Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1873. Đáp Ứng


Đánh dấu
Nàng đã trở về!
Nhưng...
Bên cạnh nàng còn có một ông cụ tóc bạc trắng.
Mạc biến sắc, cùng với Xích Hộc nghẹn ngào kêu lên: “Trưởng lão thủ hộ?”
Cố Thanh Sơn run lên, lập tức nói: “Đại trưởng lão, ngài còn sống sao?”
Trưởng lão thủ hộ chính là đại trưởng lão, người đã mất tích từ rất lâu.
Reneedol đã từng lấy thi thể của ông ta ra để ngăn cản công kích của Cố Thanh Sơn, tranh thủ kiếm cơ hội chạy trốn.
Cố Thanh Sơn đã nhìn thấy thi thể, thậm chí còn tìm được quang ảnh ghi chép có liên quan đến Reneedol ở trên cái xác đó.
Trưởng lão đúng là đã chết rồi.
Nhưng ông ta đã sống lại.
Đại trưởng lão nhìn ba người, cười nói: “Ta tìm ba đứa đã lâu rồi. Vừa rồi ta cảm nhận được khí tức của Reneedol, rốt cuộc phát hiện hành tung của ba đứa.”
“Ngài còn sống, thật sự là tốt quá!” Xích Hộc nói.
“Đúng vậy, có ngài ở đây, bọn con sẽ không sợ điều gì nữa.” Cố Thanh Sơn thuận miệng nói theo.
Trăm ngàn chỗ hở.
Thú pháp tắc khổng lồ rõ ràng đã phong ấn không gian, Reneedol lại bảo rằng chỉ cần nàng ta trốn vào dị không gian sẽ không bị phát hiện.
Nếu nàng ta thật sự trốn ở dị không gian, tại sao đại trưởng lão lại phát hiện ra nàng ta?
Hơn nữa, người này đã chết thật rồi.
Cố Thanh Sơn nhìn Reneedol.
Trên đỉnh đầu nàng có ba hạt sáng nhàn nhạt!
Hạt sáng thứ nhất là do nàng nuốt thú pháp tắc khổng lồ Phong, khiến Atley bị đổi linh hồn.
Bây giờ thêm hai hạt sáng nữa, nàng đã nuốt hai thú pháp tắc khổng lồ nào chứ?
Mặc kệ thế nào, trong đó có một hạt khẳng định đã dùng rồi.
Nàng lợi dụng thi thể của đại trưởng lão, dẫn một linh hồn từ Vạn Thần điện đến đây, bám vào trên thi thể.
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ động.
Có lẽ là vì tận thế Tư Mệnh giáng xuống, cho nên nàng ta buộc phải sử dụng thi thể của đại trưởng lão, đưa linh hồn của một vị vạn thần nào đó thay vào trong.
Nếu không có người phục sinh này, Reneedol sẽ không cách nào tạo dựng hai lần liên hệ với người khác.
Nàng sẽ chết bên trong tận thế!
Trong nháy mắt, Cố Thanh Sơn đã hiểu ra được gút mắc trong đó.
Hắn lại nhìn Reneedol.
Cô gái này thật sự lợi hại, không ngờ lại thoát được Tư Mệnh.
Đại trưởng lão vẫn còn đang nói chuyện.
“Ta vẫn luôn bí mật tu hành ở bên ngoài, khi nghe được thung lũng thế giới bị hủy diệt, lòng ta như tan nát.”
Ông ta thở dài, làm bộ nói: “Cũng may, cuối cùng vẫn còn đệ tử sống sót. Sau này ta sẽ không rời các con nữa. Ta sẽ đảm bảo an toàn cho các con.”
Cố Thanh Sơn cảm thán: “Có ngài ở đây thật sự là quá tốt. Sau này bọn con không cần lo lắng, sợ hãi nữa.”
Mạc và Xích Hộc đều thở phào một hơi.
Bọn họ thở phào thật sự.
Reneedol nhìn biểu hiện của mọi người, bờ môi giật giật, cũng không lên tiếng.
Atley và Thất Nhược không ở đây.
Kết quả đã rất rõ ràng, không cần thiết phải xác nhận lại.
Tận thế đã giáng xuống, rất nhiều chuyện phải tăng tốc tiến hành.
Nàng lại quay sang đại trưởng lão.
Đại trưởng lão giật mình, nhìn sang ba thiếu niên: “Lúc ta không có ở đây, thực lực của mấy đứa có tiến bộ hay không?”
“Dạ có, bây giờ con đã khống chế được sức mạnh pháp tắc Ánh Sáng.” Mạc đáp.
Xích Hộc nói: “Con có thể khống chế lực pháp tắc Tử Vong. Rod cũng giống như con.”
Gương mặt đại trưởng lão mừng phơi phới, tiếp tục nói: “Reneedol đã nói với ta về cảnh giới của tụi con. Thú pháp tắc khổng lồ có thể phái người đến tìm các con bất cứ lúc nào. Ta phải biết được rõ ràng thực lực của các con, cũng có thể trợ giúp các con tăng nhanh một chút.”
Ba người nhìn nhau.
Đại trưởng lão lại nói: “Không cần phải lo lắng, thực lực của ta dư sức đối phó với các con. Bây giờ, các con hãy dùng sức mạnh mạnh nhất của mình để công kích ta.”
“Được, để con trước.”
Mạc đứng ra, tiện tay lật Quyển Sách Vận Mệnh.
Mấy chục thanh trường mâu ánh sáng xuất hiện trong hư không, sau đó dùng tốc độ thật nhanh đâm về phía đại trưởng lão.
“Không tệ.” Đại trưởng lão khen một tiếng.
Ông ta dùng tay, nhẹ nhàng đón đỡ những thanh trường mâu ánh sáng.
Một thoáng sau, từng tầng băng sương xuất hiện trong hư không, đông kết trường mâu ánh sáng bên trong.
Trường mâu không cách nào động đậy được nữa, nhanh chóng bị dập tắt.
“Mạc lui ra, Xích Hộc, con lên đi.” Đại trưởng lão nói.
Xích Hộc tiện tay gọi ra lưỡi hái màu đen, đâm thẳng vào cổ đại trưởng lão.
Ngọn lửa màu đen tràn ngập.
Bành!
Một âm thanh trầm đục vang lên.
Xích Hộc bay ra ngoài, lăn hai vòng trên mặt đất, chật vật đứng dậy.
Không thể nhìn ra được đại trưởng lão đang suy nghĩ chuyện gì, ông ta chỉ thản nhiên nói: “Sức mạnh không tệ. Kế tiếp, Rod.”
Cố Thanh Sơn mở bàn tay ra.
Một ngọn lửa màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Tên nhóc ở Vạn Thần điện này đã mượn thân phận đại trưởng lão, tất nhiên sẽ không kiêng dè gì mà phóng ra hết sức mạnh nguyên bản. Dù sao, đại trưởng lão vốn đã rất mạnh.
Hiện tại, Mạc và Xích Hộc tuổi tác đều quá nhỏ, không cách nào phân biệt được linh hồn bên trong thể xác đại trưởng lão rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Vậy hãy để hắn thử một chút!
Cố Thanh Sơn bay vọt lên, ném ngọn lửa màu đen trong tay về phía đại trưởng lão.
Một chùm lửa bắn ra những tia lửa lẻ tẻ nhanh chóng lao qua một khoảng cách thật dài, trực tiếp đâm thẳng vào tấm chắn băng sương trước người đại trưởng lão.
Oành!
Ngọn lửa ngập trời.
Bên trong ngọn lửa màu đen, băng sương quanh người đại trưởng lão không ngừng hòa tan.
Ông ta chắp tay sau lưng, tán thưởng: “Lực Tử Vong của Rod khá mạnh, so với Xích Hộc còn mạnh hơn rất nhiều.”
“Trưởng lão quá khen.” Cố Thanh Sơn ngượng ngùng nói.
Ánh mắt đại trưởng lão chuyển động qua lại giữa ba người bọn họ, nói: “Mạc là truyền nhân duy nhất của pháp tắc Ánh Sáng, tài năng vô hạn, sớm muộn cũng sẽ có ngày trở thành cường giả hiếm hoi của thế giới.”
“Lực Tử Vong của Rod tương hợp với đặc điểm của chính cậu ấy, về sau rất có khả năng trở thành một Tử Thần chân chính.”
“Về phần Xích Hộc... Reneedol đã nói với ta tình huống của con...”
Đại trưởng lão mở tay, chỉ thấy trên tay ông ta xuất hiện một ngọn lửa.
“Con không quá thích hợp với pháp tắc Tử Vong. Ở đây ta có khế ước với pháp tắc Hỏa, chi bằng con ký khế ước này, về sau con sẽ trở thành sứ giả của lửa đỏ.”
Đại trưởng lão bổ sung: “Xích Hộc, tâm tư của con đơn thuần, lại không có sát tâm, lửa thuần túy sẽ thích hợp với con hơn. Một khi con tiếp nhận khế ước Hỏa, con có thể tiến bộ càng nhanh hơn cả Rod.”
Xích Hộc nghe đại trưởng lão nói, gương mặt hiện lên vẻ do dự.
Tim Cố Thanh Sơn chợt chìm xuống đáy cốc.
Rốt cuộc hắn đã hiểu ra đối phương đang tính toán điều gì.
Trên người Reneedol có ba hạt ánh sao, trong đó có hai hạt dùng cho Atley và đại trưởng lão.
Còn lại một hạt ánh sao.
Đại trưởng lão muốn Xích Hộc hoàn thành việc hoán đổi linh hồn, biến thành người của bọn họ!
Sát ý vô tận tăng vọt trong lòng Cố Thanh Sơn.
Bây giờ còn chưa được...
Tận thế đang ở trước mắt.
Hắn còn chưa biết rõ về Vạn Thần điện.
Tùy tiện ra tay sẽ khiến cho kẻ địch một lần nữa trùng sinh.
Nếu Reneedol trùng sinh, nàng ta sẽ biết Rod có vấn đề, sẽ biết khi nào tận thế Tư Mệnh bộc phát, sẽ biết cách để lẩn tránh.
Vạn Thần điện sẽ thu được tin tình báo càng lúc càng rõ ràng. Bọn chúng sẽ tiến càng xa hơn trong tình thế hỗn loạn này!
Cố Thanh Sơn nhắm hờ hai mắt, sau đó mở ra.
“Đại trưởng lão.” Hắn cười nói: “Xích Hộc tu lực Tử Vong cùng với con. Bọn con cùng trò chuyện luận bàn với nhau, tiến bộ cũng rất nhanh.”
Đại trưởng lão lắc đầu: “Rod, lực Tử Vong là một loại sức mạnh máu tanh, người tiếp nhận nó buộc phải tiến vào tình trạng giết chóc không ngừng, hoàn toàn không thích hợp với nữ.”
Xích Hộc nhìn Cố Thanh Sơn rồi lại nhìn đại trưởng lão, nhất thời không nói gì được.
Reneedol nhìn thấy vậy, bèn cười nói: “Xích Hộc, sau khi cô tiếp nhận pháp tắc Hỏa, cô không cần uống rượu, còn được đại trưởng lão chỉ dẫn để mạnh lên, tốt biết bao nhiêu.”
Xích Hộc gật đầu.
“Đúng là rất tốt.” Cô nói.
Đại trưởng lão vui vẻ gật đầu: “Vậy thì tới đây, tiếp nhận khế ước Hỏa trong tay ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận