Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1555. Bị Nhốt


Đánh dấu
Mặt đất lay động kịch liệt, sau đó lập tức khôi phục lại sự yên ả.
Cố Thanh Sơn lập tức nhận ra, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã hoàn toàn bỏ mạng.
Giờ khắc này, cảm xúc trong lòng hắn ngổn ngang trăm mối.
Từ thời đại viễn cổ, tên quái vật này vẫn luôn không ngừng tranh đoạt với mình, rốt cuộc, vào giờ khắc này, nó đã bị tiêu diệt tại đây.
“Chớ phân tâm.” Giọng nữ khàn khàn nhắc nhở.
“Vâng.”
Cố Thanh Sơn buông Triều Âm kiếm ra, lấy ra một thanh trường kiếm như thu thủy.
Lục Giới Thần Sơn kiếm!
Hai tay hắn cầm kiếm, dùng toàn lực chém một kiếm vào hư không.
Kiếm thứ sáu, kiếm tế, Thời Không Chi Tế!
Chỉ thấy trong dòng sông thời gian, những đốm sáng như ngôi sao bay lên, toàn bộ đều rơi vào trong thế giới này.
Chúng nó hạ xuống chiến trường, nhẹ nhàng xếp thành hàng.
Mọi người chăm chú nhìn lại, thấy nguyện lực trên những đốm sáng này tán đi, để lộ ta những tinh thể bông tuyết màu xanh thẳm.
Trong mỗi một bông tuyết đều có một chiến sĩ đang ngủ say.
Chính là những người sống sót mà Hắc Hải nữ sĩ đưa đi lúc trước!
Bởi vì Tiểu Tịch từng đảm bảo rằng những người này có thể giữ rất lâu trong bông tuyết, mà Cố Thanh Sơn mãi vẫn không thể phân thân ra được, hiện tại vừa đúng dịp cứu bọn họ trở về.
“Anh, bọn họ đều còn sống!” Mèo Con kích động lắc cánh tay Barry.
“Ừ, anh thấy rồi.” Barry nở nụ cười ấm áp.
Hắc Hải nữ sĩ hiện ra từ hư không, gật đầu một cái với Cố Thanh Sơn rồi đi tới chỗ những bông tuyết này.
Bà không chết nên hiển nhiên có biện pháp phá giải bông tuyết, cứu sống những người này.
Cố Thanh Sơn xoay người, bốn thanh kiếm lơ lửng trên không trung, chuyển động theo hắn.
Hắn buông Lục Giới Thần Sơn kiếm ra, lại cầm lấy Thiên Địa song kiếm lần nữa.
Hắn hít sâu một cái, ổn định tinh thần.
Kế tiếp, chính là một kiếm tế điện cuối cùng.
Hết thảy đều sẽ được thay đổi.
.............
Trong sự yên tĩnh, một giọng nói già nua vang lên:
“Căn cứ vào tin tức mới nhất từ Hiệp hội Người bảo vệ Tháp Cao, một pháp sư cấp ba mươi lăm đầu tiên trên thế giới đã được sinh ra. Hắn bày tỏ rằng hiện tại hắn cảm thấy rất hài lòng, cảm ơn tất cả mọi người đã quan tâm và giúp đỡ.”
“Có thể đạt được thực lực như hôm nay, ngài cho rằng là do nhân tố nào?”
Một âm thanh khác hơi khẩn trương vang lên:
“Ta cho rằng đầu tiên là bởi vì ta gia tải Quân Đoàn Nhân tộc, nhờ hoàn thành các loại nhiệm vụ tu hành mà thực lực của bản thân đã tăng lân đáng kể, đây là do Hắc Hải nữ sĩ trợ giúp ta.”
“Đương nhiên, người mà biết ơn nhất chính là chàng trai lẳng lơ kia... Các ngươi đều biết ta đang nói đến ai đấy.”
“Không có điệu múa và kiếm của chàng trai lẳng lơ đó, ta và thế giới Tháp Cao đều sẽ cùng nhau hủy diệt trong lịch sử, không có cơ hội sống lại.”
Soạt!
Tờ báo khép lại, âm thanh và hình ảnh lập tức biến mất.
“Ngày thứ mấy rồi?”
Vân Cơ ném tờ báo qua một bên, hỏi.
“Ngày thứ mười chín.” Trương Anh Hào nói.
“Chán quá đi, mỗi ngày không phải tu luyện thì cũng là đánh bài, cứ tiếp tục thế này thì tôi sẽ rỉ sét mất.” Barry nói.
“Heo, tới luôn! Đưa tiền đưa tiền đi! Nói cho mấy người biết, đừng hòng quỵt nợ.” Trần Vương nói.
Bọn họ đang đánh bài.
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, vài yêu tinh bay vào.
“Này, các ngươi trốn ở chỗ này chẳng thú vị gì cả, ra ngoài tham gia vũ hội cuồng hoan nào.” Lão già râu dài say bí tỉ nói.
“Không đi!” Bốn người đồng thanh nói.
Trương Anh Hào đỡ trán, lẩm bẩm: “Các ngươi đã mở liên tục ba mươi lăm buổi vũ hội ăn mừng, chẳng lẽ không thể nghỉ ngơi một ngày sao?”
Lão già râu dài trừng anh ta một cái, bay lên trên mặt bàn đang rải đầy bài, dùng gậy ngắn chỉ vào anh ta rồi nói: “Năm tháng ngắn ngủi, vất vả lắm chúng ta mới tách ra khỏi thế gian khói lửa, hưởng thụ một chút, vậy mà các ngươi lại ở đây đánh bài? Có biết sau khi ra ngoài, chúng ta sẽ phải đối diện với bản thể Vực Sâu điên cuồng và Lục Đạo thế giới ngay lập tức hay không?”
Mấy người đồng thời im lặng.
Thấy ván bài này chẳng thể nào đánh được nữa, Barry đành đứng lên, nói: “Đi, Anh Hào, đánh với tôi một trận.”
Trương Anh Hào suy nghĩ một giây.
Sau khi Barry gia tải Chư Giới Tận Thế Online – Quân Đoàn Nhân Tộc, thực lực lại càng mạnh mẽ hơn nữa.
Thế nhưng, cảm giác đau đầu cả ngày sau khi uống rượu với lão già râu dài suốt một đêm thật sự là rất khó chịu.
So sánh hai việc này với nhau, đánh nhau vẫn thú vị hơn.
“Vừa đúng lúc, nhiệm vụ tu hành hôm nay của tôi còn chưa bắt đầu. Hắc Hải nữ sĩ, xin giúp tôi kích hoạt nhiệm vụ.” Trương Anh Hào lập tức nói.
Anh ta thuận thế đứng lên, đi ra ngoài cùng Barry.
Lão già râu dài nhìn anh ta chằm chằm rồi lại nhìn Barry, cuối cùng vẫn không dám nói thêm gì nữa.
Barry chính là anh cả của câu lạc bộ Thiết Quyền.
Chàng trai cực kì lẳng lơ kia cũng là một thành viên của câu lạc bộ Thiết Quyền.
Không thể trêu vào.
Quên đi, quên đi, ở đây còn có hai người khác...
Ớ?
Lão già râu dài quay đầu nhìn quanh bàn, chỉ thấy tai họa Vân Cơ đã biến mất từ lâu, còn lại mỗi Trần Vương vẫn đang đếm tiền thắng được, tính toán cục diện thắng thua của cả ván bài.
“Đám người các ngươi, hừ, ngay cả chuyện tận hưởng lạc thú trước mắt cũng không hiểu, sau khi ra ngoài thì chờ mà khóc đi.” Lão già râu dài vừa thở phì phò vừa nói.
“Ra ngoài?”
Trần Vương cất hết số tiền kia đi, tùy ý nói: “Chúng ta bị nhốt lâu như vậy, ai biết lúc nào có thể ra ngoài được. Cho nên trước hết đừng có suy nghĩ nhiều như vậy nữa.”
Ông ta duỗi người, đứng lên nói: “Đi, ta với ngươi uống một bữa.”
Lão già râu dài hết sức vui mừng, nói: “Ha ha, quả nhiên chỉ có Trần bá chủ có trình độ. Hiện tại người dám uống rượu với yêu tinh chúng ta càng ngày càng ít, ngài nhất định là người có tửu lượng tốt nhất trong Nhân tộc.”
“Đương nhiên rồi, hồi đó lần đầu tiên Barry uống rượu, là ta dẫn hắn đi.”
“Ồ? Hai người uống bao nhiêu?”
“Không nhiều lắm, chỗ đó không phải nơi để uống rượu.”
“Không phải nơi để uống rượu?”
“Yêu tinh đừng có để ý đến chuyện của Nhân tộc chúng ta, có nói các ngươi cũng không hiểu...”
...
Barry và Trương Anh Hào theo cầu thang đi thẳng lên tầng cao nhất của Tháp Cao, đẩy cửa, đi ra ngoài.
Mèo Con ngồi ở trên mép tường đá.
Hai chân cô buông thõng bên ngoài bức tường, đang cầm bút viết gì đó.
Dạ Như Hi ở bên cạnh cô, đang cầm một quyển sách, chăm chú đọc.
Nàng trầm giọng nói: “Mèo Con, tình tiết trong chương năm này của cô quá rộng, hơn nữa miêu tả quá tỉ mỉ, như vậy có phải hơi...”
Mèo Con không thèm để ý, khoát tay nói: “Không sao, dù gì chúng ta cũng bị vây ở chỗ này, không ai có thể quản tôi. Tôi sẽ chuẩn bị trước vài chương, chờ sau khi ra ngoài sẽ lập tức xuất bản, một hơi cập nhật mười vạn chữ, để xem còn có ai nói tôi drop chương không. Ha ha ha...”
Cô đắc ý cười.
Dạ Như Hi lộ ra vẻ mặt phức tạp.
Nàng đặt quyển sách xuống, thở dài, nói: “Ra ngoài... Thật sự không biết còn bao lâu nữa chúng ta mới có thể ra ngoài.”
Mấy người không khỏi đồng thời nhìn lên không trung.
Chỉ thấy toàn bộ thế giới Tháp Cao bị một tầng ánh sáng lung linh bao lấy, bất cứ vật gì cũng không thể ra vào.
Ở ngoài màng sáng là dòng sông thời gian mênh mông, có vô số thời khắc lịch sử, nhân vật, cảnh tượng trôi nhanh trong dòng sông.
Thế giới Tháp Cao tựa như một hòn đảo, chìm nổi giữa dòng sông thời gian, tựa như nước chảy bèo trôi.
Không ai có thể rời khỏi hòn đảo này.
Tương tự, những chuyện xảy ra bên ngoài cũng không thể ảnh hưởng đến bất cứ thứ gì trên hòn đảo này.
Một bóng dáng từ phương xa bay tới, đáp xuống tầng cao nhất của tháp cao.
Diệp Phi Ly.
Mọi người cùng nhìn hắn ta.
“Hôm nay có gì thay đổi không?” Barry hỏi.
Diệp Phi Ly nhún vai, nói: “Anh ấy vẫn còn đắm chìm trong một kiếm kia, có Anna trông chừng anh ấy, cho nên tôi mới trở lại.”
Barry phẩy tay, nói: “Được rồi, đều đi làm chuyện của mình đi. Nếu chúng ta đã gia tải Trật Tự rồi thì hãy lo mà tu hành cho tốt, tranh thủ đến khi màng sáng biến mất, chúng ta quay trở về lại dòng thời gian, mỗi người đều phải có đủ sức mà đối kháng với lực lượng của thế giới Ác Quỷ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận