Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2543. Thay đổi sự kiện (1)


Đánh dấu

Một cái chi trùng thật dài vươn ra từ phía sau Ma Vương Tử Hồn, hóa thành một tàn ảnh, nhẹ nhàng đâm vào đỉnh đầu của Kẻ Nhập Ma.
Kẻ Nhập Ma run rẩy hai lần, cả một tiếng kêu cũng chưa kịp phát ra thì đã chết mất.
Chi —— chi ——
Toàn bộ Kẻ Nhập Ma dần dần hòa tan, bị cái chi trùng kia hấp thu triệt để.
Khí thế trên người Ma Vương Tử Hồn cũng hơi tăng lên.
Chi trùng của nó dần dần biến ảo màu sắc, có thêm một chút đồ án tự nhiên huyền ảo.
"Ngươi xem —— "
"Chỉ chút sức mạnh cỏn con này cũng đủ để giúp ta tiến hóa, ta sở trường nhất chính là tiến hóa."
Ma Vương Tử Hồn không ngừng giải thích về phía hư không.
"Kỳ thật ngươi cũng không cần nhiều Kẻ Nhập Ma như vậy... Ta nói thật, bọn chúng đều là rác rưởi."
"Để ta ăn bọn chúng —— Hai trăm triệu phần đồ ăn sẽ giúp ta trở thành kẻ mạnh nhất trên thế giới, mà ta có thể đạt thành bất kỳ nguyện vọng nào của ngươi."
"Hết thảy chiến tranh... Có ta là đủ rồi, không phải sao?"
Ma Vương Tử Hồn nói liên miên không dứt.
Hư không yên tĩnh một hồi.
Ma Vương Tử Hồn cũng dần dần an tĩnh lại.
Bọn chúng đang đợi câu trả lời chắc chắn của khởi nguyên.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Lại một lát sau.
Một Kẻ Nhập Ma đi vào thần miếu, nhìn pho tượng thần linh một cái, sau đó ánh mắt di chuyển đến trên người Ma Vương Tử Hồn.
Hắn quỳ xuống, thấp thỏm nói:
"Ma Vương, tôi đã tiếp nhận nhiệm vụ của khởi nguyên, đặc biệt tới để xin ngài truyền tống tôi đến nơi thí luyện."
Tử Hồn Ma Vương nhếch môi, lộ ra nụ cười hài lòng.
"Thả lỏng, sâu kiến của trần thế, huyết nhục của ngươi tràn đầy như thế, khí huyết cũng đã đạt tới tiến hóa ảo diệu, phù hợp với yêu cầu của thí luyện."
"—— Chẳng mấy chốc ta sẽ truyền tống ngươi đi qua."
Một tàn ảnh hiện lên.
Trên vách tường thần miếu chiếu rọi ra bóng người co giật.
Bóng người đó dần dần biến mất.
Trong thành thị.
Con quái vật màu đen kinh khủng kia đã tan thành mây khói.
Cố Thanh Sơn đứng một bên của hố to, thử nghiệm thả ra thần niệm tìm kiếm xuống bên dưới.
—— Thần niệm không dò tới đáy.
"Sâu như vậy sao?" Cố Thanh Sơn có chút kinh ngạc.
Chỉ thấy ngọn lửa màu nâu đỏ xuất hiện từ dưới lòng đất, lấp kín toàn bộ cái hố.
Địa Kiếm lên tiếng đáp: "Đây là lửa của Luyện Ngục."
"Luyện Ngục? Là một thế giới bình thường sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi nói bình thường là chỉ cái gì?"
"Không bị Ma Vương Trật Tự bao phủ."
"Trước kia rất bình thường, nhưng bây giờ thì không biết." Địa Kiếm nói.
"Những thứ lửa này đthì saoâu?"
"Lửa Luyện Ngục thì vẫn luôn là như thế, thưa ngài." Một tiếng nói khác đột nhiên vang lên.
Cố Thanh Sơn nhìn lại.
Chẳng biết từ lúc nào, chính giữa cái hố to lớn kia đã xuất hiện một người.
Người này mặc một bộ lễ phục màu đen, có vóc dáng rất cao, cũng rất nhã nhặn.
Hắn ta đứng trong ngọn lửa Luyện Ngục, hành lễ nói: "Xin chào ngài, Cố Thanh Sơn, tôi là đại diện tới từ Luyện Ngục, chủ nhân của tôi nói, khi ngài chiến thắng quái vật kia thì sẽ có tư cách tiếp nhận đàm phán điều giải với chúng rôi."
"Điều giải?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng vậy, giữa ngài và Ma Vương Trật Tự, chủ nhân của tôi muốn làm điều giải một lần."
"Các ngươi lấy thân phận gì để đến điều giải?"
" Ngài Cố Thanh Sơn, kỳ thật chúng ta không nên xuất hiện, bất kể là ngài, hay là tôi."
"Nói cách khác, các ngươi không có bất kỳ thân phận bên ngoài nào khác?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Nét mặt người nọ hơi biến đổi, cười cười, tiếp tục nói: "Chư Giới Tận Thế Online là Ma Vương Trật Tự, mà ngài không đại diện cho bất kỳ Trật Tự nào, cho nên chúng tôi hi vọng ngài có thể khoanh tay đứng nhìn, cứ như vậy, ngài có thể đạt được tình hữu nghị của Luyện Ngục."
"Hữu nghị... Các ngươi thuộc về Chư Giới Tận Thế Online?"
"Không, chúng ta đứng giữa điều giải."
Người mặc lễ phục màu đen tiếp tục nói: "Nếu ngài đồng ý dừng tay, đồng thời bằng lòng lập tức rời đi, Luyện Ngục chúng tôi sẽ trợ giúp ngài rời xa chiến trường, đồng thời cam đoan Ma Vương Trật Tự mãi mãi không có cách nào ảnh hưởng đến ngài."
"Tại sao phải điều giải?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Đối phương áy náy cười cười: "Nếu tôi trả lời vấn đề của ngài, bí mật của chúng tôi sẽ triệt để bị bại lộ, thật có lỗi."
"Ngài Cố Thanh Sơn, tiếp nhận điều giải đi, như vậy, Ma Vương Trật Tự sẽ rời xa ngài, Luyện Ngục chúng tôi cũng sẽ tiếp nhận ngài là thượng khách."
Cố Thanh Sơn yên lặng.
Đổi lại là dĩ vãng, mình căn bản không cùng loại người này nói nhảm, tự lượng sức trước đi rồi hẳn nói.
Nhưng bây giờ, từ khi con côn trùng kia xuất hiện, bóng ma tử vong vẫn cứ luẩn quẩn không đi.
Có một số việc, vẫn phải triệt để biết rõ rồi lại nói.
—— Đặc biệt là khi mình còn mang theo Laura.
"Các ngươi hẳn có khuynh hướng nghiêng về phe của Ma Vương Trật Tự, cho nên cảm thấy ta ảnh hưởng đến các ngươi, là thế phải không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không, tôi không ngờ ngài còn có câu hỏi như thế, nhưng tôi có thể cam đoan, chúng tôi thật sự là trung lập." Người mặc lễ phục màu đen đáp lại.
"Ta có thể xem lại thành ý của các ngươi chứ?" Cố Thanh Sơn thử dò xét mà nói.
Đôi mắt của đối phương sáng lên, luôn miệng nói: "Đương nhiên."
Hắn ta rút ra một bộ thẻ bài từ trong túi, tẩy mấy lần, tiện tay rút ra ba tấm bài.
"Ngài Cố Thanh Sơn, tôi có thể làm chủ đưa ngài ba tấm bài."
"—— Chúng là lá bài thông hành của phần lớn thế giới Luyện Ngục."
Người đàn ông nọ vươn tay bắn ra.
Ba tấm thẻ bài rơi đến trước mặt Cố Thanh Sơn, bị hắn tiếp được.
"Ba tấm thẻ bài này đại diện cho ba thế giới Luyện Ngục khác biệt, hiện tại đưa cho ngài."
"Ngài có thể dựa vào thẻ bài để tiến vào ba thế giới này bất cứ lúc nào muốn."
Người đàn ông tiếp tục nói.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn về phía thẻ bài.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ phong cảnh của các thế giới khác lạ:
Một thế giới là mặt đất đầy vết nứt khô cạn, phương xa có từng tòa núi lửa cao vút trong mây;
Một thế giới khác là thành thị phế tích cũ nát,
Thế giới cuối cùng là một trấn u ám nhỏ nằm dưới mặt đất, phía trên có hàng chữ ác ma: "Trấn phân giới " .
"Tổng cộng có bao nhiêu thế giới Luyện Ngục?" Cố Thanh Sơn cảm thấy hứng thú mà hỏi.
"Không ai biết rốt cục thì Luyện Ngục hùng vĩ đến mức nào, mà những người ở trong đó như chúng tôi, vĩnh viễn chỉ biết một góc của Luyện Ngục lớn đến mức nào." Người mặc lễ phục màu đen đáp.
"Như vậy, một góc của Luyện Ngục lớn đến mức nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đến hết cả cuộc đời tôi, đi không đến điểm cuối." Đối phương nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận