Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2199. Ngươi Chỉ Có Mười Giây


Đánh dấu
Bà suy nghĩ một chút, bổ sung: “Cố Thanh Sơn, ta hoàn toàn nhìn ra được, năng lực của cậu đã vượt qua cường giả bình thường, chỉ có điều cậu vẫn luôn thu thập các loại tình báo, càng hiểu biết sâu sắc về chúng sinh các thế giới.”
“Bây giờ đã đến lúc rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, cậu phải thể hiện bản lĩnh chân chính, toàn lực chiến đấu.”
“Bằng không, tất cả những gì cậu quan tâm đều sẽ bị hủy diệt.”
Nói hết lời, bộ xương khô trở về hư không, biến mất.
Laura lấy ra một chiếc đồng hồ cát, mở chốt.
“Một giờ, thời gian rất gấp nha, rốt cuộc phải làm sao bây giờ?” Cô bé hơi sốt ruột.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư.
Vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu hắn, mỗi một sách lược và phương pháp liên tục xuất hiện trong tâm trí, không ngừng tổng hợp, sắp xếp, mưu tính, rồi phủ định.
Sau giây lát.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Phương pháp, cũng không phải không có, Laura, em từng nhìn thấy chiến tranh chưa?”
Laura gật đầu nói: “Lúc cha cai quản vương quốc Kinh Cức, có một lần khai chiến với vương quốc khác, lúc đó em ngồi trên đùi phụ thân, tận mắt chứng kiến toàn bộ cuộc chiến.”
“Có cảm giác gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Rất tàn khốc.” Laura nói.
“Đúng, bây giờ không còn cách nào nữa rồi, anh phải dốc hết toàn lực ra tay, sẽ không còn kiêng dè bất cứ điều gì, có lẽ sẽ chết rất nhiều người, em có thể tiếp thu không?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
Laura cười, thản nhiên nói: “Chớ xem thưởng bổn vương, trong thời đại diệt vong này nào có nhiều dịu dàng như vậy, nếu không có anh, em cũng đã chếtt ừ lâu.”
“Khắp thế giới này đều là tín đồ tà ác, Cố Thanh Sơn, nếu anh không ra tay, bổn nữ vương có thể giúp anh.”
“Em trưởng thành rồi, Laura.” Cố Thanh Sơn yên tâm nói.
“Nắm chắc thời gian, Cố Thanh Sơn.” Laura nói.
“Vậy anh bắt đầu ngay bây giờ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Định làm thế nào?” Laura hiếu kỳ hỏi.
“Ngày xưa Trương Anh Hào từng nói với anh về chuyện của sát thủ, có cho anh một vài gợi ý, sau đó anh dự định tiến thêm một bước, khiến sự sợ hãi phát ra càng nồng đậm.”
“Người quản lý Hắc Thành, ra đây.” Cố Thanh Sơn nói.
Một luồng ánh sáng hóa thành màn hình đa chiều, xuất hiện trước mặt hắn.
“Cố thiếu gia tôn kính, ngài có gì sai bảo?” Âm thanh điện tử nói.
“Công khai nhiệm vụ ám sát ta ban bố, sau đó tăng thù lao lên mười nghìn lần.” Cố Thanh Sơn nói.
“Gấp mười nghìn lần? Ngài muốn dùng một tỷ đồng tiền của tà ác làm cái giá để công khai ban bố nhiệm vụ?” Âm thanh điện tử hỏi.
“Đúng vậy, bây giờ trả tiền luôn, bắt đầu đi.” Cố Thanh Sơn tháo chiếc nhẫn trên ngón tay xuống, nói.
“Ngài đúng là một nhân vật không thể tưởng tượng nổi.” Âm thanh điện tử nói.
“Nói cho mọi người, ta ở đấu trường.” Cố Thanh Sơn nói.
...
Nhiệm vụ được tuyên bố ra bên ngoài.
Ước chừng mấy phút sau, toàn bộ Hắc Thành đều biết được chuyện này.
Một tỷ đồng tiền tà ác.
Số tiền này gần như là toàn bộ của cải của cả Hắc Thành.
Giệt một người là có thể lấy được!
Người kia đang ở đấu trường!
Toàn bộ Hắc Thành vang lên một tiếng gào thét.
“Đi giết tên kia!”
“Giết!”
“Giết hắn!”
“Đi, đi mau, đừng để những kẻ khác giành được trước!”
Các chức nghiệp giả giống như phát điên, xông về phía đấu trường.
Cùng thời điểm đó.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng đứng giữa đấu trường, vươn tay.
“Vù...”
Hắn búng nhẹ vào khoảng không, vừa đúng chạm vào trên thân Địa kiếm, phát ra một tiếng kiếm vang hung ác.
“Đi.” Cố Thanh Sơn quát.
Địa kiếm bay lên theo lời hắn, giống như một tia sáng xẹt qua, nhanh chóng bay về phía bầu trời xa xăm.
Nó chỉ dừng lại trên bầu trời trong thoáng chốc, sau đó lập tức thay đổi phương hướng, bay xuống mặt đất với tốc độ tối đa.
"Thánh địa" phát động!
Trọng lượng của toàn bộ thành phố tà ác này nhân lên một nghìn lẻ một lần, kết quả chính là trọng lượng của Địa kiếm lúc này!
Tốc độ Địa kiếm quá nhanh, sức mạnh quá mức hung mãnh, trong chớp nhoáng đã đâm sâu vào lòng đất.
Run rẩy.
Thế giới bắt đầu run rẩy.
Đột nhiên, một gã chức nghiệp giả bay lên không trung, quát lớn: “Rốt cuộc là ai? Ai đang hủy diệt Hắc Thành?”
Cố Thanh Sơn nhìn người nọ một cái.
Khí tức trên người gã rất mạnh, gần như không thua kém gì Vua Giác Đấu.
“Người quản lý Hắc Thành, hắn là ai vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Là thành chủ.” Người quản lý Hắc Thành nói.
Cố Thanh Sơn nheo mắt lại, tỉ mỉ quan sát người nọ.
Lúc này, các chức nghiệp giả đã vây kín toàn bộ đấu trường, chật như nêm cối.
“Hắn ở đâu?”
Có người gào lên.
Mọi người nhìn chòng chọc vào Cố Thanh Sơn.
Mười nghìn tỷ đồng tiền tà ác.
Người nghìn tỷ!
Trong lòng mọi người bốn bề nổi sóng, đều chuẩn bị ra tay.
Thành chủ Hắc Thành cũng phát hiện động tĩnh ở đây.
Gã nhìn Hắc Thành đang dần dần nứt vỡ, rồi lại nhìn Cố Thanh Sơn.
Thôi thì...
Kiếm mười nghìn tỷ trước rồi lại cứu tòa thành này!
Trong lòng thành chủ đã có quyết định, chớp mắt một cái đã băng qua không gian, xuất hiện trên đấu trường.
Những chức nghiệp giả kia vừa thấy thành chủ xuất hiện, lập tức có mấy phần lưỡng lự.
Ai dám đắc tội thành chủ?
Lẽ nào cầm được mười nghìn tỷ là có thể sống sót thoát khỏi tay thành chủ?
Thành chủ nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, nói: “Là ngươi đang hủy diệt Hắc Thành?”
“Ngươi là thành chủ?” Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại.
Chú Ngữ Thanh Long, trói!
Thành chủ bật cười, nói: “Đúng, ngươi là kẻ điên sao? Được, ta sẽ...”
Trên người Cố Thanh Sơn đột nhiên phát ra một màn sương mù, giống như lốc xoáy, tức khắc cuốn thành chủ vào một thế giới cấp tướng.
Thế giới đánh lừa, tái hiện quá khứ!
Thành chủ vừa nhìn thấy sương đen thì đã biết không ổn, vốn muốn lập tức tránh né, nhưng lại phát hiện mình cứ đứng yên tại chỗ, căn bản không cách nào nhúc nhích.
Trong nháy mắt, cả gã và Cố Thanh Sơn đều biến mất khỏi đấu trường.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
“Thì ra là một đại nhân đã thức tỉnh giới lực, vậy thì giết thế nào được.” Có người nhỏ giọng thầm thì.
“Thành chủ sẽ giết được hắn, chúng ta đừng mơ tưởng nữa, chỉ có thể xem kịch một chút mà thôi.” Một người khác thở dài nói.
“Đúng vậy, chiến đấu cấp bậc này, ngay cả tư cách nhìn một cái chúng ta cũng không có, còn muốn giết người?”
“Chờ một chút đi, xem kết quả.”
Các chức nghiệp giả bàn luận.
Một lát sau.
Sương đen tan đi.
Một bộ thi thể bị ném xuống đất.
Hết thảy lời xôn xao bàn tán đều im bặt, toàn bộ đấu trường đều trở nên lặng ngắt.
Thành chủ.
Thành chủ chết rồi.
Cố Thanh Sơn xuất hiện ngay sau đó, đứng bên cạnh bộ thi thể kia, khí thế trên người sâu thẳm như biển.
“Gã chết rất đau khổ.” Laura bình luận.
“Đúng vậy, bởi vì anh dùng một loại máu, hấp thu hết tất cả sức mạnh của gã.” Cố Thanh Sơn nói.
Dòng máu Ma Long!
Đây là loại sức mạnh khó hiểu nhất trong dòng chảy hư không hỗn loạn, năm đó được nhân tộc cực cổ chế tạo ra, thậm chí ngay cả Reneedol biết được cũng phải vô cùng kiêng kỵ
Nàng ta phái người âm lén lú xâm nhập vào thân thể Ma Long, hóa thành linh hồn Ma Long, nắm giữ loại sức mạnh này.
Cho đến khi...
Ma Long được Cố Thanh Sơn cứu rồi đưa đi đầu thai.
Trong tình huống bình thường, Cố Thanh Sơn sẽ không sử dụng loại sức mạnh này, dù sao nó cũng quá mức tà ác, quá mức bá đạo.
Thế nhưng hôm nay...
“Ầm!”
Hơi thở hắc ám từ trên người hắn phát ra, càn quét khắp bốn phương tám hướng, từ từ lan rộng khắp đấu trường.
Các chức nghiệp giả lần lượt đau đớn ngã xuống mặt đất, dần dần sinh ra biến dị.
Bọn họ chiếm được sức mạnh trong dòng máu Ma Long, tức khắc hoàn thành bước nhảy vọt về mặt ý nghĩa của các loài, nâng cao thực lực cá nhân một cách đáng kể!
Cố Thanh Sơn đứng yên không nhúc nhích
“Không nhân cơ hội giết bọn chúng?” Laura hỏi.
“Giết là một chuyện rất đơn giản, trong một thế giới đầy rẫy tìn đồ tà ác thế này, giết người không tính là tà ác, cũng không đủ làm cho người ta sợ hãi.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
“Vậy anh chuẩn bị làm thế nào?” Laura hỏi.
“Tất cả những người muốn giết anh đều đã nhiễm dòng máu Ma Long, nếu như anh không xuất hiện, bọn họ sẽ từ tàn sát lẫn nhau, cố gắng trở thành một người duy nhất.”
“Mỗi một người đều muốn giết người, lại lo lắng mình bị kẻ khác giết chết, thế giới lại đang dần hủy diệt... Tình trạng như vậy mới chính là thời khắc nỗi sợ hãi thực sự sinh ra.” Cố Thanh Sơn nói.
Mặt đất bắt đầu lay động.
Đấu trường nứt toác, không ngừng lún sâu xuống lòng đất.
Sự hủy diệt của thế giới bắt đầu rồi.
Các chức nghiệp giả đều dồn dập đứng dậy.
Bọn họ đều trở nên mạnh hơn lúc trước, quan sát lẫn nhau.
Những chức nghiệp giả hơi yếu hơn một chút lập tức bay ra khỏi đấu trường, chạy càng xa càng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận