Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2611. Hướng đi (1)



Hiện tại sơ hở này đã bị danh sách cao nhất hoàn thành khép kín lại, bất cứ người nào cũng không thể lại đi nhìn trộm nữa rồi.
Cho nên trừ mình ra ——
Không có ai biết Cố Thanh Sơn là chết thế nào.
Không đúng.
Còn có con côn trùng.
Nhưng côn trùng cũng không cách nào nói ta cái gì, trừ phi nó muốn bị Vĩnh Diệt.
Cho nên.
Bất kể là chủ nhân phía sau bộ bài kỳ tích hay là những Chủ Nhân Hư Không đó, đều chỉ có thể đạt được tình báo từ chỗ của mình mà thôi.
Vậy thì... Không thể che lấp...
Một khi có điều gì ẩn giấu, ngay lập tức sẽ làm người ta sinh nghi, đại họa lâm đầu chỉ trong khoảnh khắc mà thôi.
Suy nghĩ lướt nhanh qua đầu của Cố Thanh Sơn, trên mặt hắn lộ ra nụ cười, nói: "Thực Thánh, bài của ngươi đều rất không tệ, ta muốn lá bài này."
Hắn vươn tay ra, rút ra một tấm từ rất nhiều thẻ bài.
Đây là một thẻ bài tỏa ra khí tức thần thánh nồng đậm, phía trên có vẽ hai cánh tay.
Một cái tay tràn đầy vết thương, mà cánh tay còn lại thì tỏa ra ánh hào quang.
Lời nhở phù lập tức xuất hiện:
[Ngươi rút lấy thẻ bài: Cứu viện cưỡng chế.]
[Thẻ bài luật nhân quả.]
[Miêu tả: Cưỡng chế mục tiêu nào đó ngăn cản công kích cho ngươi.]
[Bảy ngày có thể sử dụng một lần.]
Cố Thanh Sơn đưa ánh mặt lên tấm thẻ bài đó, gương mặt lộ ra vẻ hài lòng.
So với những thẻ bài mà Quân Vương Thống Khổ cất giữ thì tấm thẻ này mạnh hơn nhiều.
Mmặc dù Quân Vương Thống Khổ cũng là đấng quyền năng thuộc về Thẻ Bài Trắc, nhưng lại chú trọng sức mạnh của bản thân hơn, không quá để bụng đối với chuyện thu gom những thẻ bài khác.
Quân Vương Thống Khổ càng tin tưởng vào sức mạnh của bản thân.
Cố Thanh Sơn nhìn Thực Thánh Chi Ma một cái.
Thực Thánh Chi Ma mang vẻ mặt không sao cả, căn bản không quan tâm tấm thẻ bài này.
Đúng rồi.
Thực Thánh Chi Ma và Quân Vương Thống Khổ đều là chung một hạng người, thích ỷ vào thực lực của bản thân để chiến đấu nhất.
Tấm thẻ bài "Cứu viện cưỡng chế" này nhất định là chiến lợi phẩm thu hoạch được từ đối thủ thuộc về Thần Thánh Trắc nào đó mà nó đã ăn sạch.
Cho nên nó mới không quan tâm những thứ này.
Trên mặt Cố Thanh Sơn toát ra vẻ lạnh lùng, lên tiếng: "Đống thẻ bài của ngươi đều là rác rưởi, chỉ có tấm này là tàm tạm thôi, ta sẽ tạm chấp nhận nhận lấy —— Dù sao đối với song kiếm Thiên Địa thì tình báo ta biết được cũng không nhiềulắm."
"Hiện tại nói cho ta biết, ngươi biết được cái gì?" Thực Thánh Chi Ma nói.
Cố Thanh Sơn đang muốn nói gì, chợt thấy một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra ngoài:
[Chú ý!]
[Chủ nhân phía sau bộ bài kỳ tích đã giáng lâm, đang đứng ngoài quan sát giao lưu của các ngươi.]
Cố Thanh Sơn căng thẳng trong lòng, trên mặt lại điềm nhiên như không có việc gì, cất tấm thẻ bài kia vào quyển sách thẻ.
—— Bây giờ còn không biết Thực Thánh Chi Ma là tự động muốn hỏi chuyện này, hay là tuân theo ý của người phía sau màn kia.
Nhưng hiện tại nhất định phải nói.
Cố Thanh Sơn hắng giọng một cái, lên tiếng: "Liên quan tới chuyện của thanh kiếm, lúc ta bỏ đi vừa vặn trông thấy hai thanh phi kiếm rời khỏi Cố Thanh Sơn, bay về hướng của Lục Đạo Luân Hồi."
