Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2787. Huyết nhục



Cố Thanh Sơn phát giác một loại nguy hiểm nào đó, nhắm mắt lại, sau đó mở ra lần nữa.
Hắn nhẹ nhàng nắm chặt nắm đấm, lại dần dần buông ra.
—— không được.
Bây giờ không phải là thời điểm sử dụng Thánh Nguyện Tế.
Mặc dù Thánh Nguyện Tế có thể diệt trừ tất cả những bất kính, có tội, thứ đáng chết, nhưng ở tình hình trước mắt thế này, rất có thể sẽ tạo thành động tĩnh khổng lồ.
Hắn hít sâu một hơi, xoay người rơi vào cửa vào hang động kia, cả người lập tức hóa thành một con Mèo quýt.
Mèo quýt mở to đôi đồng tử dựng thẳng, đón âm phong kia mà nhìn thoáng qua, trầm thấp kêu một tiếng:
"Meo —— "
Hư không lập tức vang lên một tiếng đáp lại: "Hưu, vù vù!"
Mèo quýt gật gật đầu, giơ cái đuôi lên quấn lấy chiếc nhẫn ngọc bích, toàn bộ thân hình dần dần biến mất khỏi nơi đó.
Thần thông ——
Dạ Mị Quỷ Ảnh, Ngọc Vô Hà!
Mèo quýt hóa thành vô hình, tung bốn móng vuốt ra để chạy như bay bên trong hang động.
Cũng không biết đây là con đường hang động mà ai đã tạo nên, trong đó tập hợp các loại sức mạnh của trận pháp, không gian, huyền bí, thành lập nên một điểm rồi lại một điểm dừng chân sâu trong biển quan tài này.
Mèo quýt chạy vội một lúc lâu, lúc nào cũng rơi vào một quan tài bỏ trống, vào thời khắc bay vút lần nữa, nó lại chui vào hư không hắc ám, bay về hướng một cỗ quan tài khác.
Cứ như vậy mà yên lặng đi tới mấy chục giây.
Đột nhiên, chiếc nhẫn ngọc bích kia đung đưa kịch liệt.
Mèo quýt lập tức nhận ra.
—— Có biến?
Thân hình nó dừng lại, cẩn thận dừng lại trong hư không tối tăm, nhẹ nhàng mở cái đuôi ra, thả chiếc nhẫn ngọc bích ra.
Chỉ thấy chiếc nhẫn không ngừng bay múa trên không, hiện ra một hàng chữ:
"Sắp tới gần rồi, nhưng phía trước có một tà ma trấn thủ, chúng ta không qua được rồi."
Mèo quýt híp mắt đọc hết, truyền niệm với nó: "Cách vị trí của Vương Thanh Tú còn xa không?"
Chiếc nhẫn múa ra một hàng chữ lần nữa: "Chúng ta cách nơi Vương Thanh Tú bị phong ấn không đến trăm dặm."
Mèo quýt gật gật đầu, thu chiếc nhẫn vào.
Nó co rút lại thân hình, thận trọng chầm chậm tiến lên trong hư không tối tăm.
—— Tốc độ chậm lại, phi hành cũng dần dần hóa thành im ắng.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Mèo quýt rơi vào trong một cỗ quan tài.
Nó vừa rơi xuống thì cẩn thận núp vào góc hẻo lánh, trợn to hai mắt nhìn về phía trước.
Chỉ thấy bên trong quan tài này có một tên tăng nhân mang khuôn mặt từ bi đang nằm.
Tăng nhân cứ như đã chết rất lâu, nhưng trên người không ngừng tỏa ra từng luồng ánh vàng, lại có từng trận Phạn âm, hiển nhiên là người tu hành phật đạo đạo hạnh cao thâm.
—— Đây là tà ma sai?
Mèo quýt lẳng lặng đợi mấy giây bên chân tăng nhân, lặng lẽ duỗi ra một móng vuốt đặt ra một bước.
Trong chớp mắt, tăng nhân kia đột nhiên mở bừng mắt ra, toàn thân mọc ra tám cánh tay, cứ như một con quái vật mà lật qua bò.
"Huyết nhục! Có huyết nhục!"
Nó gào thét, chuyển động thân thể phóng đến vị trí chân.
Nhưng mà trong nháy mắt nó lao đến, Mèo quýt đã thuận theo quỹ đạo nó bò mà cũng xoay chuyển, thay đổi vị trí, nhanh chóng chuyển dời đến một chỗ khác của quan tài.
—— Cửa vào thông đến hang động quan tài tiếp theo, nằm ngay ở chỗ này.
Nhưng mà lối vào hang động đã bị phá hỏng, căn bản không có biện pháp đi qua.
Mèo quýt ngồi xổm tại chỗ, trong ánh mắt hiện ra vẻ suy tư.
Nếu như mình đào cái hang động kia lên thì nhất định sẽ kinh động đến con quái vật.
Tà ma phía bên ngoài, cùng những thứ còn chưa biết đang ngủ say kia ——
Những thứ này lúc trước đã hủy diệt tiền thân của Lục Đạo, chiến thắng thế giới mà người đàn ông kim giáp kia bảo vệ.
Chỉ dựa vào sức của một mình mình, làm sao có thể đối phó được bọn chúng?
Nhưng nếu không đào ra hang động ——
Trên dưới trái phải đều là quan tài, mình sớm đã lạc lối trong thế giới quan tài nơi này, căn bản không biết phải làm sao để cứu được Tú Tú cả.
Bỗng nhiên, một thanh âm vang lên:
"... A Di Đà Phật, chẳng lẽ là lão nạp động sân tâm? Sai lầm, sai lầm."
Tà ma nói thầm trong miệng, không ngừng chảy ra nước bọt đen xì, nhỏ xuống trên quan tài, phát ra tiếng vang xèo xèo.
Chỉ thấy cảm giác thần thánh trên người nó đã tan thành mây khói, một luồng sương mù u ám không ngừng lượn lờ, giống nhau khí tức mà trước đó chiếc nhẫn ngọc bích đã phóng thích lên trên người Cố Thanh Sơn.
Cánh tay trên người nó sớm đã hóa thành móng vuốt sắc nhọn, cứ như có thể xuất kích vào bất cứ lúc nào.
Mèo quýt ngừng thở, ngồi xổm tại chỗ không động đậy.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Tám cái móng vuốt lùi về trong cơ thể quái vật.
sương mù u ám trên người quái vật tan biến không còn một mảnh, hóa thành từng ánh hào quang vàng kim trang nghiêm lần nữa.
Nó xoay chuyển thân thể, lại nằm xuống.
—— Cài đầu của nó nằm ngay bên cạnh Mèo quýt, có thể chạm vào bất cứ khi nào.
Mèo quýt con nhìn quái vật gần ngay trước mắt một cái, lại nhìn cái hang động bị ngăn chặn kia.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra lần nữa:
[Thời gian còn lại: 03: 47 ]
—— Còn lại hơn ba phút, nhưng mà cách nơi Tú Tú bị giam cầm, còn hơn trăm dặm.
Mèo quýt cảm thấy lo lắng, nhịn không được nhẹ nhàng nhếch cái đuôi lên một cái.
Nó đột nhiên cứng đờ.
Gặp quỷ, sau khi hóa thành mèo, luôn không khống chế nổi cái đuôi.
Mèo quýt thầm kêu hỏng bét trong lòng.
Chỉ thấy con quái vật kia đã mở mắt ra, nghiêng đầu, nhìn thẳng vào vị trí của Mèo quýt.
"Thì ra nấp ở bên cạnh ta... Vật nhỏ biết ẩn thân nhà ngươi..."
Thân hình con quái vật lập tức bắt đầu biến hóa.
Trong chớp mắt, Mèo quýt cũng biến mất.
Ánh kiếm chói mắt bùng lên trong quan tài hắc ám.
Kiếm tu ——
Thuật Cô Hồng Phi Tiên!
Hết chương 2787.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2788
Bạn cần đăng nhập để bình luận