Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2260. Tác phẩm nghệ thuật (1)


Đánh dấu

Mấy giây trôi qua.
Gã đàn ông quát: "Đã tới vạn lần, kết giới, tán!"
Tất cả mũi nhọn đỏ thẫm lập tức tan rã hết cả ra.
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn đứng trong bụi mù, ánh mắt tĩnh lặng.
Bốn phía yên lặng an tĩnh, không thấy một con quỷ lấy mệnh nào cả.
"—— Chỉ thế thôi sao?"
Cố Thanh Sơn lạnh nhạt mà hỏi.
Trên bầu trời phía sau lưng hắn, vô số những kiếp lôi đã súc tích thành dãy ngân hà, có thể giáng xuống vào bất cứ lúc nào.
Gã đàn ông lo sợ không yên rút lui mấy bước, nghiêm nghị nói: "Không có khả năng —— cho dù là lệ quỷ hung ác nhất, cũng không cách nào chịu được sự dây dưa của nhiều quỷ lấy mệnh như vậy!"
Cố Thanh Sơn chống trường đao, thở dài nói: "Ta ấy à, đối với những kẻ mà mình giết chết, từ trước đến nay giờ chưa bao giờ có ý định buông tha cho chúng —— Mãi mãi cũng không bỏ qua —— Cho nên ngươi cho bọn chúng đến thêm bao nhiêu lần, ta sẽ giết bọn chúng bấy nhiêu lần, ta đoán hiện tại bọn chúng cũng hận ngươi, bởi vì là ngươi ép bọn chúng tới tìm ta."
"Đáng lẽ bọn chúng nên kéo ngươi vào mười tám tầng địa ngục!" Gã đàn ông kia giận dữ hét lên.
"Cây này cũng đúng, ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục, nhưng mấy con quỷ lấy mệnh này cũng không dám để ta xuống địa ngục, cho nên ta không thể làm gì khác hơn là ở lại nơi này." .
Cố Thanh Sơn nói xong thì giơ đao lên chỉ thẳng về phía trước.
Thiên Kiếp đầy trời ầm ầm giáng xuống.
Ánh chớp trút xuống như mưa. Đại địa chấn động không ngừng, nó bị sấm sét triệt để rửa sạch một lần. Huyễn tượng Hoàng Tuyền bị mấy trăm lôi kiếp giáng xuống, rốt cuộc duy trì không được nữa, nhanh chóng thoát ly khỏi thế giới hiện tại, dần dần tiêu tan ẩn nấu vào trong hư không. Chỉ có Kỳ Lân còn đang chịu đựng đòn giáng của Thiên Lôi. Nó né sang phải tránh sang trái, khi thì tránh thoát mấy lần công kích, khi thì bị sấm sét đánh trúng, một lúc sau rốt cuộc không thể chịu được nữa, nó không khỏi ngửa mặt lên trời điên cuồng rống một tiếng. "Chiến Quỷ Luân Hồi, ác niệm Tu La, phụng thiên triệu, đến đây giúp ta!" Kỳ Lân nghiêm nghị mà gọi to. Chỉ thấy một cái bóng mờ từ không trung cấp tốc lướt đến. Lại là một người đàn ông mặc chiến giáp, tay cầm Phương Thiên Họa Kích. Toàn thân người đàn ông này tản ra chiến ý mãnh liệt, cười to nói: "Có đánh nhau là ta thích nhất!" Đông —— Hắn rơi đến trước mặt Kỳ Lân, cẩn thận mà dò xét Cố Thanh Sơn, lại nhìn kiếp lôi trên bầu trời. "Đây là Thiên Kiếp. . . Nói cách khác. . ." Người đàn ông kia đột nhiên xoay lại, bực tức mắng nhiếc vào Kỳ Lân: "Làm cái gì vậy hả, nội bộ thiên giới các ngươi mâu thuẫn mà lại kêu A Tu La bọn ta atới làm gì —— Đừng đánh đến cuối cùng các ngươi làm lành, ngược lại là A Tu La bọn ta bị giội nước bẩn lên cả người." "Đánh nhau cũng đánh không thoải mái!" Người đàn ông tức giận xông lên mây xanh, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hỏi. Kỳ Lân ngây ngẩn cả người. Cố Thanh Sơn khoanh tay, cười nói: "A Tu La này thật thú vị." Tên A Tu La vừa rồi nhìn thấy Thiên Kiếp thì nghĩ đây là nội chiến của thiên giới. Mặc dù A Tu La thiện chiến, nhưng đầu óc cũng rất thông minh, biết không thể tham dự vào. —— Cái này giống trong nhà người khác nói muốn đánh nhau, ngươi đi qua khuyên giải, sau đó tất cả mọi người sẽ không trách ngươi. Nhưng nếu ngươi đi lên hỗ trợ đánh nhau, đợi đến khi gia đình người ta làm lành như chưa có chuyện gì xảy ra, ngược lại sẽ hận ngươi ra tay vô tình. Chỉ sợ A Tu La này là một tay ghiền đánh nhau, hắn quan sát cục diện rất rõ rành, lập tức hạ quyết tâm không nhúng tay vào vũng nước đục này, cho nên nhanh chóng bỏ đi. Như vậy —— Vẫn là một đối một. Cố Thanh Sơn nắm trường cung trong tay, đang muốn đưa tay lấy tên, chợt phát hiện dây cung đã sắp đứt mất rồi. Cung này chỉ là cung bình phàm mà thôi. Cố Thanh Sơn dùng nó lâu như vậy rồi mới hỏng, đã là chuyện cực kỳ không dễ. Cố Thanh Sơn thở dài, đành phải lấy trường đao ra. —— Hiện tại phải đánh giáp lá cà rồi. Hắn giẫm lên bụi mù, bước từng bước một đến gần Kỳ Lân. "Từ trước đến giờ ta chưa bao giờ nghĩ đến, ta sẽ đánh nhau với một con Kỳ Lân—— sau đó ta còn sẽ giết nó." Hắn lên tiếng. Kỳ Lân đè thập thân thể mình xuống phát ra tiếng gào trầm thấp, cứ như chuẩn bị tấn công vào bất cứ lúc nào. "Một tên đáng buồn cười, chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn giết ta hay sao?" "Đương nhiên, hiện tại mọi người đều bị phong ấn thực lực, giết ngươi cũng vừa vặn luôn." Cố Thanh Sơn tăng tốc độ bước chân lên, ánh sét trên thân không ngừng lóe lên. Hắn hóa thành một ánh chớp, trong nháy mắt đã biến mất khỏi vị trí ban đầu. Lôi Quỷ! Trong nháy mắt, quanh người Kỳ Lân truyền đến tiếng vang đinh đinh đương đương. Rống —— Kỳ Lân gầm ra một tiếng gào thét đinh tai nhức óc. Tia chớp bay ngược ra ngoài mấy chục trượng, lại hóa thành Cố Thanh Sơn lần nữa. ". . . Da thật cứng quá." Hắn thầm nói. Trường đao vẫn còn nằm trong tay, nhưng lưỡi đao cũng đã mấp mô. Mặc dù Kỳ Lân bị phong ấn thực lực, nhưng vẫn là Thần thú của Thiên Giới, tuyệt đối sẽ không bị một thanh sắt thường gây thương tích. "Ngươi không phải đối thủ của ta, ngay cả làm tổn thương ta mà cũng không được nữa là." Kỳ Lân cười nhạo nói. Oanh! ! ! Một viên Thiên Lôi xuyên qua trời cao, đâm vào người nó như một quả đạn pháo. Thời gian chiến đấu kéo dài, uy lực của Thiên Lôi đã tăng lên mấy lần, trực tiếp làm Kỳ Lân nổ bay ra ngoài. Cố Thanh Sơn thu đao cung, thản nhiên nói: "Hiện tại mọi người đều bị phong ấn thực lực, ngươi và ta chỉ có thể dùng Thần Kỹ Lục Đạo để quyết một trận thắng bại, nhưng Thần Kỹ Lục Đạo của ngươi có vẻ đã không còn tác dụng rồi." Kỳ Lân bò dậy từ dưới đất, gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn. —— Cái tên này, càng khó giải quyết hơn trong tưởng tượng. Cố Thanh Sơn cũng nhìn chằm chằm vào Kỳ Lân, trong lòng âm thầm phỏng đoán hành động tiếp theo của nó là gì. Từ quá trình chiến đấu vừa rồi để đánh giá thì, nó đã triệu hoán người của ba Luân Hồi đạo là Nhân Gian giới, Hoàng Tuyền đạo, A Tu La đến đây để trợ giúp chiến đấu. Ác Quỷ Đạo thì không có ai. Như vậy, Thần Kỹ của nó có phải còn có thể triệu hoán Thú Vương Đạo và Thiên Giới hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận