: “Hình như bọn ta đã mất đi lý do công kích hắn.”
Quái vật lập tức rống lên: “Không cần quản luật nhân quả nữa, trực tiếp giết cho ta ——”
Nó bỗng nhiên phát giác được một cái gì đó không ổn, đột nhiên nhìn về chung quanh.
Bên trong hư không, một cơn gió nào đó dần dần được sinh ra.
—— Phù văn hủy diệt thuộc về Khư Mộ một cái rồi lại một cái hiện lên bên trong hư không.
Bọn chúng được phun ra từ bên trong lỗ sâu trong cái miệng này, trực tiếp phóng tới quảng trường màu đỏ sẫm kia, nhưng vào thời điểm tiếp cận Cố Thanh Sơn, chúng phảng phất cảm nhận được cái gì từ trên người Cố Thanh Sơn, đồng loạt lách qua quanh người hắn.
Vô số phù văn huyền bí, tựa như cơn cuồng phong vô cùng hung hãn đâm vào trên quảng trường kia.
Những bóng người đó vốn còn dự định phòng ngự một chút, nhưng khi bị trận gió này quét qua, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra.
Bóng dáng của người cầm đầu kia thở dài, lên tiếng: “Thì ra là quyền năng chung cực khiến cho mọi thứ đi đên hủy diệt... Chúng ta rốt cuộc có thể nghỉ ngơi rồi...”
Hết chương 2999.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3000
Bạn cần đăng nhập để bình luận