Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1845. Lực Lượng Tử Vong


Đánh dấu
"A... Cái tên Rod này, thực sự là khó ưa." Thất Nhược cắn răng, nói.
"Thảo nào hắn có thể ký khế ước với Chúa tể Pháp tắc Tử Vong." Xích Hộc nói.
Nghe thấy câu này, Reneedol run lên.
Nàng ta nghĩ tới điều gì đó, liền cúi đầu nhìn về phía Mạc, hỏi: "Huynh thế nào rồi?"
Mạc nói: "Khỏe hơn nhiều rồi, ta cảm giác được lực lượng của pháp tắc Ánh Sáng đang chữa trị cơ thể của ta, chắc khoảng một ngày rưỡi nữa là có thể khỏe hẳn."
Reneedol nở một nụ cười thật tươi, vỗ nhẹ gương mặt Mạc, nói: "Như vậy thì quá tốt."
"Muội lo lắng cho ta sao?" Mạc hỏi.
"Đương nhiên, tài năng của huynh cực kỳ cao, tương lai chắc chắn sẽ trở thành người mạnh nhất." Reneedol nói thẳng mà không e dè.
Khóe miệng Mạc hơi nhếch lên, nở một nụ cười ấm áp.
Reneedol hỏi nhỏ: "Mạc, Chúa tể Pháp tắc Tử Vong... trong vô số Chúa tể Pháp Tắc thì có thể đứng thứ mấy?"
Atley đang tu luyện ở bên cạnh, nghe vậy thì mở mắt ra, nói: "Ta nhớ khi trước trưởng lão đã nói rằng, thực lực của đám Chúa tể Pháp Tắc tương đương nhau, không khác biệt lắm."
Mạc và Reneedol nhìn nhau.
Mạc thở dài, nói: "Thôi, toàn bộ thung lũng thế giới cũng chỉ còn lại mấy người chúng ta, ta cũng nói thật với mọi người luôn vậy."
"Trưởng lão nói như vậy là bởi vì ông ấy không biết trong tương lai, chúng ta sẽ ký khế ước với ai, sợ chúng ta biết quá nhiều rồi làm cho một vài Chúa tể Pháp Tắc không vui, trong lúc vô tình liền gây ra tai họa."
"Thực lực của các Chúa tể Pháp Tắc cũng khác nhau, ví dụ như trong nhóm Chúa tể Pháp Tắc hệ lửa thì pháp tắc Hủy Diệt là mạnh nhất, cho nên Chúa tể Pháp Tắc Hủy Diệt cũng mạnh hơn số còn lại. Hoặc là trong tất cả pháp tắc hệ Sinh Trưởng thì pháp tắc loại Chữa Trị và loại Phục Hồi, mặc dù có năng lực về chữa trị rất mạnh, thế nhưng sức chiến đấu lại kém hơn pháp tắc loại Sinh Mệnh Tiến Hóa."
Đối với mấy thiếu niên còn lại, đây là lần đầu được nghe những chuyện này nên thật sự là cái hiểu cái không, vẫn còn rất lơ mơ.
Reneedol lại hỏi thẳng: "Vậy giữa Chúa tể Pháp tắc Tử Vong của Rod và Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng của huynh thì ai mạnh hơn?"
Mạc trả lời: "Pháp tắc Tử Vong là một pháp tắc đặc biệt, các pháp tắc khác đều sợ nó. Mà pháp tắc Ánh Sáng lại trái ngược hẳn, phần lớn pháp tắc đều muốn được ở cạnh nó... Thực lực của hai Chúa tể này đặt song song tại đỉnh kim tự tháp trong thế giới pháp tắc."
"Nói cách khác, thực lực của hai Chúa tể Pháp Tắc này là tương đương với nhau sao?" Reneedol hỏi tiếp.
"Đúng vậy, bọn chúng đều rất mạnh, thực lực của ta và Rod đều được tăng lên rất nhiều." Mạc xác nhận.
Reneedol trầm tư.
Atley lại nói: "Thế nhưng Mạc đã đi vào thế giới pháp tắc từ trước rồi, mà thiên phú của Mạc cũng cao hơn Rod khá nhiều, cho nên con đường Mạc đi sẽ xa hơn Rod nhiều."
Thất Nhược nói với giọng tức giận: "Đúng vậy, người ký khế ước giống như Mạc sẽ được rất nhiều Chúa tể Pháp Tắc hỗ trợ và quan tâm, chứ không giống như tên Rod kia, chỉ nấu ăn thôi cũng làm cho người ta không vui."
Xích Hộc cũng gật đầu.
Reneedol suy nghĩ một lát, rồi mỉm cười: "Đúng vậy đó, không thể chỉ xét mỗi Chúa tể Pháp Tắc được, vì năng lực của người ký khế ước như thế nào cũng quyết định thành tựu về sau của người đó."
Ánh mắt của nàng ta nhìn về phía Mạc càng dịu dàng hơn trước.
...
Ở một bên khác...
Cố Thanh Sơn bay qua một ngọn núi nhỏ, rơi trên cành cây của một cây lớn.
Hắn đưa tay vào bên trong, kéo ra một con rắn cạp nong dài gần mười mét.
"Món canh cho buổi trưa hôm nay đã xuất hiện, hiện tại phải làm thêm hai món mặn nữa." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
Rồi hắn nhìn sang xung quanh, cảm ứng được điều gì đó, bóng người rơi xuống đất.
Phập!
Một mũi tên đâm rất sâu vào trong cành cây mà khi trước hắn đứng.
"Thằng nhóc đáng chết, thật sự là phản ứng quá nhanh đi."
Một câu chửi từ đằng xa truyền tới.
Cố Thanh Sơn nhìn về nơi xa, nơi đó có một người đàn ông vạm vỡ cầm một chiếc cung lớn, nhìn chằm chằm hắn với vẻ dữ tợn.
"Hình như ta không quen biết ngươi, tại sao ngươi lại muốn giết ta?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Trên người người kia mặc một bộ áo giáp đã vỡ nhiều nơi, trên người còn có vết máu, giống như vừa rời khỏi chiến trường không lâu vậy.
"Tại sao muốn giết ngươi sao? Giết người còn cần lý do gì à?"
Người kia nói, rồi đưa tay đặt lên môi, huýt sáo.
Trong rừng xuất hiện mấy chục tên chức nghiệp giả.
Hình tượng của bọn họ cũng giống như tên kia, khá là thê thảm, giống như vừa trải qua một chiến trường vậy.
"Còn chờ cái mẹ gì! Giết hắn!"
"Ta đã đói rất lâu rồi! Giết hắn!" Có người kêu lên.
"Chạy trốn đã lâu, cuối cùng cũng an toàn, chúng ta cần thức ăn để bổ sung lực lượng." Lại có người khác hô.
Đám người dần ồn ào.
Người đầu tiên xuất hiện hét lớn: "Ngừng lại! Bọn ngu xuẩn này, chúng ta phải bắt được nó, hỏi xem nó có bạn bè gì không, nếu có..."
Gã ta không nói tiếp, thế nhưng những người khác đều hiểu.
Bọn chúng dần dần yên tĩnh lại.
Tên cầm đầu ho một tiếng, rồi nói với Cố Thanh Sơn: "Nhóc con... ngươi muốn sống hay không?"
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn đảo qua những ngươi này, bật cười nói: "Bảy võ giả, ba tên dùng vũ khí... Có vẻ như các ngươi thừa dịp pháp tắc mất hiệu lực làm loạn gì đó, hiện tại pháp tắc khôi phục bình thường nên bị người khác đập cho lên bờ xuống ruộng, mới phải chạy trốn tới nơi này, đúng không?"
Đám người kia yên tĩnh lại.
"Ta đoán đúng rồi đúng không?" Cố Thanh Sơn nhún vai, nói.
"Giết nó trước! Nếu như gần đây có bạn bè của nó thì cũng không xa nơi đây đâu." Có người đề nghị.
"Được, chúng ta cùng giết chết thằng nhóc này!" Gã cầm đầu nói.
Rồi bọn chúng lao về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn không dùng kiếm, cũng chẳng dùng quyền thuật.
Những thứ này Reneedol đã biết, lúc nào nàng ta cũng có thể dùng thần niệm đảo qua đây.
Không thể bị phát hiện được.
Như vậy, cũng chỉ còn cách...
Một tay của hắn vẫn cầm rắn cạp nong, tay còn lại nhặt một cành khô trên mặt đất.
Bùng!
Ngọn lửa màu đen bùng cháy trên cành cây khô, bao phủ hoàn toàn cành cây khô này vào trong ngọn lửa.
Lực lượng pháp tắc Tử Vong!
Thứ này là nguyên lực Tử Vong của thế giới, mấy tên tôm tép này làm sao có thể ngăn cản chứ?
Khi Cố Thanh Sơn còn đang cảm nhận lực lượng tử vong, thì phát hiện phía trước mình có một dòng chữ được viết bằng lửa đen:
[Ta nhớ rằng ngươi bảo ngươi không giết người.]
Môi Cố Thanh Sơn giật giật, rồi thở dài mà nói: "Cuộc sống xô đẩy."
Những người kia đã lao về phía hắn.
Cành khô lay động.
Uỳnh!
Ngọn lửa màu đen quét sạch mọi thứ trước mắt.
Tất cả chức nghiệp giả lẫn rừng cây trước mặt Cố Thanh Sơn đều bị xóa sạch khỏi nơi đây.
Chúng sinh chết sạch, không có gì có thể tồn tại.
Mặt đất khô nứt.
Mênh mông vô bờ.
Luồng lửa đen bùng cháy mạnh mẽ, quét về phương xa.
Mặt đất bao la biến thành khô hạn nứt nẻ, hiện lên một màu xám đen u ám.
Cố Thanh Sơn nhảy lên cao, dõi mắt nhìn về phương xa.
Trong ba trăm dặm, không còn bất kỳ sinh linh nào cả.
Bỗng nhiên, trên mặt đất xuất hiện một người.
Reneedol.
Nàng ta quan sát cảnh tượng trước mắt, rồi hỏi: "Rod, vừa rồi ngươi đã chiến đấu à?"
"Đúng, có một bọn võ giả và bậc thầy vũ khí chạy trốn qua đây, bọn chúng muốn ăn ta cho nên ta đành phải giết sạch bọn chúng." Cố Thanh Sơn nhảy xuống, nói.
Reneedol liếc nhìn Cố Thanh Sơn, hỏi: "Ngươi dùng thực lực mạnh bao nhiêu?"
Cố Thanh Sơn đảo mắt, rồi thể hiện vẻ mặt khinh thường, nói: "Chỉ khoảng 10% thôi, khi pháp tắc mất hiệu lực thì bọn này mới có vẻ mạnh, chứ bây giờ chúng ta đã có thể sử dụng lực lượng pháp tắc, thì bọn chúng cũng chỉ là rác rưởi."
"Điều đó là đương nhiên." Một giọng nam vang lên.
Atley cũng chạy tới nơi đây.
Rồi cậu ta nói tiếp: "Thung lũng thế giới của chúng ta chính là thế lực mạnh nhất, nếu không phải đám thú pháp tắc xuất hiện vấn đề thì không ai có thể chiến thắng chúng ta cả."
Đồng đội quá tốt!
Cố Thanh Sơn thầm khen.
Nhưng điều này cũng là tình hình thực tế.
Thung lũng thế giới vẫn luôn là mạnh nhất.
Reneedol nghe lời của hai người thì cũng gật đầu, trên mặt xuất hiện vẻ do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận