Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2466. Thần Lôi Luân Hồi! (2)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn nhìn từng hàng chữ nhắc nhở, trong lòng hơi muốn câm nín.
Chiến giáp của mình không chịu nổi độ chấn động chiến đấu tương ứng, thường xuyên vỡ vụn hao tổn.
Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới nhìn thấy chuyện này, còn nghị biện pháp rèn đúc ra một bộ chiến giáp như thế.
Hắn đưa tay nhẹ nhàng vỗ lên bộ áo giáp.
Toàn bộ áo giáp lập tức hóa thành bảy tám bộ phận, nhanh chóng dán vào người của hắn.
Cố Thanh Sơn rút song kiếm Triều Âm, Định Giới ra mà nắm chặt, nhìn lên chỗ sâu trên bầu trời kia.
Chỉ thấy cô gái xương trắng đang đánh với con quái vật hình người đầy người bụi sao kia, khó phân thắng bại ——
Trong mắt Cố Thanh Sơn lộ ra sự tự tin trước nay chưa từng có.
Thân là kiếm tu, nếu không cần quan tâm đến chuyện phòng ngự.
Khi ấy mới là thời khắc kiếm tu bộc phát ra toàn lực!
Thân hình hắn khẽ động, ầm vang một tiếng xông thẳng lên bầu trời, song kiếm chém ra tầng tầng lớp lớp ánh kiếm sáng chói.
"A —— Lại tới một con giun dế!"
Quái vật kia giận dữ hét lên.
Trước mắt Cố Thanh Sơn đột nhiên xuất hiện vô số mảnh vỡ ngôi sao.
Những mảnh vỡ này vô cùng sắc bén, cố tình tốc độ lại cực nhanh, nếu không né tránh ——
Đường nhìn của Cố Thanh Sơn mãnh liệt, trên mặt bỗng nhiên xuất hiện một mặt nạ bạch cốt.
Toàn thân hắn bị chiến giáp bảo vệ cực kỳ chặt chẽ, đột nhiên tăng thêm tốc độ, đón lấy những mảnh vỡ kia.
Đinh đinh đang đang đinh đinh!
Tất cả mảnh vụn công kích bị bắn bay ra ngoài.
Song kiếm trong tay Cố Thanh Sơn không ngừng chặt chém, ánh kiếm vô tận đâm vào trên người con quái vật.
—— So sánh với hình thể của con quái vật, trên thực tế kích thước hắn cứ như một hạt bụi nhỏ vậy, nhưng hai thanh Trường kiếm của hắn đều không phải vật phàm, kiếm thuật càng kinh người hơn, mỗi một lần vung chém đều chém ra từng cơn tinh vân từ trên thân đối phương, sau đó chúng tán trong hư không hóa thành bụi đất ảm đạm.
Trong nháy mắt, vạn kiếm đã chém ra.
Chỉ thấy trong hư không sinh ra một huyễn ảnh Trường kiếm ——
Kiếm Thuật Cực Cổ, Vô Nhân!
Quái vật bụi sao bị kiếm pháp luật nhân quả này đâm trúng, lập tức dừng lại giữa không trung không cách nào động đậy.
Cô gái xương trắng cười dài, nói: "Một kiếm quá độc ác! Tiếp theo giao cho ta —— "
Nàng nhanh chóng niệm một câu chú ngữ, trong tay dấy lên một ánh lửa xanh thăm thẳm.
"Đi!"
Ánh lửa xanh ấy bị nàng hất ra, hóa thành thế lửa ngập trời ngay trên không trung, triệt để cắn nuốt con quái vật tinh vân nọ.
Con quái vật phát ra một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa.
"Các ngươi sẽ phải hối hận —— "
Nó nhìn thoáng qua Cố Thanh Sơn.
Oanh!
Cố Thanh Sơn còn không biết chuyện gì xảy ra thì đã bị đánh bay ra ngoài, xuyên qua khoảng không dài đăng đẵng, cứ như đạn pháo mà đâm vào núi Đại Thiết Vi.
Thiên địa đại chấn.
Cố Thanh Sơn bò dậy từ dưới đất.
Hắn nhìn nhìn chiến giáp màu trắng xám trên người mình.
—— Chỉ có vị trí cái mông là hiện ra có một đường nứt nhàn nhạt.
Chậc!
Cái này lợi hại.
Cố Thanh Sơn tỏa ra khí thế hào hùng, thân hình lóe lên lập tức xông lên không trung một lần nữa.
Chỉ thấy hắn và cô gái xương trắng đang vây quanh một đoàn tinh vân to lớn sáng chói, cứ qua qua lại lại chung quanh nó để ra tay tấn công vào bất cứ lúc nào.
Trong lúc đó Cố Thanh Sơn bị đánh trúng lần nữa, nhưng lại bình yên vô sự bay trở về, tiếp tục gia nhập chiến đấu.
—— Làm một kiếm tu không cần cân nhắc phòng ngự, sức chiến đấu của hắn đâu chỉ tăng lên gấp đôi!
Đánh nhau một lát, cô gái xương trắng bỗng nhiên lên tiếng hỏi:
"Ngươi còn có thể xuất ra kiếm pháp nhân quả vừa rồi kia một lần nữa không?"
"Có thể!"
Cố Thanh Sơn cầm Thần Kiếm Định Giới trong tay tung ra ——
Hư không tỏa ra vạn kiếm, cùng bộc phát ra kiếm ảnh hắc ám vô tận, như là vô số hoa sen đang nở rộ lên.
Đạo Hư, Họa Ảnh!
Chớp mắt đã qua trăm ngàn kiếm, vốn là Vô Nhân.
Một Kiếm ảnh hư huyễn chèm vào phía sau con quái vật bụi sao, khiến nó lập tức phát ra một tiếng thét dài.
"Cơ hội tốt!"
Hai tay cô gái xương trắng nhanh chóng vung vẫy ra.
Chỉ một thoáng, toàn bộ thế giới rơi vào một cơn mưa to như trút nước.
Cố Thanh Sơn đứng ngay chỗ cũ, nhưng không có một giọt nước nào rơi vào trên người hắn.
Hắn quan sát thật thận trọng, chỉ thấy làn nước mưa kia như có được linh trí, trực tiếp tránh khỏi hắn.
Nước mưa ảm đạm.
"Đây là. . . nước của Vong Xuyên?" Cố Thanh Sơn kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, nó đã dám giết đến Hoàng Tuyền, vậy thì phải chuẩn bị tiếp nhận lễ rửa tội của Vong Xuyên." Cô gái xương trắng tràn đầy sát ý mà nói.
Cố Thanh Sơn nhìn lại hướng con quái vật bụi sao kia.
Chỉ thấy nó ngơ ngác ngây ngốc, toàn thân ướt nhẹp, đã bị nước của dòng Vong Xuyên triệt để xối ướt nhem.
"Phải chấm dứt rồi!"
Cô gái xương trắng quát to một tiếng, pháp quyết trên hai tay lại thay đổi.
Oanh ——
Trong làn mây đen mờ nhạt có một tiếng sấm nổ vang.
Cô gái xương trắng chìa tay ra.
Một ánh chớp màu đen chói mắt rơi vào trong tay nàng.
"Đây là Thần Lôi Luân Hồi, chính là lôi pháp mà lúc Thiên Đế độ kiếp mới có thể trải nhiệm, ha ha ha, Cố Thanh Sơn, ngươi nói nó có thể chịu được đạo lôi này hay không?" Cô gái xương trắng cười nói.
Cố Thanh Sơn mím môi.
Hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được ánh chớp màu đen này rốt cục mạnh đến mức nào.
—— Đây là thứ hoàn toàn không cách nào chống cự, chỉ có thể dùng thân thể và linh hồn đi thừa nhận sự tra tấn cùng thống khổ vô tận mà thứ sấm sét này mang đến!
Chỉ có người chí đức chí thánh giữa thiên địa, mới có thể tiếp nhận đạo lôi này!
Cô gái xương trắng tiện tay ném đi, từ tốn mà nói: "Kết thúc."
Thần Lôi Luân Hồi kéo ra một cái đuôi dài màu đen trên không trung, trực tiếp đánh vào ngực con quái vật bụi sao kia.
Có lẽ đã cảm nhận được cái chết của mình sắp đến, toàn thân con quái vật bụi sao chấn động, nó cư nhiên thanh tỉnh lại.
Nó cực kỳ hoảng sợ mà quát to:
"Thiên Đế cứu ta —— "
Bạn cần đăng nhập để bình luận