Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2665. Lại dò xét hang rồng! (2)



Chuẩn bị xong tất cả mọi chuyện, lúc này Mèo quýt mới kêu về phía Nữ sĩ Tế Vũ: "Meo meo meo!"
"Chuẩn bị xong rồi à? Vậy ta đưa ngươi đi, chỉ là ta không tiện đi qua, nếu không sẽ bị hắn phát hiện." Nữ sĩ Tế Vũ nói.
"Meo." Mèo quýt nói.
Nữ sĩ Tế Vũ thả ra một thuật truyền tống hướng về vị trí mà Cố Thanh Sơn đang đứng.
Hào quang lóe lên.
Mèo quýt lập tức biến mất.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Nó đã tới chỗ hang núi kia lần nữa.
Mèo quýt lập tức vươn dài bước chân, chui vào trong hang động.
Nó đi dọc theo đường nhỏ gập ghềnh trước đó, đi thẳng một mạch về phía trước, không bao lâu sau đã tới chỗ sâu trong hang động.
Người đàn ông trung niên để râu quai nón nọ lại xuất hiện trong tầm mắt lần nữa.
—— Trên đầu của hắn ta đang đeo một bộ thiết bị giả lập, ngồi trên giường chơi game say mê.
Mèo quýt thận trọng tìm một góc hẻo lánh, ngồi xổm ở nơi đó, lẳng lặng dò xét toàn bộ sơn động.
Người đàn ông trung niên đó chơi đến quên cả trời đất.
Rất nhiều thiết bị điện tử dùng để giải trí bị chất lung tung thành một đống, ném ở chân giường.
Đầu giường có đặt một khối bánh gatô đã ăn một nửa, bên cạnh là một cái bát to được cái dĩa đậy lại, từng tia từng tia hơi nóng đang bốc lên từ bên trong.
Dưới giường là những thùng bi rượu và những món đồ uống có ga.
Mèo quýt nhìn một lát, chỉ cảm thấy chả có một chút tình báo hữu dụng nào cả.
Nó đứng dậy chậm rãi đi dạo vòng quanh hang động.
Chỉ thấy sâu bên trong hang động, rác rưởi đã chất thành núi.
Mèo quýt do dự một chút, dứt khoát tiến lên cẩn thận mà xem xét những thứ rác rưởi kia.
—— Không, có lẽ không phải tất cả đều là rác rưởi.
Nó dùng móng vuốt nhẹ nhàng nhấc ra một đống hộp đóng gói đã bỏ đi, ánh mắt bỗng nhiên tập trung vào một hứ.
Chỉ thấy một đôi găng tay tản ra ánh lửa nhàn nhạt đã xuất hiện ở trước mắt.
Một hàng chữ nhắc nhở kịp thời xuất hiện:
[Chú ý, ngươi phát hiện ra binh khí của Long Tổ.]
[Găng tay: Nắm đấm Long Thần (Đang ngủ say).]
[Miêu tả: ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?]
[Nói rõ: không cách nào biết được thông tin cụ thể của đôi găng tay này, trừ phi ngươi được Khí Linh tự miệng báo cho biết.]
Đôi mắt mèo quýt sáng lên, sau đó đẩy đống rác rưởi trở về một lần nữa, che lại đôi găng tay.
Nghi ngờ trong lòng nó càng ngày càng sâu.
Ngay cả thần binh như vậy cũng bị ném trong đống rác mặc kệ.
Chẳng lẽ thật sự điên rồi sao?
Mèo quýt chỉ cảm thấy sương mù dày đặc, không khỏi lại vây quanh một bên khác của đống rác, cẩn thận lật qua lật lại.
Không bao lâu sau.
Chỉ thấy một quyển sách dày đầy tro bụi xuất hiện sâu trong rác rưởi, tản ra sóng dao động nhàn nhạt.
Mèo quýt nhẹ nhàng dùng móng vuốt ấn một cái lên quyển sách nọ.
Chỉ một thoáng, một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện:
[Ngươi phát hiện ra vật phẩm: Đặc thù của tộc rồng, phân tích tính cách và hành vi (sách cổ).]
Mèo quýt nhìn chằm chằm vào hàng chữ này, im lặng hồi lâu.
Một con rồng.
—— Mà còn là một con rồng đặc biệt cường đại.
Vì sao lại phải xem cái này?
Tộc rồng có tính tình thế nào chẳng lẽ chính hắn ta cũng không rõ sao?
Lòng mèo quýt càng ngày càng hoang mang.
Nó dứt khoát trở lại trước cái giường lớn kia, nhìn về hướng người đàn ông.
Chỉ thấy hắn vẫn còn đang chơi bộ thiết bị giả lập kia.
Một mùi thơm bỗng bay đến.
Mèo quýt quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trong cái bát được đậy trên mặt bàn kia đang toả ra mùi thơm của mì vắt.
Cái này vừa ngửi thôi đã biết là mùi mì ăn liền rồi.
Đồng từ của mèo quýt đảo tròn một vòng, lặng lẽ nhảy lên cái bàn.
Một cái móng vuốt của nó hơi lật cái dĩa lên, một móng khác luồn vào, tùy tiện quấy quấy vào trong tô mì.
Phần lớn nhiệt khí đã tiêu tán ra ngoài.
"Thơm quá, xem ra đã mềm rồi."
Người đàn ông trung niên lẩm bẩm một câu, lấy thiết bị giả lập xuống.
Cùng thời khắc đó, Mèo quýt nhanh chóng đậy cái dĩa lại
Trước mắt nó nhanh chóng lướt qua một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Sau khi bị móng vuốt của ngươi quấy vào, bát mì này cũng có thể coi là tác phẩm của ngươi.]
[Ngươi đã phát động ra kỹ năng của Thần Bí Trắc: Gặp lại ngươi một lần.]
Mèo quýt liếc qua thật nhanh, sau đó im hơi lặng tiếng lui về phía sau, cứ lui mãi đến khi đụng phải góc bàn.
Nó ngồi xổm ở nơi đó, lẳng lặng nhìn chăm chú vào người đàn ông trung niên nọ.
Chỉ thấy hắn ta lấy ra một chai bia từ dưới giường, ực một hơi thật dài, sau đó mới kêu lên một tiếng: "Quá đã!"
Hắn ta mở cái dĩa ra, nhìn lại vào trong cái bát.
"Quả nhiên đã chín cả rồi, thật là thơm!"
Người đàn ông trung niên lấy ra một đôi đũa, ăn từng ngụm từng ngụm mì to.
Không bao lâu sau, hắn ta đã ăn sạch sẽ mì sợi, ngay cả nước cũng húp không còn một giọt.
Hết chương 2665.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2666
Bạn cần đăng nhập để bình luận