Thực Thánh Chi Ma cúi đầu nhìn một tấm thẻ khác trong tay mình.
"Ngươi nói thật..." Nó như có điều suy nghĩ mà lẩm bẩm.
Cố Thanh Sơn nói: "Đương nhiên —— Tình báo ta biết chính là như vậy, về phần sau đó ngươi định làm gì, vậy là chuyện của chính ngươi."
Quả thật có hai thanh phi kiếm rời đi Cố Thanh Sơn của thời khắc kia, bay về phía Lục Đạo Luân Hồi.
—— Quân Vương Thống Khổ quả thật không có gạt người.
Hơn nữa trong điều kiện tiên quyết không thể nói láo, nói như vậy là lựa chọn tốt nhất.
Dù sao Quân Vương Thống Khổ chỉ là kẻ chặn giết mà thôi.
Hắn làm sao biết thanh kiếm nào của Cố Thanh Sơn là Thiên Kiếm? Thanh nào lại là Địa Kiếm chứ?
Hắn chỉ có thể nói tình huống mà mình nhìn thấy.
Thực Thánh Chi Ma nghe, vui vẻ bật cười lên: "Rất tốt! Rất tốt! Ngươi không nói cho người khác biết đó chứ?"
"Không có." Cố Thanh Sơn nói.
"Binh khí... Hẳn đã bị thu vào bên trong Hoàng Tuyền, vậy ta phải đi tìm hai thanh kiếm kia." Thực Thánh Chi Ma nói.
Hắn vỗ tay một tiếng.
Thế giới thuần trắng bốn phía hoàn toàn biến mất, hai người lại xuất hiện trong quán rượu lần nữa.
Thực Thánh Chi Ma hào hứng muốn đi ngay.
Chỉ thấy hư không khẽ động, một tấm thẻ bài lặng yên bay tới, dừng lại trước mặt Thực Thánh Chi Ma.
Thực Thánh Chi Ma hú lên quái dị, giật thẻ bài xem xét từ trên xuống dưới, gầm thét lên:
"Gặp quỷ! Tại sao phải xuất động kẻ như ta trong chiến dịch đại quy mô kia, không phải đã nói chờ đến giai đoạn công thành mới để ta ra sân sao?"
Cố Thanh Sơn giật mình.
Trong hư không, một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra lần nữa:
[Chú ý, người giật dây vẫn không có rời đi.]
—— Kẻ bí ẩn đứng phía sau tấm màn chính là người đã an bài cho Thực Thánh Chi Ma một nhiệm vụ như vậy, rất hiển nhiên hắn ta muốn ngăn cản nó đi tìm song kiếm Thiên Địa.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ suy nghĩ, âm thanh lạnh lùng nói: "So với tìm kiếm song kiếm Thiên Địa hư vô mờ mịt gì đó kia, đương nhiên vẫn là nhiệm vụ của tổ chức quan trọng hơn một chút."
"Đương nhiên! Đương nhiên!" Thực Thánh Chi Ma không nhịn được mà nói, "Nhưng mà ta thật vất vả mới có được chút hào hứng, muốn đi ra ngoài một chút —— hiện tại xem ra hết thảy đều là phí công."
Nó vuốt vuốt thẻ bài trong tay, lầu bầu nói: "Vì cái gì chiến trường không nằm ở Hoàng Tuyền kia chứ? Rõ ràng cũng không xa xôi mấy, đáng tiếc..."
Nói xong, Thực Thánh Chi Ma bước một bước vào hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Chỉ còn lại Cố Thanh Sơn ngồi ở trước quầy bar.
Cố Thanh Sơn ngồi ngây ngốc một lát, lại uống một ly rượu.
Thẳng đến khi một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra:
[Người phía sau tấm màn đã rời đi.]
Vẻ mặt của Cố Thanh Sơn vẫn không chút thay đổi.
Lúc này trên tủ bát đằng sau quầy bar, có một tấm thẻ bài bay xuống đó, hóa thành một người hầu rượu.
"Hoan nghênh đi vào quán bar Thủy Triều Linh Hồn, các hạ còn muốn uống chút gì không?" Người hầu rượu lễ phép hỏi.
"Nước uống máu hỗn hợp." Cố Thanh Sơn nói.
"Xin chờ một lát."
Người hầu rượu bắt đầu pha rượu.
Hết chương 2611.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2612
Bạn cần đăng nhập để bình luận