Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3150. Quán bar Huyết Hải



Cố Thanh Sơn thở dài, vẫy tay.
Tờ giấy kia thoát khỏi Huyết Hải, bay tới trước mặt hắn.
Trên tờ giấy đó viết một đoạn văn:
"Ta còn tưởng mọi chuyện đã đi tới đoạn kết, lại không nghĩ tới mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu."
"Đây là một cảnh tượng còn khủng bố hơn cả Địa Ngục, thực sự không thể dùng lời nói để miêu tả được."
"Nếu như có thể dùng một câu để hình dung ra cảnh tượng mà ta nhìn thấy, thì ta nghĩ nó sẽ là một đoạn ngắn sau: "
" 'Chúng ta sống qua khoảnh khắc,
Từ trước tới nay đều là đêm tối.' "
"Các vị, từ giờ trở đi, tất cả nội dung chính là do ta tự mắt nhìn thấy, tuyệt đối không phải là hư ảo."
"Chương thứ nhất: (Hoặc là phần mở đầu) Đêm và Ngày."
"Người ghi chép: Yên Hỏa Thành Thành."
"..."
Chữ viết tới đây thì kết thúc.
Cố Thanh Sơn yên lặng nhìn, trong ánh mắt chớp lóe vô số phù văn hủy diệt.
Những phù văn Danh Sách này liên tục phun trào, ngưng tụ, kết hợp, tiêu tán,...
Cuối cùng chẳng biết đi đâu.
"Xem ra, coi như là Người Quan Sát Lịch Sử, muốn nhìn trộm những bí mật kinh khủng kia, cũng phải trả một cái giá rất đắt."
Cố Thanh Sơn thở dài, đặt trang giấy này phía dưới quyển vở thật dày mà Yên Hỏa đã đặt ở nơi đây.
Bỗng nhiên.
Hắn cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trên bầu trời đỏ thẫm bỗng có một chấm đen đang lao xuống với tốc độ cực nhanh.
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Tiếng xé gió rất kịch liệt, điểm đen đó rơi xuống mặt biển của Huyết Hải, nhanh chóng mở rộng ra, hóa thành một hang động có thể làm cho người bình thường đi lại.
Cửa của hang động chỉa về phía tấm ván gỗ, tản ra một luồng khí tức khó hiểu.
Rất nhanh.
Có hai bóng người từ trong hang động đi ra.
Mạc.
Cùng với một người đàn ông để tóc dài lạ mặt.
Cố Thanh Sơn đứng lên, đưa tay cười nói:
"Chào mừng tới nơi này... tính thời gian thì cũng là lúc ngươi nên tới rồi."
Mạc đi tới chạm nắm đấm với Cố Thanh Sơn, cũng cười nói: "Đáng lẽ ta nên tới sớm hơn."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía người đàn ông xa lạ kia.
Người đàn ông này có hơn bốn mươi tuổi, đeo một chiếc kính râm, cơ thể rất vạm vỡ, trên cổ còn đeo mấy dây xích kim loại nữa.
"Các hạ là?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ không xác định.
"Ta là Liêu Hành... hiện tại người ngươi thấy mới là ta chân chính." Người đàn ông kia cười nói.
"Hóa ra là ngươi." Cố Thanh Sơn giật mình nói.
Trên ghế đẩu bên người hắn, trong quyển vở thật dày kia bỗng hiện lên từng hàng chữ nhỏ:
"Mạc là Chúa tể của Sinh hà trong Sinh Tử hà, mà Sinh Tử hà lại là một bộ phận trong hệ thống thế giới Huyết Hải, hắn ta lại còn có khế ước với một tồn tại trong Thánh Giới, đương nhiên là có thể đi vào trong Huyết Hải."
Liêu Hành chắc chắn đã nhờ Mạc đưa vào trong Huyết Hải cùng.
Chữ nhỏ xuất hiện rất nhanh.
Liêu Hành thở dài, nói: "Cố Thanh Sơn, ta đã không còn chỗ nào trốn, đành phải nhờ Mạc đưa ta tới nơi này để trốn tránh, hi vọng ngươi có thể nhận lấy ta."
Cố Thanh Sơn nói với giọng ngạc nhiên: "Tạm thời trong thế giới hiện thực đã không còn nguy hiểm, tại sao ngươi lại còn muốn tới đây ẩn núp cơ chứ?"
Liêu Hành ấp úng nửa ngày, cũng không nói rõ ràng mọi chuyện.
Mạc nói: "Hay là để ta nói đi."
Sau khi Mạc giải thích, Cố Thanh Sơn mới hiểu được là chuyện ra sao.
Liêu Hành là một tồn tại đỉnh cao tại văn minh khoa học kỹ thuật, khi Tà Ma và Chúng sinh cùng nhau tiến vào hư không để quyết chiến thì hắn ta cũng theo đó mà chuyển sinh vào trong hư không.
Chỉ là khi hắn ta chuyển sinh vào trong hư không, hắn ta lại lời dụng sức mạnh của khoa học kỹ thuật để động tay động chân.
Khoa học kỹ thuật cũng am hiểu về những thứ này.
Thế nhưng, khác với Tô Tuyết Nhi chính là...
Tô Tuyết Nhi bị người khác động tay động chân.
Mà Liêu Hành lại biến những kẻ địch trong cuộc đời mình trở thành con cháu của mình.
Nói chính xác hơn đó là, nam sẽ trở thành con cháu, còn nữ trở thành vợ.
Chuyện này hắn ta làm rất cẩn thận, thần không biết quỷ không hay.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, coi như chiến tranh kết thúc, mọi người cũng sẽ quên hết mọi chuyện đã diễn ra ở trong hư không, những kẻ địch kia cũng không nhớ rằng mình đã từng gọi Liêu Hành là cha và chồng cả một đời.
Nghĩ kỹ lại thì điều này đương nhiên là một chuyện rất thoải mái.
Nếu như không phải do...
Thiên Thánh giả tám trăm cánh thần thánh làm cho tất cả mọi người khôi phục ký ức trong hư không.
Như vậy thì thật sự là không chê vào đâu được.
Đáng tiếc.
Thiên Thánh giả đã làm cho mọi chuyện lộn tung tùng phèo.
Liêu Hành thấy tình hình không ổn, liền tới năn nỉ Mạc, hi vọng Mạc có thể đưa mình cùng đi tới Huyết Hải để ẩn núp một đoạn thời gian.
Cho nên Mạc cũng đưa hắn ta cùng tới Huyết Hải.
"...Thảo nào ngươi luôn tìm tới người yêu, lại có nhiều con cháu như vậy, hóa ra là như này."
Cố Thanh Sơn giật mình, nói.
"Cố ca, ta xin ngươi đó! Hãy cho ta ở lại đây một thời gian đi, vừa lúc ta có thể thực hiện giấc mộng của tất cả chúng ta." Liêu Hành nói.
"Thế nhưng nơi này của ta cũng không phải là thiên đường, có một số việc chỉ vừa mới bắt đầu." Cố Thanh Sơn nói với giọng nghiêm túc.
"Không phải thiên đường? Ngươi yên tâm đi, mọi chuyện hãy giao cho ta, ta đã nghĩ kỹ rồi." Liêu Hành vỗ ngực nói.
"Cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ khó hiểu.
"Huyết Hải, khi không được lời mời của ngươi và Mạc thì không ai có thể đi tới nơi này cả, điều này cũng đảm bảo địa vị siêu phàm của nó tại giới kinh doanh." Liêu Hành nói.
"Giới kinh doanh?" Mạc khó hiểu.
"Địa vị siêu phàm?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Liêu Hành nói với vẻ hưng phấn: "Các ngươi còn nhớ rõ không? Ước mơ suốt đời của ta đó là mở một quán bar."
"Nhớ." Cố Thanh Sơn nói.
"Hiện tại chúng ta hãy cùng nhau thực hiện nó... ta quyết định gọi nó là Quán bar Huyết Hải."
Liêu Hành vung tay lên.
Trên Huyết Hải, từng tấm ván gỗ màu đỏ thẫm xuất hiện, nhanh chóng ghép lại thành một mảnh sân bãi rộng rãi.
Ghế sô pha, bàn trà, rượu, quần bar liên tục xuất hiện.
Liêu Hành nhếch miệng cười, vỗ tay.
"Tổ chế tạo bầu không khí, xuất hiện!"
Ngay lập tức.
Trên Huyết Hải dâng lên một luồng sáng màu hồng có thể làm cho người ta trở nên hưng phấn, lấp lóe trong sương mù mông lung.
Loáng thoáng nghe được có giọng nam trầm vang lên.
Đài cao xuất hiện.
Sân chơi nhanh chóng được xây dựng lên.
Quán bar thành hình.
Trong hư không, có tiếng gầm nhẹ:
"Nơi này là Quán bar Huyết Hải."
"Ok, các mỹ nữ, chuẩn bị những điệu nhảy của các vị đi, chuẩn bị, hey!"
"One, two, three, four,..."
"Go..."
Trong từng âm bass vang vọng, từng bóng hình xinh đẹp liên tục xuất hiện.
Bầu không khí đã được xây dựng hoàn thành!
Hết chương 3150.
Bạn cần đăng nhập để bình luận