Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2572. Kiếm Cấm Kỵ (2)



Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng múa kiếm.
Vù...
Trường kiếm trở nên mờ đi, tựa như đang chạm tới một loại pháp tắc vô hình nào đó.
Theo trường kiếm hướng dẫn, Cố Thanh Sơn liên tục quơ trường kiếm, kéo theo các loại lực lượng, xâm nhập tới nơi huyền bí của quy tắc, cảm ngộ lực lượng của thời gian.
Thời gian trôi qua cực nhanh, màn đêm đã giáng lâm nơi đây.
Sau đó là ban ngày.
Màn đêm và ban ngày đan xen.
Trong lúc đó, Laura cũng đã tới mấy lần, thế nhưng đều được Thâm Tuyết khuyên nhủ.
"Hắn đang chìm đắm trong tu hành một loại lực lượng, không nên quấy nhiễu hắn, nếu không muốn tiến nhập trạng thái này một lần nữa rất khó." Thâm Tuyết khuyên.
Laura nghe vậy thì không tìm Cố Thanh Sơn nữa.
Cô bé trở nên nghiêm túc hơn, tu hành truyền thừa chim Kinh Cức mà mình có được.
Ngày thứ ba...
Cố Thanh Sơn liên tục múa kiếm đá, cuối cùng trong một đoạn thời gian chém rách hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Mấy phút sau, hắn lại xuất hiện một lần nữa.
Thâm Tuyết thấy vậy, thì biết kiếm thuật của hắn đã thành công, lúc này mới hỏi: "Chiêu kiếm này của ngươi có tác dụng gì?"
"Là một loại cấm kỵ, có thể làm nhiễu loạn nhân quả."
Cố Thanh Sơn vừa suy tư vừa trả lời.
Một nhóm chữ nhỏ màu đỏ tươi xuất hiện trong hư không:
"Ngài lĩnh ngộ kiếm thuật thời không cấm kỵ: Lưu Sa Kính."
"Khi ngài chém một kiếm này ra, là có thể thay đổi thời không; khi ngài luyện nó tới mức cao thâm, thậm chí có thể có thể thay đổi thời không của chính ngài."
"Miêu tả: Đây là chiêu kiếm bị phong ấn trong kiếm thuật thời không, hầu như chưa từng xuất hiện trong hư không, lai lịch của nó cũng là một bí ẩn."
Thâm Tuyết hơi hứng thú, nói: "Như vậy sao? Ta muốn thử nghiệm kiếm thuật của ngươi, được chứ?"
"Được." Cố Thanh Sơn trả lời.
Thâm Tuyết giơ tay lên, bắn ra một luồng sáng đen vặn vẹo về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, chỉ vẩy nhẹ trường kiếm.
Luồng sáng đen xuyên qua cơ thể của hắn.
Một màn này nhìn thì bình thường không có gì lạ, thế nhưng lại làm cho Thâm Tuyết rung động.
"Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?" Nàng ta hỏi.
"Vào thời điểm này tại mười ngày trước, ở nơi này cũng không có thứ gì cả." Cố Thanh Sơn giải thích.
"Cho nên vừa rồi đòn tấn công của ta đánh trúng hư không tại mười ngày trước sao?"
"Đúng."
"Là một chiêu kiếm thời không phòng ngự khá mạnh!" Thâm Tuyết bình luận.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, rồi lẩm bẩm: "Không, không chỉ là phòng ngự loại thời không đâu..."
Hắn cầm trường kiếm đi tới cạnh một khối đá, rồi đâm trường kiếm vào trong tảng đá này.
Ngay sau đó...
Tảng đá hóa thành một luồng gió cát, biến mất mất không thấy tăm hơi.
"Mạnh mẽ!" Thâm Tuyết nói với giọng chân thành.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn nàng ta.
"Ngươi không hiểu, một chiêu kiếm thuật này chính là khởi đầu của kiếm thuật thời không... Tới tận bây giờ ta mới biết điểm đáng sợ của nó là ở đâu..."
Hắn thu kiếm đá lại, lấy bộ giáp Chân Cổ Ma Vương ra, rồi nắm chặt Lục Giới Thần Sơn kiếm vào trong tay.
Trên trường kiếm xuất hiện một cảnh tượng mơ hồ không rõ.
Cố Thanh Sơn nắm chặt trường kiếm, chém mạnh về phía trước!
Một con sông thời gian xuất hiện.
Hắn rơi xuống mặt nước dòng sông, quan sát cảnh tượng xung quanh.
Lúc này, những quái vật ẩn sâu trong dòng sông thời gian đều không để ý tới hắn.
Cố Thanh Sơn đi ngược dòng con sông, chọn lấy một bức tranh trong vô số hình ảnh xuất hiện trên đường đi, đâm kiếm vào trong bức tranh đó!
Xoẹt...
Bức tranh rách ra, hút hắn vào trong đó.
Hắn xuất hiện trong một căn phòng chật hẹp, trong phòng có ba người.
Laura.
Thâm Tuyết.
Với lại chính hắn.
Cố Thanh Sơn đứng yên tại đó, yên lặng quan sát chính bản thân mình.
Pháp tắc của dòng sông thời gian tránh hắn ra, cũng không cố xóa đi một trong hai Cố Thanh Sơn.
Hắn đã tới cảnh giới đối mặt với mình mà không chết!
Toàn bộ thế giới trở nên đứng yên.
Cố Thanh Sơn cảm thấy quanh mình có một thác nước vô hình đang chảy quanh.
Thác nước này ngăn cách giữa mình và thời không hiện tại.
Bên ngoài thác nước, Laura, Thâm Tuyết và mình đang đi ra cửa, chuẩn bị đi trên đường lớn, chờ đợi xe tải tới.
Nếu như mình muốn đi vào đoạn thời không này...
Ý nghĩ Cố Thanh Sơn hơi động, thác nước bỗng tách sang hai bên, hiện ra cảnh tượng chân thực của thế giới này.
Cùng lúc đó, một nhóm chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:
"Chú ý!"
"Ngài kích hoạt chiêu kiếm cấm kỵ: 'Lưu Sa Kính'."
"Ngài vừa hoàn thành một lần thay đổi thời không đối với chính mình."
"Ngài đã thay thế bản thân mình, đã tới thời điểm trước mắt."
" 'Ngài' trong thời điểm này sẽ được đưa ngay tới thời điểm tương lai của 'ngài'."
"Từ giờ trở đi, ngài có thể làm bất cứ chuyện gì, thế nhưng không thể quấy nhiễu những chuyện mà ngài đã làm trong đoạn thời gian này."
"Khi ngài lại trở về tương lai... tới thời điểm kích hoạt chiêu kiếm kia, ngài lại phải trở lại địa điểm mà ngài đã sử dụng kiếm thuật, để che giấu việc ngài đã thay đổi thời không, bảo đảm mọi chuyện mà ngài làm sẽ không sinh ra hỗn loạn thời không."
"Ngoài ra, ngài phải hoàn thành toàn bộ vòng lặp kín, mới có thể lại sử dụng kiếm thuật thời không 'Lưu Sa Kính', nếu không thì sẽ không thể sử dụng lại chiêu kiếm này nữa."
"Mọi chú ý nêu trên là để tránh cho tộc Thời Gian chú ý, cũng tránh việc làm cho tồn tại kinh khủng trong dòng sông thời gian phát hiện ra."
"Chúc ngài may mắn."
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại.
Hắn bước ra phía trước một bước.
Ngay sau đó, "mình" ở trong căn phòng kia biến mất.
"Mình" kia đã đi tới tương lai, đang luyện kiếm trong hoang mạc.
Mà mình lại thay thế "mình" quá khứ, không thể lại tham dự bất cứ chuyện gì mà mình đã từng làm, phải đảm bảo những chuyện này tiếp tục phát triển theo quỹ đạo cũ, tới tận khi mình lại sử dụng "Lưu Sa Kính".
"Cố Thanh Sơn, đi mau đi, lái xe đã bắt đầu khởi động xe tải rồi." Laura thúc giục.
Cố Thanh Sơn im lặng, nhìn về phía hai nữ.
Trong tuyến thời gian ban đầu, mình và hai nàng đi cùng nhau, chờ để đi nhờ xe tải.
Cố Thanh Sơn nói: "Laura, anh chợt nhớ tới một chuyện rất quan trọng, phải đi thực hiện nó ngay lập tức."
Laura giật mình, hỏi: "Hả? Như vậy hiện tại chúng ta..."
"Chia binh hai đường, chúng ta đi hoang mạc, ngươi làm việc của mình xong thì hãy chạy tới đó, à đúng rồi, ngươi sẽ có nguy hiểm tới tính mạng hay không?" Thâm Tuyết hỏi.
"Không có, yên tâm đi." Cố Thanh Sơn trả lời.
"Thế nhưng..." Laura còn định nói thêm điều gì đó.
Cố Thanh Sơn cắt ngang: "Chuyện của anh không thể chậm trễ được, hai người cũng như vậy, mau đi đi, tin tưởng anh."
Hết chương 2572.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2573
Bạn cần đăng nhập để bình luận