Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2078. Thời gian hỗn loạn (1)


Đánh dấu
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Trên giao diện Chiến Thần bỗng nhiên hiện ra một loạt chữ nhỏ mới:
[Giáp xương của ngài đã trang bị Tận Thế Cộng Tính Huyền Bí.]
[Tận Thế Cộng Tính Huyền Bí (cấp thấp): Sức mạnh đặc trưng, năng lực sở trường, có thể giúp ngài trực tiếp xuất hiện ở vị trí nơi chôn giấu bộ phận hài cốt tiếp theo của Thi thể đóng băng, hoặc có thể tự do thông hành bên trong tận thế khác.]
[Tái bút: Giờ phút này ngài đã kích hoạt được bộ phận của Thi thể đóng băng thứ hai, khi ngài thu gom đủ tất cả các phần, Tận Thế Cộng Tính Huyền Bí của ngài sẽ đạt được đẳng cấp cao nhất.]
Ánh mắt Cố Thanh Sơn hơi động, hắn quát khẽ: “Đi thôi, chúng ta đi đến nơi phong ấn tiếp theo đi.”
Giáp xương trên người hắn phát ra một vầng hào quang, bao phủ cả người hắn trong đó.
Một giây sau, hắn đã biến mất khỏi thế giới Thần Võ.
...
Dòng chảy thời không hỗn loạn.
Bên trong một vùng tăm tối, có một con quái vật khổng lồ đang nằm đó.
Thân thể của nó mênh mông tự như một mảnh đại lục, toàn thân bốc lên khí lạnh thấu xương. Quanh năm nó nằm trong mảnh hư không cố định này, luôn mãi ngủ say.
Chưa từng có người nào dám đến chọc giận nó.
Nhưng hôm nay là ngoại lệ.
Trong hư không hiện lên một ánh hào quang trắng xóa, Cố Thanh Sơn xuất hiện trước mặt con quái vật này.
Hắn chỉ thoáng cảm ứng một chút thì đã hiểu tình huống trước mắt.
—— Quan tài phong ấn thứ ba đang nằm trong vòng tay của con quái vật.
Bởi vì quan tài phong ấn không ngừng tỏa ra khí lạnh, cho nên con quái vật dựa vào sức mạnh này mới trưởng thành được đến mức độ như bây giờ.
Muốn cướp đi quan tài phong ấn từ trong tay nó ——
Cố Thanh Sơn giơ Địa kiếm lên, chuẩn bị ra tay.
“Nhóc con, ngươi định làm gì!”
Bên trong thức hải của hắn bỗng vang lên một tiếng nói hoảng sợ.
“Giao thứ đồ trong ngực ra đây.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi làm vậy là ăn cướp!” Giọng nói kia cả giận quát lên.
“Không, đó là thân thể của bạn ta, mau giao ra đây, bằng không thì chết.” Cố Thanh Sơn nói.
Ầm! ! !
Cố Thanh Sơn thả ra tất cả sức mạnh của Thánh Nhân Tinh Hà, lại cùng kích hoạt cả Địa Quyết và Thánh Địa của Địa kiếm.
Trong hư không có trận gió lớn gào thét thổi qua, lấy hắn làm trung tâm, mang theo sát ý ngập trời khuếch tán về phía vô tận thế giới.
Tiếng nói kia không tiếp tục vang lên nữa.
Chỉ thấy thân thể như cả mảnh đại lục kia khẽ rung lên một trận rồi ném ra một bộ quan tài đóng băng.
—— Hiển nhiên, khi đối mặt với sự uy hiếp của cái chết thì tính mệnh vẫn là quan trọng nhất.
Cố Thanh Sơn không chút do dự mà phá vỡ quan tài nọ.
Chỉ thấy bên trong là một khối băng trong suốt màu xanh tràn trề khí lạnh.
Trên giao diện Chiến Thần xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Ngài đã nhận được máu của Thi thể đóng băng.]
[Giáp nửa người của ngài và ——]
Cố Thanh Sơn không đọc tiếp nữa mà trực tiếp thu lấy khối băng màu xanh kia, lập tức phát động “Tận Thế Cộng Tính Huyền Bí”.
Hắn biến mất khỏi nơi đó.

Bên trong thế giới nào đó quanh năm suốt tháng bị núi lửa vờn quanh, một tên khổng lồ toàn thân đỏ choét đang chậm rãi đi lại trên mặt đất.
Đột nhiên, một vệt sáng từ trên trời giáng xuống.
Tên khổng lồ lập tức quát lên: “Là ai, là kẻ nào dám đến rình mò kho báu của ta!”
Nó nhanh chân chạy gấp về phía một ngọn núi lửa.
Chỉ trong nháy mắt, tên khổng lồ bỗng nhiên đã nhận ra chuyện gì đó. Trên người nó đột nhiên dâng trào luồng sát khí kinh thiên, điên cuồng giận dữ hét: “Rốt cuộc là ai? Cả mặt mũi cũng không dám để lộ, lại trộm đi chí bảo của ta!”
—— Cố Thanh Sơn cầm đi thứ mình muốn, cũng không đối mặt nó một lần nào cả đã trực tiếp truyền tống rời đi.

Lại một thế giới khác.
Tại một quốc gia hùng mạnh nhất đang tổ chức nghi thức vương giả đăng cơ.
Người đàn ông chinh phục toàn bộ thế giới nọ đứng bên cạnh ngai vàng, hành lễ trước một cánh tay khô gầy, nghiêm nghị nói: “Ta thề nguyền trước Bàn Tay Thánh Thần, ta sẽ —— “
Một trận gió lốc từ trên trời giáng xuống. Không đợi tất cả mọi người phản ứng, trận gió này đã quét tới đài điển lễ, tỏa ra từng lớp sương trắng, sau đó lại biến mất.
Người đàn ông bên bảo tọa run lên, chợt phát hiện vật thần thánh đối diện với mình đã không còn.
“Chết tiệt! Có kẻ trộm đi Bàn Tay Thánh Thần của chúng ta! Vệ binh đâu! Đội thân vệ đâu!” Hắn ta phẫn nộ quát lớn.
Hiện trường điển lễ rối ren một mảnh.

Lại một thế giới khác.
Đây là một tinh cầu hết sức tĩnh mịch.
Nó tồn tại trong một vũ trụ tối tăm, thuộc về một bộ phận của thế giới nào đó.
Bên ngoài tinh cầu, một làn sương trắng giáng lâm.
Cố Thanh Sơn hiện ra thân hình, thoáng cảm ứng tinh cầu này một chút, sau đó rút ra Địa kiếm.
Hắn không nói một lời, chỉ vung kiếm lên.
Trong vũ trụ bỗng bùng lên một ánh kiếm khổng lồ vượt qua phạm vi của tầm mắt, trực tiếp cắt toàn bộ tinh cầu ra thành hai nửa.
Cố Thanh Sơn rũ kiếm xuống, duỗi tay ra vẫy một cái về phía tinh cầu vỡ vụn.
Một bộ quan tài băng lập tức bay về phía hắn.
“Nhất định phải bắt kịp...”
Cố Thanh Sơn thấp giọng lẩm bẩm.
Hắn đập nát quan tài băng, lấy hài cốt bên trong ra, cũng chẳng thèm nhìn lấy một lần đã trực tiếp biến mất khỏi nơi đó.

Trong khách sạn trên Đảo Mộng Mơ, sau khi Cố Thanh Sơn rời đi rất lâu, trên hành lang bên ngoài gian phòng, cái tên mập đầu đội mũ lưỡi trai màu xanh lá kia vẫn đang mãi canh giữ căn phòng. Trước ngực hắn ta treo một bộ bàn phím, người dựa vào bức tường ngoài cửa phòng, há to miệng gặm quả táo trong tay.
"Thời gian đã lâu vậy rồi, rốt cục thì Cố ca đang gặp khách nào mà quan trọng thế."
Tên mập chết bầm thầm hỏi trong lòng.
Có pháp trận ngăn cách nên hắn ta cũng không biết tình huống bên trong như thế nào.
Nhưng khi đó Cố Thanh Sơn đã nói bằng giọng rất trịnh trọng.
Người đàn ông này không phải kẻ hay nói lung tung. Vì thế, chuyện này nhất định rất quan trọng.
Tên mập xác nhận chuyện này lần nữa, sau đó thì an tâm.
Lúc này, cuối hành lang bỗng xuất hiện một cô gái xinh đẹp ăn mặc khá nóng bỏng.
Tên mập chết bầm nhìn thoáng qua, nhanh chóng đánh ra một hàng chữ trên bàn phím: "Huýt—— Chú ý, đây là tiếng huýt để cám dỗ mỹ nữ đó."
Cái mũ của cậu ta lập tức phát ra một tiếng huýt sáo thật dài.
Người phụ nữ nọ cũng đưa ra phản ứng như bình thường, chỉ lạnh lùng trừng tên mập chết bầm một cái.
"Cái anh kia, đứng trước cửa phòng số 319 làm gì?" Cô ta hỏi.
Tên mập nhìn số thứ tự bên cạnh căn phòng, vội vàng đánh chữ nói: "Bạn của tôi có chút chuyện ở bên trong, cho nên tôi đi ra trông coi."
Cô gái nọ gật đầu: "Tôi là chủ của nơi này, phòng 319 đã đến lúc đóng thêm tiền rồi."
Tên mập khẽ giật mình, sau đó sờ sờ trên người mình.
Bản thân hắn ta đến từ dòng sông Tử, là bị triệu hồi ra —— Trước khi đến thì hắn ta còn đang đánh nhau với những vong linh đó, vừa được triệu hồi ra là đã chạy như chạy giặc vậy, nào có mang theo tiền tệ của Sinh giới đâu?
Hắn ta nhìn về phía cửa phòng số 319.
Cửa thì đóng chặt, bên trong chả truyền ra chút âm thanh nào cả.
—— Có lẽ Cố ca đang trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, vì chút tiền cỏn con mà đi quấy rầy hắn thì không tốt lắm.
Tên mập chết bầm ta đây cũng là người rất được hoan nghênh trong hai giới Sinh Tử, sao lại bị chút tiền ấy làm khó chứ?
Vừa nghĩ như thế, tên mập chết bầm lại rặn ra một nụ cười nịnh nọt, hai tay nhanh chóng đánh chữ: "Bà chủ, cô thật sự là mỹ nữ ít thấy trong cuộc đời tôi, là người đẹp nhất luôn."
Bà chủ quán lạnh lẽo cất tiếng: "Bớt nói nhảm, chỉ cần ở chỗ của tôi thì ắt sẽ được tôi che chở, không ai dám trêu chọc. Nhưng nếu không nộp ra được tiền thuê phòng, vậy thì cút ra ngoài."
Tên mập chết bầm cúi đầu khom lưng, cười nịnh nọt lần nữa, nói: "Cô yên tâm, lúc này đại nhân nhà tôi đang bàn chuyện, không tiện quấy rầy. Như vầy đi, một lát nữa tôi mang tiền xuống tận nơi cho cô, có được không?"
Bà chủ trừng mắt nhìn tên mập chết bầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận