Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2005. Giáng Lâm!


Đánh dấu
Reneedol lại phát hiện mình không thể nhúc nhích.
"Tên Rod đáng chết!" Nàng ta mắng to.
Một luồng tàn ảnh bay từ nơi xa tới, trảm mạnh lên trên người nàng ta, đập bay nàng ta đi nơi khác.
Địa Kiếm!!
Cách đó mấy ngàn dặm, Cố Thanh Sơn dùng ba thanh kiếm đỡ ở trước người, thế nhưng vẫn bị một luồng lực lượng mạnh mẽ chấn động.
"Phụt!"
Máu tươi từ khóe miệng phun ra.
Hắn bị phản tổn thương gấp đôi do Chiến giáp Kết Thúc Vận Mệnh tạo thành!
Sắc mặt Cố Thanh Sơn không đổi, sử dụng một pháp quyết để ngừng việc chảy máu.
Hắn lại biến mất một lần nữa, chẳng biết đi nơi nào.
Bên kia, Reneedol lại bị Địa kiếm đập bay lên trời, không còn vật nào cản giữa nàng ta và Con mắt khổng lồ kia nữa.
"Sâu kiến đáng thương, nói cho ta biết vị trí của Thi thể đóng băng, nếu không ngươi sẽ chết tại nơi này."
Từng gợn sóng vô hình từ khắp mọi nơi xuất hiện, hóa thành biển máu, giam cầm Reneedol ở bên trong.
Tạch tạch tạch ken két!
Từng vòng bảo vệ tăm tối xung quanh dần dần vỡ vụn, ngay cả chiến giáp trên người nàng ta cũng xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.
"Không... ta cũng không biết vị trí của Thi thể đóng băng!" Reneedol kêu lên thảm thiết.
Nơi xa xôi tận cùng thế giới.
Cố Thanh Sơn đứng trên một nghĩa địa, thuận tay nhấc lên mấy con kiến ở trên mặt đất, nói nhỏ: "Còn chưa chết sao?"
Rắc!
Một tiếng vang lanh lảnh truyền ra từ trung tâm biển máu phía trên Quỷ Miếu.
Chiến giáp Kết Thúc Vận Mệnh trên người Reneedol đã vỡ vụn hoàn toàn.
Vào lúc này, nàng ta cuối cùng cũng biết tình cảnh hiện tại của bản thân đã nguy hiểm tới mức nào.
"Ta nói! Ta sẽ nói cho ngươi biết!"
Reneedol hét lớn.
Biển máu tách sang hai bên.
Bóng ma tử vong tạm thời rời khỏi, cuối cùng thì nàng ta cũng hít được không khí mới mẻ.
"Cho ngươi ba phút, nhớ kỹ, đừng nên lừa gạt ta, nếu không ta sẽ cải tạo ngươi thành con rối chiến đấu, linh hồn của ngươi sẽ bị tra tấn vĩnh viễn." Con mắt khổng lồ nói.
Reneedol thở dốc, trong đầu xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Đáng chết.
Làm sao mà mình có thể biết Thi thể đóng băng ở nơi nào chứ?
Chuyện này cũng chỉ có Mạc mới biết!
Thế nhưng mình lại không thể nói dối, bởi vì cảm ứng tâm linh của con quái vật này mạnh quá mức, chỉ cần nó phát hiện nơi nào không đúng thì mình chỉ có chết mà thôi!
Chẳng lẽ... chỉ có thể...
Khi nàng ta còn đang do dự thì một bóng người dần dần bay lên trên trời, đứng trước mặt nàng ta.
Ma Long!
Nó gỡ xuống mặt nạ ác quỷ đang đeo trên mặt, rồi bóp nó nát vụn.
"Lựa chọn đi."
"Vạn Thần Nữ Đế bệ hạ, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, hãy gia nhập với chúng ta, hoặc là bị quái vật này giết chết tại nơi đây." Ma Long nói với vẻ thản nhiên.
Reneedol run lẩy bẩy, cắn răng nói: "Ngươi ép ta như vậy, thì được chỗ tốt nào cơ chứ?"
"Chỗ tốt?" Ma Long suy ngẫm về từ này, rồi lắc đầu.
"Nữ Đế bệ hạ, ngày xưa ta gặp rất nhiều khổ cực, ngay cả tên của ta ngươi cũng đã quên mất, cuối cùng để mặc cho ba lão già chết tiệt kia giết chết ta."
"Hiện tại... ba lão già kia đã chết, cho nên ta sẽ không so đo với ngươi nữa."
Ma Long thi lễ với Reneedol.
"Nữ Đế bệ hạ tôn kính, chỉ cần ta có thể thuyết phục ngươi gia nhập vào chúng ta, thì coi như ta đã lập được một công lớn, chỉ thế mà thôi."
"Công lớn..." Reneedol lẩm bẩm.
Trong con mắt Ma Long xuất hiện một luồng sáng màu đỏ thắm, nói với giọng cung kính: "Đúng vậy, toàn bộ thế giới bên trong cánh cửa này, chỉ có ngài mới có được tóc của Thi thể đóng băng, có thể làm cho tồn tại phía bên ngoài cánh cửa chú ý... ngài sẽ trở thành một vị vua chân chính, mà không phải là một kẻ yếu bị quái vật uy hiếp."
Bỗng nhiên, Con mắt khổng lồ nói: "Đã qua ba phút."
Biển máu lại phun trào lần nữa, bao phủ hoàn toàn Reneedol và Ma Long vào bên trong.
"Nữ Đế bệ hạ, ngươi sắp chết rồi, hãy ra quyết định nhanh lên." Ma Long nói.
Reneedol cắn môi, nói: "Ta đồng ý!"
Ma Long thở dài nhẹ nhõm, nở một nụ cười.
Hai tay của hắn ta kết ấn, nói nhanh: "Tín sứ."
"Trong thế giới song song thứ bảy trăm chín mươi chín, loại nhiệm vụ thứ năm, đã hoàn thành."
"Hiện tại ta thay thế người đầu hàng yêu cầu lực lượng của tận thế."
"Lặp lại một lần nữa, đây là nhiệm vụ quan trọng nhất trong loại nhiệm vụ thứ năm, xin hãy giao cho nàng ta lực lượng tận thế ngay lập tức!"
Phía xa xa bầu trời, bỗng có một sợi dây ánh sáng bay nhanh tới nơi này.
Sợi dây ánh sáng này nhập vào trong cơ thể của Reneedol.
Cả người Reneedol cứng đờ lại.
"Thứ này... thứ này chính là lực lượng chân chính của tận thế sao?" Nàng ta thở dài, sắc mặt ẩn chứa sự kinh ngạc và sợ hãi.
Cũng cùng lúc đó...
Trên người Cố Thanh Sơn xuất hiện một luồng lửa đen.
"Hả? Ngươi trở về rồi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ kinh ngạc.
Ngọn lửa hóa thành một con chó đen, đang định nói với Cố Thanh Sơn câu gì đó thì bỗng nhiên giật mình.
Đại Ca thả cảm ứng tâm linh của mình ra, đảo qua toàn bộ thế giới.
"Không!" Giọng nói của Đại Ca xuất hiện bên tai Reneedol.
"Tuyệt đối không được, đó mới thực sự là tận thế! Reneedol, nếu ngươi gia nhập vào nó thì mọi thứ đều sẽ bị hủy diệt!" Đại Ca khuyên can.
Reneedol nhắm mắt lại, rồi sau đó lại mở ra.
"Mạc, mặc kệ ta."
Nàng ta giơ tay lên, yên lặng cảm nhận một loại lực lượng hoàn toàn xa lạ đang ở trong cơ thể mình.
Bảy sợi tóc của Thi thể đóng băng xuất hiện sau lưng nàng ta, giống như là xúc tu có được sinh mạng mới vậy.
Reneedol hít sâu một hơi, lẩm bẩm:
"Ta sắp bị quái vật kia giết chết, thế nhưng hiện tại lại có được lực lượng mạnh hơn."
"Vận mệnh của ta chắc chắn không phải là tử vong!"
"Còn những chuyện khác, ta chưa bao giờ quan tâm."
Một luồng khí tức kỳ lạ xuất hiện từ trên người nàng ta, giống như gió biển có thể ăn mòn tâm hồn vậy.
Luồng gió thổi này rất chậm, thế nhưng toàn bộ thế giới đều bị luồng gió này bao phủ vào trong.
Trên bầu trời, Con mắt khổng lồ đã nhận ra luồng khí tức này.
"Con sâu kiến ngu xuẩn... ngươi lại dám liên hệ với tận thế bên ngoài Cánh cửa thế giới!"
Lần đầu tiên, trong giọng nói của Con mắt khổng lồ xuất hiện sự lo sợ.
"Đúng vậy, tất cả đều do ngươi ép ta."
Reneedol thở dài, nói.
Trong hư không, vô số tiếng động dần dần xuất hiện, thế nhưng mắt thường lại không thể thấy bất kỳ điều gì.
Đúng lúc này, một nơi khác trên thế giới...
Trong không khí xuất hiện lít nha lít nhít vân ánh sáng nhỏ như kiến.
Tất cả vân ánh sáng hội tụ vào một nơi, hóa thành một hình người.
Một cô gái loài người mặc quần áo chiến đấu xuất hiện tại nơi đây.
Tô Tuyết Nhi.
Trên người nàng ta có vết máu, giống như vừa mới kết thúc một trận chiến đấu kịch liệt vậy.
Một giọng nữ rất dễ nghe vang lên bên cạnh nàng:
"Thời gian sắp tới."
"Sau hai mươi giây nữa, tận thế chân thực sẽ xuất hiện."
"Hiện tại có thể bắt đầu chuẩn bị."
Tô Tuyết Nhi rút một tấm thẻ bài từ trong mái tóc ra.
"Phóng ra."
Ầm!
Thẻ bài hóa thành một khẩu súng ngắn màu đen.
"Mục tiêu: Cố Thanh Sơn."
"Khởi động phương án cứu trợ duy nhất!"
"Chuẩn bị..."
Tô Tuyết Nhi đưa tay ra.
Khẩu súng ngắn màu đen trên tay nàng dần dần thay đổi, chỉ một lát đã biến thành một ống pháo thật dài.
Trong đảo hoang thời gian.
MỘt luồng sáng màu đỏ chói mắt phóng thẳng tận trời.
"Ai phát ra tín hiệu khẩn cấp vậy?"
"Không biết."
"Mau mau đi xem xem!"
"Không tốt, rất lâu rồi vẫn chưa xuất hiện tín hiệu khẩn cấp!"
Các cường giả dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi tín hiệu bắn lên.
Tới đó thì thấy Trương Anh Hào đang ngẩn người ngồi tại nơi đó, trước mặt anh ta là một tấm chắn đã vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận