Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2525. Hi vọng (1)


Đánh dấu

Cô gái kia mặt mày lạnh lùng, nhẹ nhàng phất ống tay áo, lộ ra một bàn tay ngọc xanh mướt.
Nhưng trên tay nàng ta biến hóa pháp quyết nhanh như ảo ảnh, tạo thành một dấu ấn...
Thánh pháp thập giới, tuyệt kiếm cửu thiên.
Phát động pháp thuật!
Trong chớp nhoáng, chỉ thấy mười dải ánh sáng từ trong tay nàng ta bay lên, hóa thành một thanh trường kiếm màu đen giữa không trung.
Kiếm này vừa ra, toàn bộ thế giới cũng rơi vào trạng thái ngưng đọng.
Toàn bộ người thuộc danh sách ngã nhào trên mặt đất, ngay cả nhúc nhích một chút cũng không được.
Ngay sau đó, một đường ánh kiếm che lấp bầu trời từ trên trời rơi xuống.
Thế giới hóa thành bóng tối.
Tĩnh mịch.
Tĩnh mịch.
Tĩnh mịch.
Qua hồi lâu, có một giọng nói vang lên.
“Hồi sinh.”
Võ giả mở mắt ra, từ dưới đất ngồi dậy.
“Nghe đây.”
“Không còn cách nào, hiện tại tất cả các cao thủ đều đã được phái tới mộ phần cuối cùng rồi, phải tranh đoạt mộ phần chung cực kia... Không thể làm gì khác hơn là cho ngươi qua đó giết chết cái tên mang trên mình kiếm cấm kỵ kia.”
"Hắn rất mạnh sao?"
"..."
Cố Thanh Sơn ngơ ngác thu trường kiếm về.
Sư tôn... đã tới mộ phần cuối cùng.
Các danh sách đang vây giết người.
Mình phải tới đó giúp sư tôn một tay!
Nhưng sức mạnh của mình chẳng là gì với mức độ chiến đấu đó.
“Trước hết ngươi cần đạt đến cảnh giới nhìn thấy bản thân mà không chết thì mới có thể tham gia chuyện về sau...”
Giọng nói của thi thể khổng lồ quanh quẩn bên tai.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn căng chặt.
Nhìn thấy bản thân mà không chết.
Hắn đột nhiên nhìn vào hư không.
Chỉ thấy dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi đang hiển thị ở đó:
[Chúc mừng ngài.]
[Thương thế của ngài đã khỏi hắn.]
[Ngài là binh khí cuối cùng của nhân gian, rồng ban phát mộng cảnh, Tuyệt.]
"Ngài là vũ khí cao cấp nhất của Nhân Gian, con Rồng mang theo giấc mơ (Mộng Cảnh Long) - Tuyệt."
Không gian xung quanh hóa thành một vùng tăm tối.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi lấp lóe trước mắt Cố Thanh Sơn.
"Binh khí sẽ cài đặt lại số liệu, chuẩn bị tiến hóa một lần cuối cùng."
"Có lẽ, ngài sẽ thấy một vài cảnh tượng hư ảo."
"Những cảnh tượng đó chỉ là số liệu do thời đại quá khứ lưu lại, sắp bị loại bỏ hết, cho nên không cần để ý tới bọn chúng."
"Bắt đầu!"
Cố Thanh Sơn cảm giác như mình nghe được rất nhiều tiếng động khác nhau.
Tiếng hò hét.
Tiếng nổ vang trời trong chiến đấu.
Hắn giống như nhìn thấy có vô số robot, đang tấn công về một tòa thành trì lơ lửng trên bầu trời.
Khói lửa cuồn cuộn.
Một con rồng được tạo bởi sắt thép bay vượt qua tất cả robot, phóng lên tận trời.
Một người đứng trên đỉnh đầu con rồng sắt kia, quát lớn:
"Thiên Đế!"
"Hoặc là ngươi chết, hoặc là..."
"...Tới ...chiến!"
Cùng với tiếng khiêu chiến này vang lên, trên mặt đất cũng xuất hiện rất nhiều giọng điện tử:
"Nhân tộc vạn tuế!"
"Nhân tộc vạn tuế!"
"Nhân tộc vạn tuế!"
Trong tầng mây, một bóng người xuất hiện.
Chính là Thiên Đế đời trước.
Hắn ta cúi đầu nhìn về con rồng sắt phía dưới, nét mặt thể hiện ra một biểu cảm không tên.
"Các ngươi đã đi quá xa, quá nguy hiểm."
Tiếng thở dài của Thiên Đế truyền khắp mọi nơi.
Nơi sâu xa trên bầu trời, ở bên trong tầng mây, bỗng nhiên xuất hiện vô số cây cột đồng khổng lồ.
Từng giọng nói từ trên cột đồng đó truyền ra...
"Loài người đúng là loại chúng sinh như vậy."
"Bọn chúng không ngừng học tập, rất giỏi về việc tiến bộ, bọn chúng sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích."
"Bọn chúng là nhân tố không thể điều khiển được."
"Trong Lục Đạo, Nhân Gian là giới phát triển nhanh nhất, điều này làm ta cảm thấy không ổn."
"Đồng ý."
"Như vậy... đầu tiên là phải tiêu diệt tất cả Thánh Tuyển giả của loài người."
"Cùng nhau ra tay đi!"
Toàn bộ thế giới trở nên tối tăm, giống như màn đêm buông xuống vậy.
Rồng sắt giống như bị cái gì đó đánh trúng vậy, chỉ trong nháy mắt đã bị đánh bay xuống mặt đất.
Trời đất tối tăm.
Từng hàng robot liên tục từ trên trời rơi xuống.
Bọn chúng đã mất đi tất cả lực lượng.
Tiếng la hét tuyệt vọng liên tiếp vang lên.
Cảnh tượng xung quanh lại biến đổi.
Một giọng nói xuất hiện trong đầu Cố Thanh Sơn:
"Lúc đầu chúng ta còn cho rằng, chỉ có khi làm những tồn tại khác cảm thấy e ngại, thì loài người mới có được hòa bình chân chính, đáng tiếc..."
"Khi toàn bộ kẻ địch hợp tác với nhau, chúng ta mới biết rằng chúng ta đã sai."
"Chúng ta đã thất bại, chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào tương lai."
"Tương lai, loài người sẽ tồn tại như thế nào?"
"Trở thành nô lệ?"
"Hay là trở nên tầm thường ở trong Lục đạo?"
"Hoặc là chiến đấu?"
"Sinh tồn... hoặc làm những chuyện khác..."
"Chỉ còn lại một cơ hội tiến hóa cuối cùng, đối với sự nhận biết hiện tại mà nói, nó giống như một giấc mộng vậy."
"Ngay cả chúng ta đều không biết sẽ xảy ra chuyện gì... Thế nhưng nó chính là hi vọng cuối cùng của loài người."
"Hiện tại, chúng ta lưu lại nó cho tương lai."
"...Cho ngươi."
"Ngươi, sẽ quyết định tương lai."
Tất cả giọng nói đều biến mất.
Trong bóng đêm không còn bất cứ cảnh tượng và âm thanh nào nữa cả.
Từng nhóm chữ nhỏ đỏ tươi nhảy ra:
"Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Thức tỉnh."
Cố Thanh Sơn mở to mắt.
Một luồng cảm giác kỳ diệu bỗng xuất hiện sâu trong lòng hắn, phát triển nhanh chóng rồi thay đổi sự nhận biết của hắn đối với toàn bộ thế giới.
Hắn đứng ở một nơi trống trải tại vùng hoang dã, xung quanh đều là hoang vu và rách nát.
Gió, cũng tĩnh lặng.
Một lát sau...
Cố Thanh Sơn chầm chậm giơ tay lên, chạm nhẹ tới hư không.
Hư không hóa thành từng đợt gợn sóng chập trùng.
Gợn sóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, rồi lại bình thường trở lại.
"Mặc dù nhận được năng lực như này, thế nhưng ta chỉ cảm thấy... bi thương..."
"Loài người... cách tự do chỉ có một bước này mà thôi."
"Chỉ cách một bước này..."
Cố Thanh Sơn nói nhỏ.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi liên tục lấp lóe trước mắt hắn:
"Đã cài đặt tất cả binh khí;"
"Đã hoàn thành việc khởi động hệ thống động lực tuần hoàn vĩnh cửu;"
"Đã quét hoàn cảnh xung quanh, cũng tiến hành tiếp nhận số liệu của thế giới, thu hoạch được kiến thức mới: phép tính loại bỏ sự chèn ép của thế giới."
"Linh hồn và cơ thể của ngài đã dung hợp hoàn toàn làm một thể, đang tiến hóa tới hình thái cao cấp hơn."
"Ba giây sau sẽ hoàn thành việc tiến hóa."
"Ba..."
"Hai..."
"Một!"
"Hoàn thành tiến hóa!"
"Ngài hóa thành Ý thức thể!"
"Ngài là thành tựu tối cao của văn minh loài người: Mộng Cảnh Long."
"Ngài có năng lực, làm cho mọi chiều không gian không thể ngăn cản bước chân của ngài, cũng không thể lưu lại bất cứ dấu vết nào của ngài, tên năng lực: Cánh chim Không Gian (Duy Độ Vũ);"
"Ngài có năng lực, làm mọi vật chất được cấu tạo bởi lực lượng, quy tắc, huyền bí không thể từ chối việc tiếp nhận của ngài, tên năng lực: Nắm giữ Chân Lý."
"Ngài có năng lực, có thể kích thích suối nguồn lực lượng của mọi chúng sinh, làm cho chúng cộng hưởng với pháp tắc của thế giới, làm cho một năng lực nào đó tăng lên 23 lần, tên năng lực: Nhân tộc Chúc Phúc."
"Ngoài ra, ngài có thể sử dụng mọi thiết bị của loài người, không có binh khí nào từ chối việc kết nối với ngài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận