Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1859. Sức Mạnh Song Song


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn cảm thấy không ổn, cứ như tất cả đang bị tầng tầng lớp lớp bóng ma bao phủ.
Người nào có thể giam cầm toàn bộ thế giới?
Nơi này chính là thế giới thời đại Tuyên Cổ!
Cố Thanh Sơn trầm giọng hỏi: “Giao diện Chiến Thần, ngươi có phát hiện được gì không?”
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện trên không trung:
[Thời gian, không gian, vận mệnh, tam đại pháp tắc đang bị một sức mạnh nào đó thúc đẩy.]
[Sẽ được thiết lập lại sau mười giây.]
Thiết lập lại!
Cố Thanh Sơn ngây người.
Lúc này đây, không đợi Cố Thanh Sơn tiếp tục hỏi, Giao diện Chiến Thần đã bắt đầu giải thích:
[Chú ý, cái gọi là “thiết lập lại” này chính là tất cả sẽ bắt đầu lại từ đầu, vận mệnh của vạn vật chúng sinh đều sẽ trở về một mốc thời gian nào đó, trở về với không gian thuộc thời điểm đó.]
Cố Thanh Sơn nghe rõ.
Nhưng hắn vẫn không cách nào hiểu nổi.
Trước đây Lâm dựa vào sức mạnh của ba đồng tiền cũng chỉ có thể đưa Cố Thanh Sơn và chính cô ta trở về thời Thượng cổ.
Cho đến bây giờ hắn chưa từng nghe nói đến việc, vạn vật chúng sinh đều trở về quá khứ.
“Rốt cuộc làm thế nào mới làm được điều này?” Cố Thanh Sơn nhịn không được, hỏi.
[Ăn mòn vận mệnh.] Giao diện Chiến Thần đáp.
Cố Thanh Sơn chấn động toàn thân.
Ăn mòn vận mệnh sinh ra do các thế giới song song thôn tính lẫn nhau.
Thế giới song song nhỏ yếu bị thế giới song song cường đại ăn mòn triệt để.
Chúng sinh của thế giới nhỏ yếu, hết thảy vận mệnh của bọn họ đều buộc phải thay đổi theo quỹ đạo vận mệnh của thế giới cường đại.
Trong một thế giới song song cường đại, Người tạo vật của Đất đã chết từ lâu.
Cho nên khi sự ăn mòn vận mệnh diễn ra, Người tạo vật của Đất ở đây cũng chết.
Rốt cuộc là ai mới có thể dùng một thế giới song song đi giết người?
Cố Thanh Sơn khựng lại một hơi, chỉ cảm thấy lông tơ khắp người dựng cả lên.
Vô số năm sau, người phát động ăn mòn vận mệnh chính là Reneedol!
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy có một sức mạnh không thể nào chống lại đang âm thầm ẩn náu, lặng lẽ sắp đặt tất cả.
[Sắp bắt đầu rồi.] Giao diện Chiến Thần nói.
Cố Thanh Sơn chợt tháo mặt nạ Lục Đạo Ác Diện xuống, giấu đi.
Tay hắn cầm trường kiếm, cẩn thận đề phòng.
Thế giới một màu đen tối.
Đột nhiên, tất cả sáng lên lần nữa.
Khung cảnh xung quanh đột nhiên trở nên rõ ràng.
Cố Thanh Sơn nghe được có người hung ác quát to: “Thằng nhóc, ta sẽ giết ngươi!”
Một thanh trường đao xuất hiện trong tầm mắt, mạnh mẽ chém về phía cổ hắn.
Ánh sáng lạnh lẽo sắc bén chém xuống, vang lên một tiếng “keng” lanh lảnh.
Cố Thanh Sơn vung kiếm chặn trường đao.
“Ồ? Không tệ nha, vậy mà có thể chặn được công kích của ta.”
Người nọ mặc quân phục, cười gằn rút trường đao về, gia tăng sức lực chém xuống lần thứ hai.
Ngay sau đó.
Toàn thân gã bỗng nhiên bị đánh bay, vừa gào thét vừa văng ra xa khỏi người Cố Thanh Sơn.
Một thanh trường kích màu đen xuất hiện ở vị trí cũ của gã, trên thân nó không hề dính lấy một giọt máu.
“Đừng thất thần.”
Mạc nói.
Cố Thanh Sơn hết nhìn Mạc rồi lại nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Bên cạnh chính là dòng sông chảy xuyên suốt toàn bộ thế giới, một con thuyền nhỏ nằm nghiêng ngả vắt ngang bên bờ sông, hai đoàn người xa lạ đang chém giết lẫn nhau.
Atley, Thất Nhược, Xích Hộc đều ở đây.
Không nhìn thấy Reneedol đâu.
Đúng rồi, lúc này mình vừa mới gia nhập khoảng thời gian này, Reneedol cũng vừa mới bị bắt đi.
Tất cả trở về thời điểm bắt đầu!
Cố Thanh Sơn đột nhiên nhớ tới những lời thi thể khổng lồ đã nói.
“Ngươi xem, chúng ta chỉ biết con cá đó đã đến hạ du, nhưng lại không biết nó có bị tráo đổi hay không, có phải bị người ta bỏ vật gì trong bụng hay không, có phải bị săn đuổi sát phía sau hay không.”
Trong lòng Cố Thanh Sơn cảm thấy lạnh kẽo.
Hiện tại hoàn toàn có thể khẳng định, sâu trong khoảng thời gian này, nhất định có thứ gì đó đang theo dõi vận mệnh của Mạc.
Là Reneedol?
Không.
Nếu nàng ta có thể điều khiển thế giới song song, làm cho tam đại pháp tắc quay lại thì cần gì phải đi tìm “người mạnh nhất”?
Bởi vì như vậy thì nàng ta đã là người mạnh nhất rồi.
Suy nghĩ trong đầu Cố Thanh Sơn xoay mòng mòng, động tác trên tay cũng không hề dừng lại, cùng Mạc ra sức giết địch.
Lúc này các thú pháp tắc khổng lồ còn đang hỗn chiến, không hề hưởng ứng lời kêu gọi của chúng sinh.
Với khả năng của Mạc và Cố Thanh Sơn, đối phó với những người trước mắt này thì không thành vấn đề.
Không bao lâu sau, trận chiến kết thúc.
Mạc kề trường kích lên cổ một tên địch, quát lên: “Nói mau, các ngươi đưa cô gái kia đi đâu?”
Người nọ vội vàng nói: “Đừng giết ta, sau khi cướp thuyền của các ngươi, đại ca của chúng ta đã đi về phía thành Bách Vũ.”
Không đợi Mạc nói gì thêm, Cố Thanh Sơn đã một kiếm chặt rơi đầu người nọ.
Hắn cầm trường kiếm chĩa về phía một người khác... Lần trước, chính người này đã nói ra chân tướng.
Người nọ run rẩy, vừa khóc vừa nói: “Đừng giết ta.”
Cố Thanh Sơn nói: “Rốt cuộc đại ca các ngươi đưa cô gái kia đi đâu?”
Người kia nói: “Thực ra đại ca đi theo con đường hướng đông nam... Xin ngươi tha cho ta một mạng!”
Cố Thanh Sơn đứng lên, túm lấy cổ gã, nói: “Mạc, chúng ta đi theo hướng đông nam.”
Trong lòng Mạc vẫn luôn lo lắng cho Reneedol, lập tức đáp: “Được.”
Mọi người cùng nhau đi về hướng đông nam, bắt đầu chạy nhanh.
Đi không quá mười dặm.
Phía trước xuất hiện một chiếc xe ngựa ngã trên mặt đất.
Thi thể đầy đất.
Một cô gái xinh đẹp đứng trên xe ngựa.
Reneedol.
Cố Thanh Sơn nhìn nàng ta thật kỹ.
Nhưng nàng ta không hề chú ý tới hắn.
“Mạc, huynh tới rồi.”
Nàng ta nhẹ nhàng nói.
Mạc xông lên, vội vội vàng vàng hỏi: "Muội không sao chứ?"
Reneedol mỉm cười nói: “Huynh nhìn ta xem có giống như bị làm sao không?”
Cố Thanh Sơn nắm chặt kiếm, chậm rãi đi đến bên cạnh nàng ta.
Nàng ta không hề phản ứng.
Cố Thanh Sơn nhìn những thi thể trên đất.
Lần trước, lần trước...
Trên những thi thể chồng chất vết thương, rõ ràng cho thấy đã bị hành hạ đến chết.
Tuy đã chết nhưng trên mặt những người này vẫn hiện ra biểu cảm sợ hãi lẫn không thể tin.
Lúc đó, Reneedol còn khoe khoang nói ra cách thức bản thân dùng để giết những người này.
“Dùng sức mạnh của đại ca bọn chúng để giết chết trợ thủ, dùng sức mạnh của trợ thủ giết chết tên đầu mục, lại dùng sức mạnh của tên đầu mục giết chết đám thủ hạ.”
Nàng ta đã nói như vậy.
Nhưng lúc này đây, trên những thi thể này không hề có vết thương dư thừa nào, đều là một kích lấy mạng.
Cố Thanh Sơn im lặng một lúc, hỏi: “Reneedol, những người này chết như thế nào?”
“Ta giết.” Reneedol đáp rất dứt khoát.
Cố Thanh Sơn khẽ run.
Lúc này Mạc lại thở phào nhẹ nhõm, nói: “May mà trong sức mạnh của tam đại pháp tắc, chỉ có lực lượng vận mệnh là không giam được... Chỉ trách sức mạnh của ta tạm thời bị ngăn lại, không thể bảo vệ muội chu toàn.”
Reneedol nói: “Không sao, ta có thể tự bảo vệ mình.”
Con ngươi nàng ta ánh lên tia sáng lạnh lẽo, tiếp tục nói: “Các thú pháp tắc khổng lồ chém giết lẫn nhau, không để ý tới chúng ta nữa... Nhưng những người nhân lúc này đối phó với thung lũng thế giới chúng ta vẫn có hơi kỳ lạ.”
Mọi người cảm thấy nàng ta nói có lý, đều gật đầu.
Cố Thanh Sơn cũng liếc nhìn nàng ta một cái.
Reneedol... giống như biến thành một người khác...
Lời nói cử chỉ của nàng ta bộc lộ ra cá tính hoàn toàn khác với trước kia.
Đây là chuyện gì?
Trọng sinh?
Một người cho dù sống lại, tính cách cũng không dễ dàng thay đổi.
Vẫn phải từ từ xem lại.
Cố Thanh Sơn tiếp tục suy nghĩ.
Tam đại pháp tắc thiết lập lại, thời gian không gian đảo ngược, mọi người sống lại, trở về với trạng thái thuộc một thời khắc cố định.
Hết thảy những chuyện này đều là vì thay đổi một Reneedol mới?
Ai...
Ai có thể làm được chuyện này?
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư, một hồi lâu vẫn không nói gì.
Màn đêm buông xuống.
Mọi người tìm một chỗ sạch sẽ gần xe ngựa, cùng nhau ngồi xuống.
“Chỉ còn lại mấy người chúng ta.” Thất Nhược thở dài, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận