Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2620. Vật minh chứng của A Tu La (1)



"Có biến thì chúng ta sẽ gọi ngươi." Nguyệt Thần cũng vuốt cằm nói với hắn.
"Vậy được rồi, ta đi xem bốn phía thử."
Cố Thanh Sơn nói xong, triệu hồi ra một con chiến mã hài cốt màu xanh lá, nhảy xuống từ trên tường thành, tùy tiện chọn một phương hướng, nhanh chóng gấp rút chạy đi.
Binh Đồng nhìn chăm chú vào bóng lưng hắn đi xa, lên tiếng: "Trong tổ chức, những người cận chiến cường đại đã chết mấy tên rồi."
Nguyệt Thần nói: "Không còn cách nào, thế giới A Tu La là trung tâm của Lục Đạo Luân Hồi, tính nguy hiểm quá cao."
Binh Đồng thở dài nói: "Thế nhưng thế giới Lục Đạo, chết thì sẽ đi về Hoàng Tuyền, mà ngay cả chúng ta —— "
Hắn không nói tiếp nữa.
Nguyệt Thần im lặng một hồi, nói ra: "Quân Vương Thống Khổ đã là mạnh nhất trong những kẻ giỏi về cận chiến còn sót lại."
". . . Hi vọng hắn có thể sống lâu một chút."
Nếu như Cố Thanh Sơn có ở chỗ này, nhất định có thể hiểu được vì sao kẻ đứng sau tấm màn hi vọng hắn trưởng thành.
—— Chỉ vì bộ bài kỳ tích đã bị hao tổn nhiều quá!
Không có kẻ cận chiến cường đại, bộ bài này sẽ càng ngày càng hư hao thiếu hụt.
. . .
Cố Thanh Sơn cưỡi ngựa chạy thẳng một mạch, thẳng đến phía trước xuất hiện một vài con quái vật.
Hắn thu chiến mã lại, xuất Lưu Tinh Chùy ra tiến lên đánh giết một trận.
Quái vật bị đánh thành từng cục từng cục thịt nát.
Cố Thanh Sơn yên lặng tính toán.
Kỳ thật thực lực của Quân Vương Thống Khổ có thể tính khoảng mười hai côn trùng, nếu đánh nhau thật thì có thể bộc phát ra chiến lực càng mạnh hơn.
—— Trước đó con côn trùng nói dối.
Ai, được rồi, dù sao chỉ là thứ côn trùng thất học không có được truyền thừa, cần gì so đo với nó chứ?
Quái đáng thương.
Cố Thanh Sơn nhìn quanh bốn phía, cố gắng phân biệt ra phương hướng, chuyên môn tìm nơi vắng vẻ, rốt cuộc cũng tìm ra được một rừng cây thấp bé.
Hắn trốn vào rừng cây, rút thẻ bài "Cốt Lâm" ra, mở ra thế giới tướng vị rồi đi vào.
Vừa tiến vào thì đã cảm nhận được khí tức đại chiến.
Chúng thần đang suất lĩnh tín đồ, toàn lực tranh đấu với những con quái vật đến từ thế giới A Tu La kia.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, sau đó hắn không kinh động đến bất cứ kẻ nào, mà trực tiếp tìm đến nữ thần Tài Phú.
—— Laura!
"Thế nào? Anh thấy hình như em cũng tham dự chiến tranh." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Hừ!" Laura vừa nhìn thấy hắn thì tức giận phụng phịu quay người đi.
"A? Nữ vương điện hạ của chúng ta sao lại giận rồi?" Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói.
"Không biết tên đại móng heo nào đó chạy đi đâu mất tiêu, để lại một mình tôi ở chỗ này." Laura không quay đầu lại mà nói.
"Mấy lần trước anh thấy em đều đang mượn dùng thần lực để lĩnh ngộ Linh kỹ Kinh Cức Điểu, cho nên không quấy rầy em mà." Cố Thanh Sơn thành tâm thành ý mà nói.
"Vậy lần này thì sao? Chiến tranh bắt đầu thật lâu rồi mà em vẫn không thấy anh đâu hết á." Laura tủi thân mà nói.
Cố Thanh Sơn cười nói: "Bởi vì tình huống thực sự quá nguy hiểm, cho nên anh không thể làm gì khác hơn là để em ở lại thế giới này trước."
Hắn không giữ lại chút nào lại kể hết chuyện xảy ra bên ngoài một lần.
Laura nghe thấy chuyện hắn cư nhiên hóa thân thành một tấm thẻ bài, mà tất cả Chủ Nhân Hư Không của mọi thời đại cũng chỉ là một bộ bài trong tay người khác, cô bé không nén được kinh dị mà sờ lên cánh tay.
"Trời ơi, thế thì còn đánh thế nào nữa? Cố Thanh Sơn, không bằng chúng ta tranh thủ chạy đi." Laura nói.
"Chạy không được, sư tôn và sư muội của anh đều đang vướn vào trận tranh đoạt này, anh còn có một người bạn vì kéo dài thời gian giúp anh mà đang chiến đấu với Thiên Đế đầu tiên —— anh không thể bỏ lại bọn họ."
"Thay đổi một cách nghĩ đi, Lục Đạo Luân Hồi là thứ lợi hại như vậy, nếu chúng ta thật sự nắm được nó trên tay, thì đó mới chính là tự do chân chính."
"Không ai dám trêu chọc chúng ta nữa sao?"
"Đúng vậy."
"Qúa tuyệt, vậy chúng ta đi giành lấy Lục Đạo Luân Hồi đi!" Laura cổ động.
Cố Thanh Sơn cười cười, trên mặt lộ ra vẻ thần bí.
"Laura, bây giờ chúng ta đang ở trong thế giới kỷ nguyên vĩnh chiến của A Tu La."
"A? Vậy thì thế nào?"
"Trong truyền thuyết truyền thừa cổ xưa của Lục Đạo Luân Hồi đều nằm trong thế giới này."
"Có chuyện tốt như vậy sao?"
Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy thâm ý trong ánh mắt đối phương.
Cùng thời khắc đó.
Cách đó mấy chục vạn dặm.
Tại một nơi đóng quân nào đó.
Nơi ấy đã bị triệt để bị công phá.
Một nữ Tu La từ từ đi vào bên trong doanh địa, thuận tay diệt trừ một vài tên chức nghiệp đang nhào lên.
"Cái tên tiểu nhân nhát gan nhà ngươi, ban đầu còn háo sắc nhìn ta chảy nước bọt, thế mà lại để cho nhiều người đến vây đánh một người con gái là ta, thật khiến người ta xem thường."
Nữ Tu La xinh đẹp không gì sánh được kia nhẹ nhàng nói.
Lãnh tụ của phía bên này nhìn đống thi thể chung quanh, tuyệt vọng lên tiếng: "Ta căn bản không biết —— "
Không biết ngươi mạnh như vậy.
Đáng tiếc nửa câu nói sau hắn không có mặt mũi nào để nói ra.
Phụ nữ của tộc A Tu La đều là tuyệt sắc nhân gian, chuyện này hắn sớm đã nghe nói qua.
Thế nhưng——
Vì sao lại mạnh đến mức độ này?
Tên lãnh tụ không cách nào nghĩ ra.
Trên mặt nữ Tu La lộ ra nét chán ghét, nàng nói: "Trên thân các ngươi tản ra mùi hôi thối của Chúa Tể Thanh Đồng, ta vừa ngửi thôi đã biết là Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh—— Thật thương hại cho các ngươi, còn đang bán mạng cho bọn chúng."
Tên lãnh tụ âm thầm ra hiệu.
Hai bên vách tường bỗng nhiên nổ tung.
Năm tên chức nghiệp giả đột nhiên vọt ra.
Chỉ thấy chiến phủ trong tay nữ A Tu La đột nhiên sáng lên một ánh chớp hừng hực, khiến cho mặt đất nổ ra một cái lỗ thủng thật sâu.
Các chức nghiệp giả đã chết!
Sắc mặt nữ A Tu La không thay đổi, tựa như chẳng hề làm cái gì, vẫn nhìn chằm chằm vào tên thủ lĩnh cầm đầu.
"Hình như ta đã giết sạch người của các ngươi rồi, hiện tại chỉ còn lại một mình ngươi thôi." Nàng nhẹ nhàng nói.
Hết chương 2620.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2621
Bạn cần đăng nhập để bình luận