Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1713. Lễ Sắc Phong


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn cũng cảm thấy không đành lòng.
Hắn cầm vịt bông trong tay, nói nhỏ: “Có muốn tìm chút thuật pháp biến hình ở thế giới này để biến ngươi trở về hình người không?”
Vịt bông còn chưa lên tiếng, bên cạnh thình lình vang lên một gọng nữ:
“Ôi! Con vịt bông này thật đáng yêu! Cho ta ôm chơi một chút được không?”
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy một thiếu nữ quý tộc đứng bên cạnh, mắt nhìn chằm chằm vào vịt bông trong tay Quạ.
“Cái này... Ngại quá...”
Cố Thanh Sơn đang muốn cự tuyệt thì trong đầu bỗng vang lên giọng nói kiên định của vịt bông:
“Đồng ý với nàng.”
.....
[Hồn lực cống hiến cho pháp tắc thế giới: +300.]
[+300.]
[+300.]
...
Cố Thanh Sơn nhìn hàng chữ không ngừng hiện lên trên Giao diện Chiến Thần, căn bản không có tâm trạng tham gia vũ hội gì đó.
Miệng ăn núi lở.
Mình phải nghĩ biện pháp kiếm hồn lực.
Nhưng Tử tước còn chưa trở lại, sắc phong còn chưa bắt đầu, hắn lại không có cách nào rời đi.
Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ thở dài, tìm một chỗ trong góc ngồi xuống.
Cũng không biết sự việc tiến triển thế nào.
Nếu như mình là nhân vật nắm trong tay thực quyền như Tử tước Warren, nói không chừng còn có thể tham dự vào chuyện tiếp theo.
Đang nghĩ ngợi, Quạ đi tới, đặt mông ngồi lên chiếc ghế bên cạnh.
“Điệu nhảy thứ nhất sắp bắt đầu, chậc chậc, nơi này có thật nhiều cô gái xinh đẹp và phu nhân quyến rũ động lòng người, đáng tiếc ta...”
Quạ thở dài, nằm ngửa trên ghế, bất chấp hình tượng vắt chéo hai chân.
“Không cần để ý những người này, cũng không nhất định phải quan tâm chuyện khiêu vũ, chúng ta phải nghĩ cách giải quyết tận thế của thế giới này, như vậy ba người chúng ta mới có thể trở về.” Cố Thanh Sơn thấp giọng nói.
Quạ liếc hắn một cái, nói: “Ta nghĩ vịt bông không muốn biến trở về.”
“Có ý gì?” Cố Thanh Sơn nói.
Quạ liếc mắt.
Cố Thanh Sơn nhìn theo ánh mắt của Quạ, nhìn sang những tiểu thư quý tộc xinh đẹp.
Chỉ thấy vịt bông chuyền qua chuyền lại trong tay bọn họ, lúc thì bị cô này sờ một hồi, khi thì bị cô kia ôm một cái.
Cố Thanh Sơn do dự một chút, truyền âm cho vịt bông: “Ngự Quyển, ta tới cứu ngươi nha?”
Giọng nói hưng phấn của vịt bông đột ngột vang lên:
“Không không không, đây là khoảnh khắc tỏa sáng trong đời ta, cho ta một chút thời gian để ghi nhớ thời khắc này.”
Cố Thanh Sơn: “...’
Quạ nhìn biểu cảm trên mặt Cố Thanh Sơn, trào phúng nói: “Có phải ngươi cảm thấy kỳ lạ hay không, tại sao những tiểu thư kia lại thích một con vịt bông đồ chơi chỉ có giá trị một đồng tiền?”
“Đúng là hơi lạ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Bởi vì đó là đồ của ngươi.” Quạ nói.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Quạ đánh giá hắn, nói: “Thiếu niên mười lăm tuổi tuấn tú, được thừa nhận là Đoạn Tội giả trăm năm khó gặp, dám tự mình chiến đấu với quái vật, đầu tiên là đơn độc gặp gỡ Tử tước, sau đó sẽ lập tức được phong làm Nam tước, ta tin rằng ở đây có rất nhiều cô gái muốn tiếp cận ngươi.”
Vừa dứt lời, tiếng nhạc dần dần vang lên.
“Điệu nhảy thứ nhất sắp bắt đầu, nhìn những cô gái kia, các nàng giống như lên tinh thần chuẩn bị bước ra chiến trường vậy...”
Quạ nói được phân nửa, bỗng nhiên ngậm miệng lại.
“Xin chào, Rod, điệu nhảy đầu tiên nhảy cùng ta, được không?” Một tiểu thư quý tộc đi tới bên người Cố Thanh Sơn, mỉm cười hỏi.
Cố Thanh Sơn liền vội vàng đứng lên, vẻ mặt áy náy nói: “Ngại quá, ta còn muốn ngồi một hồi.”
Cô gái cười khanh khách, nói: “Điệu nhảy đầu tiên ngươi muốn nhảy cùng tiểu thư nhà Tử tước à, không sao, vậy ta chịu thiệt một chút, nhảy với ngươi điệu thứ hai là được rồi.”
Nói xong không đợi Cố Thanh Sơn cự tuyệt nữa, xoay người rời đi.
Cố Thanh Sơn giơ tay lên giữa chừng, cũng không tiện kéo đối phương lại, gọi người ta thì lại càng không tốt.
... Sẽ khiến mọi người chú ý.
Dưới cái nhìn của tất cả mọi người, chẳng lẽ mình lại từ chối lời mời khiêu vũ của một vị cô nương?
Vậy chẳng phải là làm cho người ta khó xử sao?
Cố Thanh Sơn chán nản hạ tay xuống.
Quạ ở một bên thở dài tấm tắc: “Nhìn đi, đây là thủ đoạn của các cô gái, lấy lui làm tiến, vừa cho thấy mình tao nhã biết lễ nghĩa, lại khiến cho ngươi không có cách nào từ chối nhảy điệu thứ hai cùng nàng.”
Cố Thanh Sơn bực bội nói: “Ta không đến đây để khiêu vũ, ta...”
Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy lại một vị tiểu thư quý tộc chân thành bước đến.
“Chuyện vừa rồi ta đã thấy, Rod, điệu nhảy thứ ba ta đặt trước rồi nhé.”
Cô gái kia nhẹ nhàng nhìn Cố Thanh Sơn bằng ánh mắt quyến rũ, thấp giọng nói: “Rod, ta là tín đồ cao cấp của Nữ thần Vui Sướng.”
Nàng ta vươn ngón tay thon dài ngọc ngà, chỉ một vòng khắp hội trường, ý bảo không có cô gái nào hơn được nàng.
Sau đó liền đi.
Quạ mặt mày sầu khổ nhìn cảnh tượng này, còn lầu bầu một mình: “Vui Sướng... Muốn thử nghiệm quá đi, đáng tiếc mình lại biến thành con gái.”
Bỗng nhiên một gã quản gia đi tới bên người Cố Thanh Sơn, nói nhanh: “Thiếu gia Rod, Tử tước đại nhân đã trở về. Chờ điệu nhảy đầu tiên kết thúc, ngài ấy sẽ phong tước vị cho ngài trước mặt mọi người.”
“Được, Cảm ơn.” Cố Thanh Sơn nói.
Quản gia khẽ gật đầu, xoay người rời đi.
Tim Cố Thanh Sơn giờ mới thả lỏng.
Xem ra chuyện bên Bá tước Xiis đã kết thúc.
Với ánh mắt và thực lực của những đại nhân vật như bọn họ, chắc là chuyện này sẽ cảnh báo mọi người về vấn đề tận thế xâm lấn.
Lúc này, điệu nhảy thứ nhất đã chính thức bắt đầu rồi.
Cố Thanh Sơn nhìn ra xung quanh, chỉ thấy hai cô con gái của Tử tước đang nhìn hắn.
Trong mắt của các nàng có một loại...
Nói thế nào cũng có gì đó khiến cho Cố Thanh Sơn cảm thấy hoảng sợ.
“Quạ.”
“Cái gì?”
“Đến khiêu vũ.”
“Cái...”
Lời còn chưa nói hết, “nàng ta” đã bị Cố Thanh Sơn kéo lên, đi vào sân nhảy.
Tiếng nhạc nổi lên.
Mọi người bắt đầu khiêu vũ.
“Ngươi... sợ con gái?”
Quạ vừa nhảy, vừa tò mò truyền âm.
Cố Thanh Sơn nói: “Không phải, chúng ta không có thời gian làm mấy chuyện dư thừa.”
Quạ lộ ra nét mặt không đồng ý, nói: “Niềm vui trong cuộc sống chính là do những chuyện dư thừa hợp lại mà thành.”
Cố Thanh Sơn thoáng nhìn qua Giao diện Chiến Thần.
Giá trị hồn lực vẫn không ngừng giảm xuống với tốc độ mỗi giây ba trăm điểm.
“Bây giờ chúng ta phải tập trung giải quyết vấn đề của thế giới này.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta nhắc nhở ngươi, ngươi đang để tay vào ngực ta đấy.” Quạ nghiêm mặt nói.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn, bước lùi về sau một chút.
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến một loạt tiếng động ồn ào.
Chỉ thấy một đoàn tu sĩ mặc trường bào, mang mặt nạ ác quỷ đi đến.
Bọn họ nói với quản gia vài câu, sau đó cũng không tham dự tiệc đêm và vũ hội mà chỉ tìm một góc, lẳng lặng đứng bất động ở đó.
Bên cạnh Quạ và Cố Thanh Sơn, một tiểu thư quý tộc nói nhỏ: “Sao đám người kia lại tới đây?”
Bạn nhảy của nàng là một gã thân sĩ, nghe vậy liền nói: “Những người này làm việc rất tận tụy, thỉnh thoảng Tử tước đại nhân cũng sẽ để bọn họ tham dự vào. Đây là một loại phần thưởng, cô hiểu chưa?”
Tiểu thư quý tộc trêu đùa: “Hiểu rồi, giống như chó săn nhà ta ấy, có đôi khi hứng lên ta sẽ cho chúng một chút đồ ăn.”
"Chính là như vậy."
Cố Thanh Sơn và Quạ nhìn nhau.
“Nhìn đi, người của thế giới này cũng đã quen với sự tồn tại của ác quỷ.” Quạ thấp giọng nói.
Cố Thanh Sơn quan sát bốn phía.
Chỉ thấy các tiểu thư và thân sĩ quý tộc khác đều hờ hững nhìn thoáng qua những ác quỷ, sau đó không để ý tới nữa.
Vũ hội không bị ảnh hưởng chút nào, bầu không khí vẫn vô cùng sôi nổi và vui vẻ.
Cố Thanh Sơn lại cảnh giác.
Hắn có thể cảm ứng được đường nhìn của những ác quỷ này luôn lơ đãng xẹt qua hắn.
Một khúc nhạc kết thúc.
Cố Thanh Sơn vừa rời khỏi sân nhảy, đã có một tên ác quỷ đi đến, ôm quyền nói: “Thiếu gia Rod tôn kính, thế giới Ác Quỷ chúng ta có một phần lễ vật dành cho ngài, mời đi theo ta.”
Cố Thanh Sơn đứng bất động, hỏi: “Có phải mỗi khi có một quý tộc được phong tước, các ngươi đều sẽ dâng lên lễ vật hay không?”
Sau lưng hắn, một gã quý tộc khác xen lời: “Đúng vậy, Rod, mấy nghìn năm nay bọn hộ đều rất tôn kính những cường giả như chúng ta. Đi đi, hãy đi tiếp nhận sự quỳ lạy và dâng hiến của những kẻ tha hương này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận