Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1597. Bại Lộ


Đánh dấu
"Đó là kiếm khí, có nên đuổi theo hay không?"
"Không, Cố Thanh Sơn tới lui không hề để lại dấu vết, chúng ta không đuổi kịp."
Ủng Cốt Lão Nhân lấy một miếng xương trắng ra, đặt lên cơ thể của Lý Thu Sơn rồi nói: "Đừng cử động."
Rồi lão nói lẩm bẩm vài câu tối nghĩa.
Vết thương trên cơ thể Lý Thu Sơn khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
"Tại sao ngươi có thể sống sót mà không bị hắn giết chết?"
Trích Kiếm Tiên hỏi.
Lý Thu Sơn có vẻ vẫn rất sợ sệt, lắp bắp nói: "Ta... ta... ta đang tập luyện thông linh thì hắn xuất hiện, có vẻ như hắn cũng không muốn giết ta."
"Hắn nói gì với cậu?" Sơn Hải Tê Hà hỏi.
"Hắn nói rằng vô tình đi ngang qua đây, phát hiện quyền pháp thông linh của ta rất mạnh, có thể thăm dò giúp hắn ở một vài nơi đặc biệt trong mộ, cho nên hắn muốn mang ta theo." Lý Thu Sơn nói.
Mấy người nhìn nhau, yên lặng.
Đúng vậy.
Thốn Giải là một loại thông linh rất mạnh, có thể phá hủy một vài phòng ngự đặc biệt trong mộ, giúp ích rất lớn trong việc thăm dò ngôi mộ.
Khó trách ngay cả Cố Thanh Sơn cũng muốn có được.
Chuyện này, có lẽ không phải là giả.
"Sau đó thì sao?" Ủng Cốt Lão Nhân lại hỏi.
Lý Thu Sơn đáp: "Sau đó ta đương nhiên là không theo, ta bảo rằng hắn là một tên kiếm tu, vậy mà lại dùng biện pháp hèn hạ này, thật sự là không giống kiếm tu. Nếu như thật sự có bản lĩnh thì hãy đứng im nhận vài quyền của ta, nếu không thì dù có chết ta cũng sẽ không giúp hắn."
Mấy người nhìn nhau.
Đứng yên cho ngươi đấm vài quyền?
Một quyền của ngươi đã đánh nát toàn bộ pháp thuật phòng ngự của cả lưu phái Sơn Hải rồi kìa.
Cố Thanh Sơn...
"Cho nên, hắn đứng yên cho ngươi đấm sao?" Ủng Cốt Lão Nhân hỏi.
"Không! Hắn chỉ cười rồi định lôi ta đi luôn." Lý Thu Sơn chỉ vào vách tường bên kia của động phủ.
"Ta biết được nơi này có một mảnh xương phòng ngự, khi ta bị hắn tóm lấy thì đã đấm liên tiếp hai quyền lên trên tường."
Ủng Cốt Lão Nhân nhìn lướt qua bức tường đó.
"Phòng ngự trên mảnh xương thật sự đã bị phá, đúng là bị Thốn Giải của nó phá." Ủng Cốt Lão Nhân nói.
Lý Thu Sơn thở dài: "Ta biết được sau khi phá hủy phòng ngự thì sẽ gây nên tiếng vang khá lớn, mong có thể được người khác chú ý, có lẽ sẽ được cứu thì sao!"
"Phản ứng lúc đó của Cố Thanh Sơn là gì?"
"Hắn giật mình, còn định giết ta nữa, thế nhưng vẫn kìm nén được, sau đó hắn nói rằng sẽ cho ta chịu chút đau khổ, rồi ta biến thành như bây giờ nè."
Mấy đại lão nhìn về phía Lý Xuân Đao.
Lý Xuân Đao gật đầu: "Đúng là như vậy, ta cảm nhận được tiếng vang do pháp thuật phòng ngự bị phá, sau khi ra ngoài thì cũng suýt chút nữa đã bị Cố Thanh Sơn giết chết. Lúc đó Thu Sơn cũng đã bị kiếm khí làm trọng thương, nằm yên trên đất không thể cử động rồi."
Xem ra đây chính là chân tướng.
Lý Xuân Đao hơi suy nghĩ rồi bổ sung: "Hắn còn nói thêm một câu nữa."
"Thế nào?"
Lý Xuân Đao nhại lại giọng nói của Cố Thanh Sơn: "Các ngươi đang làm cái gì, đừng tưởng là ta không biết."
Mấy đại lão lại yên lặng.
Tuy không biết tại sao, nhưng Cố Thanh Sơn lại cảm thấy bầu không khí đã yên lặng mà thay đổi.
Dường như thái độ của ai đó đã biến chuyển,
Bọn họ cũng không kiêng kị giữ bí mật trước mặt Lý Thu Sơn nữa.
Dù sao, thân phận của đứa bé này rất trong sạch, đã được dò xét rất nhiều lần rồi.
Với lại nó vẫn chỉ là một đứa bé.
Sau khi gặp được chuyện này thì chắc hẳn nó sẽ rất hận cái tên Cố Thanh Sơn kia.
Trích Kiếm Tiên thản nhiên nói: "Rất thú vị, một tên kiếm tiên, tuy rằng đã chiến thắng ba Thần linh, thế nhưng muốn xông vào trong mộ thì kết quả chỉ có chết mà thôi."
"Đúng vậy, hắn lại còn dám tới lưu phái Sơn Hải chúng ta định bắt đi một đứa bé mới mười ba tuổi nữa." Sơn Hải Tê Hà nói tiếp.
Nàng ta đi tới trước mặt Lý Thu Sơn, lau khô vết máu trên mặt hắn rồi nhẹ nhàng an ủi: "Thu Sơn, đừng sợ, ta đảm bảo hắn sẽ không dám tới nữa."
"Tông chủ, thật sao?"
Lý Thu Sơn hiện tại vẫn rất sợ hãi, muốn khóc mà lại không dám khóc.
Sơn Hải Tê Hà xoa đầu của hắn, dịu dàng nói: "Thật, nếu hắn dám đến nữa thì ta sẽ giết chết hắn!"
Sau đó, mọi người đi vào trong, vây xung quanh chiếc giường được bảo vệ bởi vô số pháp trận của Lý Thu Vũ rồi dần dần phá hủy từng pháp trận một.
Bởi vì sợ Cố Thanh Sơn còn ẩn giấu thủ đoạn ác độc nào đó, nên việc phá hủy pháp trận rất chậm chạp.
Rất lâu sau Lý Thu Vũ mới được đám người đánh thức dậy.
Khi nàng ta biết được mình lại bị Cố Thanh Sơn dùng thủ đoạn làm cho ngủ mê mệt, thì nàng ta cảm thấy rất tức giận.
Sau khi được Lý Xuân Đao giải thích tất cả mọi chuyện, nàng ta mới biết được mình cũng không phải là mục tiêu của tên kia, mà Lý Tam Lang mới là mục tiêu.
Nàng ta càng tức giận hơn.
"Ca, ta rõ ràng cũng là một mỹ nhân, tại sao hắn lại có thể bỏ qua chứ? Chẳng lẽ bộ phận kia trên cơ thể của hắn có vấn đề?" Lý Thu Vũ giận dữ nói.
Lý Xuân Đao thở dài: "Đừng nghĩ linh tinh, hắn chỉ muốn lợi dụng lực lượng thông linh của Thu Sơn mà thôi, không có quan hệ gì tới sắc đẹp của muội."
"Được rồi, không nói nhiều nữa, từ giờ Xuân Đao cũng chuyển tới ở cùng với Thu Vũ và Thu Sơn đi, không thể để tên Cố Thanh Sơn kia tới quấy rồi nữa." Sơn Hải Tê Hà nói.
"Vâng." Lý Xuân Đao đáp.
Đúng lúc này, một mảnh xương màu tím đậm rơi xuống, lơ lửng trước mặt Sơn Hải Tê Hà.
Nàng ta cầm lấy mảnh xương rồi đọc tin trong đó, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Mọi người xung quanh thấy vậy thì đều cảm thấy căng thẳng.
"Tông chủ, không sao chứ?" Trích Kiếm Tiên Vương Thuận hỏi.
Ánh mắt của Sơn Hải Tê Hà quét qua mọi người.
Ở nơi đây, trừ Lý Thu Sơn còn nhỏ ra, thì đều là trụ cột của lưu phái.
Sơn Hải Tê Hà nói: "Xác chết xuất hiện dị biến, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng, không thể để cho những người kia độc chiếm bí mật được."
Mọi người đều cảm bị chấn động.
Xác chết.
Xác chết của ai?
Tất nhiên là xác chết của Ác quỷ kia rồi!
Tới tận lúc này, đó chính là thi thể quái vật Lục Đạo nguyên thủy duy nhất được phát hiện ra.
Nó có quan hệ tới toàn bộ bí mật của lục đạo!
Cố Thanh Sơn cũng không thể khống chế được sắc mặt của mình.
Chuyện này quá lớn.
Mặc kệ phải trả giá như thế nào, tuyệt đối không thể để đám người của thế giới Ác Quỷ có được bí mật trong đó, nếu không thì chín trăm triệu tầng thế giới sẽ rất nguy hiểm.
Thế nhưng hiện tại, mình thoát thân kiểu gì đây?
Thân phận hiện tại của mình rất trong sạch, đã trải qua vô số kiểm tra rồi, nếu bỏ nó đi thì rất lãng phí.
Ngay cả thông tin vừa rồi, Sơn Hải Tê Hà cũng không giấu mình nữa mà.
Bởi vì nàng ta cảm thấy với một đứa bé mười ba tuổi, khi không có chút thông tin nào thì chắc chắn sẽ không hiểu được nàng ta đang nói tới thứ gì.
Trên thực tế, nếu không phải lúc trước Cố Thanh Sơn đã trao đổi tình báo với Sơn Hải Tê Hà, thì đúng là hắn sẽ không thể đoán được chuyện gì đã xảy ra cả.
Hắn thầm suy tính với tốc độ cực nhanh, sau đó lại nghe được Sơn Hải Tê Hà ra lệnh: "Lý Xuân Đao và Vương Thuận ở lại, bảo vệ lưu phái. Trương Cửu Bạch, Từ U Hải, các ngươi hãy theo ta, đi tới ngôi mộ phía trên!"
"Vâng." Mọi người gật đầu đồng ý.
Sơn Hải Tê Hà không nói thêm gì cả, phóng lên trên trời.
Bách Diệt Thánh Thủ Trương Cửu Bạch và Ủng Cốt Lão Nhân Từ U Hải đi theo phía sau lưng nàng ta.
Bóng người bọn họ ở trên không lấp lóe vài lần rồi biến mất hoàn toàn.
Trích Kiếm Tiên Vương Thuận thu tầm mắt về, nói: "Ngươi hãy thu xếp cho đệ đệ và muội muội của mình đi. Việc canh gác đêm nay hãy để ta, ngày mai sẽ tới ngươi."
Lý Xuân Đao gật đầu: "Được, chúng ta cứ thay phiên như vậy, nếu như phát hiện Cố Thanh Sơn thì hãy phát ra cảnh báo!"
"Ừ."
Vương Thuận quay người rời khỏi nơi này, vừa đi vừa kêu gọi vệ binh tới, sắp xếp công tác canh gác cho họ để bảo vệ toàn bộ lưu phái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận