Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2684. Giết chết Địa Thần (2)



Trong đầu Cố Thanh Sơn hiện ra dáng vẻ của Lâm.
Lâm còn đang ngủ say bên trong danh sách.
Lần này phải đánh thức cô dậy, hoàn thành lời hứa của mình lúc trước.
"Là người như thế nào?" Nữ sĩ Tế Vũ hỏi.
"A. . . Nói rất dài dòng, lúc đầu ta và cô ta là địch nhân, lúc ấy ta căn bản không đánh lại cô ta, may mắn có Người Tạo Vật của Đất âm thầm hỗ trợ, mới miễn cưỡng thắng được." Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
Một vệt ánh sáng hiện lên trong đầu của hắn.
—— Cái gì?
Mới vừa rồi là cái gì?
Biểu cảm của Cố Thanh Sơn dần dần ngưng kết, liều mạng suy nghĩ một tia quầng sáng mới vừa lướt qua lúc nãy.
. . . Ta. . . Đã nhận ra. . . Cái gì?
Hắn đứng ngay tại chỗ, có mấy phần thất thần.
Cái bóng nhìn chăm chú vào hắn, trong lòng biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì đó, nàng không nói một lời mà canh giữ ở bên cạnh.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn giật giật.
Đúng rồi. . .
Ta nghĩ đến là. . . Tạo Vật Giả của Đất.
Vào thời đại viễn cổ, lần cuối cùng mình gặp nó, lúc ấy nó từng nói cái gì?
"Bây giờ các hạ còn chưa trở về tương lai sao?" Lúc ấy chính mình đã hỏi.
Người Tạo Vật của Đất nói: "Nếu đã tới đây, ta muốn đi tìm kiếm một bí mật, sau đó lại quay lại tương lai."
Trong hư không, âm thanh của nó càng ngày càng nhỏ, gần như biến mất không còn gì nữa.
"Rốt cục cánh cửa vực sâu đã xảy ra chuyện gì? Năm đó ta không đi quan sát, hiện tại tính toán thời gian cũng không xê xích gì nhiều, vừa vặn đi xem một chút."
"Hừm. . . Vẫn phải cẩn thận tránh đi chính ta một chút. . ."
Cánh cửa vực sâu, chính là cánh cửa thế giới nằm ở trung tâm của vực sâu vĩnh hằng.
Người Tạo Vật của Đất đã đi nơi nào.
Sau đó ——
Nó chết rồi.
Suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Cố Thanh Sơn, bỗng nhiên lại nhớ lại một cảnh tượng khác.
Âm thanh truyền đến từ thanh kiếm đá kia:
"Cố Thanh Sơn, ngươi không hoàn thành sứ mệnh, còn biến thành một lá bài vô dụng trên tay của ta."
"Cho nên ngươi không cần biết ta là ai."
"Hiện tại, vận mệnh của ngươi đã đi đến cuối con đường, ta quyết định để ngươi im hơi lặng tiếng mà hoàn toàn biến mất, tương tự với —— "
"Địa Thần đời trước."
Cảnh tượng đó chợt lóe lên trong lòng hắn.
Bên tai hắn lại văng vẳng cuộc đối thoại vừa rồi.
Nhân Ngư nói: "Cố Thanh Sơn? Kỳ quái, không phải ngươi đã chết rồi sao?"
"Ai nói ta đã chết?"
"Ngươi thật sự đã chết, chuyện này sẽ không sai."
Nhân Ngư lại nói khẳng định tiếp: "Trước đây không lâu, ngươi của vô số thế giới song song trong hư không đều đã chết rồi, mà bên trong cánh cửa thế giới này không còn tung tích của ngươi, cho nên chúng ta cho là ngươi chết rồi."
Còn có Nữ sĩ Tế Vũ.
Nàng nói ——
" Nguy cơ cũng không đi xa, ta cảm ứng được một loại bóng ma càng thêm nặng nề mà tuyệt vọng nào đó. . ."
Cố Thanh Sơn chấn động tâm thần.
"Thì ra là thế, " Chỉ nghe hắn nói khẽ: "Nếu ta trong tất cả thế giới song song đều đã chết. . . Vừa vặn phát động ra vận mệnh ăn mòn. . ."
"Vận mệnh ăn mòn? Đây là một loại thuật huyền bí cực kỳ lợi hại." Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ nói.
"Nữ sĩ, kẻ đối đầu kia của ta kia, hắn đã giết sạch tất cả ta trong các thế giới song song, muốn dùng chuyện này để phát động ra vận mệnh ăn mòn, để cho ta cũng giống như Địa Thần tiền nhiệm, chết ở bên cánh cửa thế giới vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn đã khôi phục trấn định, cúi đầu nhìn xuống quyển sách trên tay mình.
Quyển Sách Của Đáy Biển chỉ biết được bí mật cùng tri thức, lại không hiểu được những chuyện lục đục của nhân gian, cho nên chuyện này không thể trách nó.
Là đối phương tính toán quá tài tình.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn đột nhiên sắc lên.
Sau lưng của hắn lập tức mở ra một đôi cánh như mộng ảo.
Duy Độ Chi Vũ!
[Ngài có sức mạnh khiến cho vĩ độ không gian không cách nào ngăn cản ngài, cũng không có bất kỳ trở ngại nào có thể cản được đường đi của ngài, tên gọi: Duy Độ Chi Vũ.]
Cố Thanh Sơn nhỏ giọng mà nói: "Nữ sĩ, ngài vừa nói 'Vận mệnh ăn mòn' là một loại thuật huyền bí khá cường đại, là thế phải không?"
"Vị nữ sĩ này nói không sai, vận mệnh ăn mòn có thể coi là thuật huyền bí cấp cao đấy." Quyển Sách Của Đáy Biển nói.
"Rất tốt, chúng ta xuất phát." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi không sợ đang bị vận mệnh ăn mòn sao?" Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ hỏi.
"Dưới tình huống còn chưa hay biết, tự nhiên sẽ bị đối phương tính kế tới chết. . . Nhưng bây giờ ta đã biết thủ đoạn của hắn rồi, thắng bại vẫn còn là chuyện chưa đoán được."
Cố Thanh Sơn hơi nheo mắt lại, nhẹ nhàng mà nói như thế.
Bên bờ dòng suối.
Một cuộc đối thoại từng được diễn ra như thế này:
"Tại sao cô muốn có được song kiếm Thiên Địa?"
"Tôi muốn đi đến. . . Nhìn xem rốt cục đằng sau cánh cửa thế giới có cái gì."
". . . Cánh cửa thế giới bị một loại sức mạnh hủy diệt cô lập, ngay cả đám quái vật vực sâu có được sinh mệnh vĩnh hằng, khi đến gần cánh cửa thế giới cũng sẽ triệt để chết mất."
"Trong vực sâu lưu truyền một cách nói, bọn chúng bị một loại vận mệnh khác ăn mòn, vì vậy mà chết."
". . . Trong vực sâu, binh khí duy nhất có chống cự được sức mạnh vận mệnh ăn mòn chỉ có một, đó chính là Kiếm Rời Bỏ Vận Mệnh, Binh Khí Trấn Ma của đáy vực sâu vô tận, kẻ che chở cho diệt tuyệt —— Song kiếm Thiên Địa."
. . .
Cố Thanh Sơn nhớ lại đoạn trao đổi lúc trước của Lâm và mình, không khỏi thở dài.
Đã trôi qua quá lâu.
Nhưng hai thanh kiếm mà Mạc suy nghĩ ra, sau khi bị Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả ăn cắp, nhân tộc thượng cổ rèn đúc, sau cùng bị tứ phương tranh đoạt, mới tới tay của mình.
Hai thanh kiếm này có quyền năng bài trừ vận mệnh ăn mòn.
—— Thế nhưng, Mạc biết được phương pháp rèn đúc hai thanh kiếm này từ nơi nào?
"Ngươi có tính toán gì?" Cái bóng của nữ sĩ Tế Vũ hỏi.
Cố Thanh Sơn vừa thu lại tâm thần.
"Thuật Vận Mệnh Ăn Mòn mặc dù vô cùng âm hiểm, nhưng so với quyền năng kỳ tích mà nói, nó vẫn dễ đối phó chút." Hắn lên tiếng.
Trên con đường hướng về phía thế giới A Tu La, quyền năng kỳ tích đang bao phủ.
Mà đổi thành một con đường ——
Thông đến một cánh cửa thế giới khác, cần đi vòng đường xa mới có thể đến thế giới A Tu La, nhưng như thế thì bị Thuật Vận Mệnh Ăn Mòn gài bẫy.
"Xin ngài và ta cùng đi trung tâm của vực sâu vĩnh hằng, chúng ta phải xem rốt cục tình huống của cánh cửa thế giới kia là như thế nào." Hắn nghiêm túc nói.
"Vậy thì đi thôi." Cái bóng nói.
Cố Thanh Sơn lấy Phong Chi Chìa Khóa ra, đâm một cái vào trong hư không, lập tức mở ra một cánh cổng ánh sáng.
Hai người tiến vào bên trong.
Hết chương 2684.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2685
Bạn cần đăng nhập để bình luận