Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2727. Quỷ Bộ Cơ Giới (2)



Oanh!
Một cây lôi trụ từ trên trời giáng xuống, đuổi theo hướng của hắn.
Toàn thân Cố Thanh Sơn vặn vẹo, bộ pháp của hai chân gần như mộng ảo, hai tay không ngừng phất qua không khí, sinh ra những quỹ tích Lôi Quang nho nhỏ, dẫn lệch từng tấc từng tấc của lôi trụ.
Mưa lửa càng ngày càng dày đặc.
Chủy thủ của Thi Chức vung vẫy liên tục sinh ra cả tàn ảnh, miệng thì hô to:
"Thực lực bây giờ của ta còn chưa khôi phục —— Sắp không ngăn cản được rồi!"
Nàng nhìn lại.
Chỉ thấy toàn thân Cố Thanh Sơn không ngừng vặn vẹo giống như máy móc, bước chân lại như đang chậm chạp lướt đi, như chậm mà thật nhanh, mang theo lôi trụ kia bước ra một tàn ảnh theo gió vượt sóng trong cơn bão cát.
"Con mẹ nó, ngầu chết được!" Thi Chức nhịn không được mà thốt ra.
Cố Thanh Sơn đột nhiên ngừng lại.
Đã đến lúc rồi!
Hiện tại uy lực của lôi trụ đã tăng cường lên gấp hai mươi lần!
Hắn không buồn ngẩng đầu mà giơ nắm đấm lên, hung hăng đập vào lôi trụ kia một cái ——
Oanh! ! !
Lôi trụ bị một quyền này đánh bay, bỗng nhiên hóa thành một vầng thái dương gay gắt màu xanh trắng.
Trên giao diện danh sách chiến tranh đột nhiên nhảy ra một hàng chữ nhỏ:
[Kỹ năng tự sáng tạo, Thần Kỹ —— ]
"Lôi Quang Diệu Thế!"
Lôi Nhật (Ánh mặt trời sấm sét) tản ra.
Thế giới hóa thành một khoảng không im lặng.
Tất cả các sắc thái bị màu xanh trắng lóe lên kia che lấp.
Mọi thứ bỗng chấn động kịch liệt.
Âm thanh trở về lần nữa.
Chỉ nghe con quái vật tận thế kia phát ra tiếng kêu thảm đinh tai nhức óc, trên người không ngừng vang lên tiếng nổ lôi điện lốp đốp nhanh như mưa rào, gần như không cách nào đếm xuể.
Mấy giây sau đó.
Thế giới khôi phục sắc thái bình thường.
Phía trước mặt.
Là một khoảng không trống trải và hư vô.
Con quái vật đã tan thành mây khói.
Hậu phương.
Người cầm đầu kia suy tư một hồi, hỏi: "Thân phận lai lịch của Lê Cửu có trong sạch hay không?"
"Là cường giả võ đạo của hành tinh con rối số 7226, tiếp nhận triệu hoán mà tiến vào danh sách, tất cả các cơ sở đều trong sạch."
"Sóng dao động linh hồn bình thường không?"
"Bình thường."
". . . Rất tốt, lại cho hắn thêm hai nhân viên giúp đỡ, tiến hành dẫn đường trưởng thành ở mọi phương diện."
"Cái tên này thật may mắn, có thể được đại nhân ưu ái."
"Ta đã thấy qua rất nhiều thiên tài... Chỉ sợ một chuyện... Lần này không kịp để hắn trưởng thành..."
"Thần Kỹ sao?"
"Ừm."
"Vừa mới tự sáng tạo hay sao?"
"Cũng do may mắn."
". . . Ta cũng muốn may mắn như ngươi."
"Ngươi gặp được ta chẳng lẽ không phải là một sự may mắn hay sao?"
"Cái này cũng đúng."
Thi Chức gật đầu nói.
Hai người không nói thêm gì nữa, mặc cho con heo rừng hắc ám chạy như bay về phía trước.
Cố Thanh Sơn âm thầm cảm nhận, chỉ cảm thấy sau khi thăng cấp lên làm thiếu úy, thực lực của mình đã có được sự gia tăng đột phá.
Đây là một loại cảm giác rất huyền diệu ——
Tựa như đổ nước vào một cái bình nhỏ, lượng nước không nhiều không ít, chính xác đạt đến một vạch nào đó.
Bây giờ mình là thiếu úy.
Nếu nhìn theo gốc độ này thì mỗi khi quân hàm cao lên một cấp, thực lực cũng sẽ đạt được sự tăng lên mức độ nhất định——
Là đến từ Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh.
Như vậy, người có quân hàm cao nhất kia —— há không phải chính là người nắm giữ hoàn toàn Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh hay sao?
Suy nghĩ của Cố Thanh Sơn tuôn trào, nhất thời không biết lóe lên bao nhiêu ý tưởng.
Chợt nghe Thi Chức nói: "Nhìn xem, chúng ta đã sắp tới —— kỳ quái, ở đó là xảy ra chuyện gì vậy?"
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên dãy núi non trùng điệp phía trước, có không ít kẻ phụ thuộc danh sách đang đứng.
Cố Thanh Sơn cảm thấy kỳ quái trong lòng.
Những người này không nhanh chóng đi đến thế giới kế tiếp, mà đứng trên núi làm gì vậy?
Hắn vỗ vỗ con heo rừng.
Con heo rừng hắc ám hiểu ý, mang theo hắn và Thi Chức xông lên dốc núi.
Đi lướt qua từng nhóm người thuộc các danh sách khác nhau, Cố Thanh Sơn nhanh chóng tìm thấy người cỉa danh sách chiến tranh.
—— Đây là một đám binh lính tinh nhuệ, còn có mấy tên tiểu đội trưởng.
Đội trưởng cũng không phải là quân hàm mà danh sách nhận định, mà là đám người phụ thuộc danh sách tự động chọn ra một thủ lĩnh trong vài cuộc chiến tạm thời, nhằm mục đích hình thành một tổ chức hữu hiệu.
"Các vị, ta là Lê Cửu, tình huống phía trước là như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Những người kia nhìn hắn một cái.
Trên giao diện danh sách chiến tranh, rõ ràng ghi chú quân hàm "Thiếu úy" của Cố Thanh Sơn.
Có người dùng giọng điệu cung kính mà lên tiếng đáp lại: "Đại nhân, phía trước bị hai con rồng trông coi, chúng tôi đang chờ càng nhiều người đến rồi mới tiện tiến lên."
Mí mắt Cố Thanh Sơn giật lên một cái.
Vài con rồng?
Tình huống thế nào đây?
Hắn nhìn lướt qua giao diện của danh sách cao nhất.
Danh sách cao nhất hiểu ý của hắn, lập tức nhảy ra từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Thông qua hậu trường mà xác nhận, chiến trường quyết chiến đang tiến hành một trận chiến kịch liệt.]
[Long Thần và Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, quân đoàn tận thế đang giao thủ trên chiến trường, cũng không rời đi.]
[—— Nhưng kỷ nguyên Ma Hoàng đã giám sát được sự tham chiến của tộc Rồng."
Hiển nhiên.
Tộc Rồng xuất hiện, là chuyên môn dùng để ngăn chặn đám người thuộc về danh sách.
Long Thần quyết không cho người của danh sách tiến vào Mộ Chung Cực, cướp đi thành quả văn minh của nhân tộc!
"Chúng ta có nhiều người như vậy, đánh không lại tộc Rồng hay sao?"
Cố Thanh Sơn nhỏ giọng hỏi Thi Chức.
Sắc mặt Thi Chức đã trở nên nghiêm túc, đáp lại: "Không dễ đâu, chúng ta vẫn luôn hoài nghi loài rồng là sinh mệnh của Kỳ Quỷ Trắc —— Có đôi khi ngươi và một con rồng đánh lấy đánh để, không biết chuyện gì xảy ra thì đã thua, hay là chết rồi."
Ánh mắt nàng quét một lượt qua tất cả mọi người trên sườn núi, mang theo thất vọng mà nói: "Không có mấy ai mang quân hàm cao cấp, vậy thì không đánh lại được tộc Rồng rồi, chỉ sợ chúng ta phải tụ tập càng nhiều người thì mới dám đi đọ sức với những Tộc Rồng kia."
Cố Thanh Sơn đang lắng nghe, bỗng nhiên thấy phía trước xảy ra một trận rối loạn.
Mấy thi thể của các kẻ phụ thuộc danh sách bị khiêng trở về.
"Chết rồi! Ngay cả thiếu tá cũng đã chết!"
"Hoàn toàn không đánh lại!"
"Đang đánh, lúc đầu cũng sắp thắng rồi, kết quả lập tức bị tộc Rồng quay ngược lại giết, chết ngay tại chỗ —— "
"Thật là kinh khủng!"
Đám người mồm năm miệng mười mà nói.
Hết chương 2727.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2728
Bạn cần đăng nhập để bình luận