Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3012. Đúng là muốn mượn



Mèo quýt nhìn mà kích động, móng mèo căng chặt lên, dùng sức vung một cái.
Sau một cái chớp mắt.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy mới hiện lên:
[Thuộc tính ngài được ban tặng đã chiếm dụng sức mạnh của các quy tắc khác, hai thuộc tính lần này Hải Mệnh có thể ban cho ngài đã giảm xuống còn một thuộc tính.]
[Ngài thu được thuộc tính mới: Quả thực muốn mượn.]
[Dựa vào thuộc tính mới do phong cách chiến đấu vô sỉ sáng tạo ra, bây giờ ngài có thể phát động Bách Đèn Minh được rồi!]
Mèo quýt ưỡn ngực, móng vuốt vươn ra không trung, quát lên:
“Meo meo meo meo meo meo, meo meo meo meo meo meo meo meo meo meo!”
(Chiêu này của ngươi quá hay, ta thay ngươi phát huy nó.)
Trong hư không tức khắc xuất hiện một ký hiệu vô cùng quỷ dị, chúng nó ẩn nấp ở một nơi không thể nhìn thấy, dâng trào cuồn cuộn.
Mèo quýt lẳng lặng cảm nhận huyền bí ẩn chứa trong cảnh tượng này.
Chẳng mấy chốc.
Một thế giới từ nơi cực xa lao vụt tới.
Đồng bằng xác chết mênh mông bát ngát xuất hiện, thế giới đóng băng vô tận cũng xuất hiện ngay sau đó, từng ngôi mộ khổng lồ đột nhiên mọc lên từ dưới mặt đất.
Biển cả, hoang mạc, những kiến trúc không biết tên, những tế đàn xa lạ, những thế giới tinh thể chưa bao giờ nhìn thấy.
Chín thế giới liên tiếp chồng chéo lên nhau.
Chúng liên kết với nhau, lần nữa kích hoạt vô số ký hiệu quỷ dị trong hư không, sinh ra một sự hiệu triệu vô hình.
Hai mắt mèo quýt lộ rõ vẻ nghiêm trọng.
Có cảm nhận được sức mạnh của sự hiệu triệu này...
Triệu hoán thế giới!
Thuật pháp này đang triệu hoán thế giới!
Những thế giới cấp tướng ùn ùn từ xa kéo tới.
Những thế giới cấp tướng này đều ẩn nấp trong hư không, chuẩn bị tham gia luân chuyển bất cứ lúc nào, chúng phóng ra sức mạnh lớn nhất mà mình có để đánh nát kẻ địch của mèo quýt.
“Meo...”
Mèo quýt không nhịn được mà than một tiếng.
Chỉ nghe nói triệu hoán một vài tồn tại cụ thể nào đó, nhưng chưa bao giờ nghe đến thuật pháp triệu hoán chín nghìn thế giới.
Mà hôm nay, hắn đã tận mắt nhìn thấy.
Thần kỹ như vậy quả thực làm cho người ta nhìn đã mắt, một lần nữa khiến hắn mở rộng tầm nhìn, để hắn biết được sức mạnh trong các thế giới kỳ diệu đến mức nào.
Sau một cái chớp mắt.
Hai thế giới hoàn toàn giống nhau đồng loạt xuất hiện.
Biển cả mênh mông vô tận chảy xuyên qua hai thế giới, nối liền chúng với nhau, ngay cả người khổng lồ biển màu xanh đậm xuất hiện trong nước biển cũng giống nhau y hệt.
Hai người khổng lồ thân hình đồ sộ đứng trong nước biển, giận giữ kêu gào ra tay với đối phương.
Thế giới lóe lên.
Lại có hai thế giới hoàn toàn giống nhau xuất hiện.
Trong địa lao bập bùng lửa cháy, hai con Hỏa Long bay vọt lên cao, uốn lượn đấu đá, đánh nhau đến mức làm cho trời đất mù mịt.
Chúng và cả thế giới thuộc về chúng đều đang biến mất.
Thế giới ma trùng hiện lên, côn trùng dày đặc chi chít lao vào nhau, chiến đấu không phân thắng bại.
Sau đó, thế giới mới xuất hiện.
Hai cây thương khổng lồ che lấp bầu trời đụng vào nhau, khuấy động cuồng phong gào thét.
Các thế giới tương tự lần lượt xuất hiện, đối đầu với nhau.
...
Chín nghìn thế giới hiện lên trong nháy mắt.
Hết thảy hóa thành hư vô.
Tiếng gào thét giận dữ của Cửu Diện Trùng Ma vang lên trong sương mù:
“Đồ vô sỉ... Ngươi dám ăn trộm thuật pháp của ta!”
Thân thể mèo quýt run lên, biến hóa trở lại thành Cố Thanh Sơn.
Hắn khoát tay nói: “Chẳng qua chỉ dùng một kỹ năng của ngươi mà thôi, bình tĩnh chút đi, Cửu Diện... có lẽ ở chỗ của ngươi, ngươi cũng không phải hạng binh lính tạp nham, bằng không tuyệt đối không thể lấy ra pháp thuật tuyệt diệu đến như vậy.”
Cửu Diện nói: “Hừ, ta đường đường là... Ngươi đừng hòng biết được cái gì.”
Hư không chấn động một cái.
Một dòng sông rực rỡ hiện lên ở một nơi xa xôi giữa màn sương dày đặc.
Dòng sông thời gian!
Giọng nói của Cửu Diện Trùng Ma khôi phục vẻ bình tĩnh: “Chúng ta tiếp tục đánh, giờ khắc này, ta không thể không thừa nhận rằng ngươi thực sự có tư cách khiến ta sử dụng bản lĩnh chân thật của mình...”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía dòng sông thời gian, chỉ thấy xương trắng dày đặc trong dòng sông bắt đầu di chuyển chậm.
Đó là một chiếc ghế bằng xương trắng chiếm cứ cả một con sông, nó chìm trong dòng sông thời gian, gần như chiếm trọn khoảng thời gian dài đằng đẵng thuộc về Hỗn Độn.
Năm đó hắn và Phi Nguyệt từng nhìn thấy vật này!
Trong lòng Cố Thanh Sơn lập tức dâng lên cảm giác không ổn, một bóng đen u ám đang bủa vây lấy hắn.
Bản thân đã dùng hết thủ đoạn, đạo lộ, thần thông, bảo vật, thậm chí cả sức mạnh của tứ Thánh Trụ cũng đã dùng mới có thể đánh với Cửu Diện đến tận lúc này.
Trận chiến thực sự mạo hiểm, nhưng cũng thu hoạch được rất nhiều tin tức.
Nhưng nếu Cửu Diện Trùng Ma định sử dụng bộ xương trắng trong dòng sông thời gian thì...
Chỉ một cái chớp mắt, Cố Thanh Sơn lập tức đưa ra quyết định.
Chỉ nghe hắn nói mà không chút do dự: “Đã đến lúc chia tay, chờ ta thắng được ngươi, duyên phận sẽ cho chúng ta gặp lại... Hy vọng sẽ hội ngộ trong vui vẻ, Cửu Diện!”
Trong lúc nói chuyện, một lá cờ chiến đã lẳng lặng xuất hiện sau lưng hắn.
Trên cờ chiến nhanh chóng xuất hiện một vầng sáng chiếu lên người La Chinh.
Sức mạnh của chìa khóa Phong!
Cố Thanh Sơn đẩy ra một cánh cửa trên không trung, sau đó đi vào.
Cánh cửa biến mất.
Hắn cũng biến mất.

Sông dài xao động, dòng nước chảy xiết.
“Thay đổi năm loại ám thuật cũng không thể bắt được hắn, cũng không thể truy tìm tung tích, xem ra đây chính là sức mạnh của bốn kỷ nguyên kia...”
Giọng nói của Cửu Diện vang lên.
Một giây kế tiếp.
Dòng sông thời gian mênh mông và cả vương tọa xương trắng trên dòng sông đều đồng loạt biến mất.
Cửu Diện Trùng Ma đứng trong sương mù, im lặng thật lâu.
Nếu Cố Thanh Sơn có thể tùy ý rút lui khỏi trận chiến bất cứ lúc nào thì còn đánh cái gì nữa?
Cái tên Cố Thanh Sơn này vốn đã gian trá lắm mưu.
Nếu như một lúc nào đó hắn phát hiện đánh không lại rồi lập tức bỏ chạy.
Mấy chuyện như chiến đấu thì không thể làm bộ làm tịch, có muốn che mắt Cố Thanh Sơn cũng không thể nào.
Khoan đã!
Trong lòng Cửu Diện bỗng nhiên nảy lên một suy nghĩ.
Trận chiến vừa rồi rõ ràng Cố Thanh Sơn đánh không lại mình, nhất định hắn cũng biết điều này.
Vậy vì sao hắn lại không bỏ chạy ngay lúc ấy.
Cửu Diện tỉ mỉ hồi tưởng.
Nó chợt nhớ ra trong trận chiến lúc trước, Cố Thanh Sơn cũng đã thành công phát động “chuỗi ma kiếp cấp tướng”.
Mặc kệ hắn làm được điều này như thế nào, nhưng quả thực hắn đã làm được.
Có thể thi triển thuật pháp kia... Vậy thì có thể nhìn ra một chút manh mối về thuật pháp này...
Hết chương 3012.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3013
Bạn cần đăng nhập để bình luận