Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1583. Cây Khô (1)


Đánh dấu
“Hôm nay ta phải nhanh chân đến xem có nhiệm vụ gì, đệ đi học trước, nếu có chuyện gì ta sẽ gọi đệ.” Lý Thu Vũ nói.
“Được.” Cố Thanh Sơn lên tiếng.
“Nhớ đường tới Tu Tập Xã không?”
“Nhớ.”
“Ừm, học tập cho tốt, đừng có lười biếng.”
“Biết rồi, ta là người có chí tiến thủ mà.”
Nửa khắc sau.
Cố Thanh Sơn lại đến Tu Tập Xã, tìm một chỗ ngồi xuống.
Trong phòng học, các thiếu niên đều trông rất hưng phấn.
Dựa theo quy luật lên lớp, buổi học chiến đấu ngày hôm qua không dạy được, như vậy sẽ hoãn lại đến hôm nay.
Đợi một hồi.
Lại thấy thầy giáo dạy lịch sử hôm qua chậm rãi đi vào lớp.
“Sao lại là thầy!” Một thiếu niên kêu lên.
“Đúng, rõ ràng phải là thầy Lưu lên lớp chúng ta! Ta muốn học chiến đấu!” Một thiếu niên khác bất mãn nói.
Thầy giáo không tức giận, cũng không trả lời.
Ông đi lên bục giảng, nhẹ nhàng đặt sách giáo khoa trên bàn, sau đó lấy mũ trên đầu xuống, áp vào ngực.
Ông cúi đầu.
Bên trong phòng học dần dần an tĩnh lại.
Rốt cuộc các học sinh cũng ý thức được một chyện nào đó.
Bọn họ đứng lên, cúi đầu, bắt đầu mặc niệm.
Người thầy dạy chiến đấu kia, sẽ không bao giờ xuất hiện nữa…
………..
Vào giữa trưa.
Cố Thanh Sơn trở về nơi ở.
Hắn vẫn phải phụ trách nấu cơm, còn Lý Thu Vũ thì chỉ ở một bên mà quan sát.
"Một giáo viên dạy môn chiến đấu của ta đã chết."
Cố Thanh Sơn vừa thái thịt vừa nói.
"Ừ, ta cũng biết chuyện này." Lý Thu Vũ đáp.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn nàng ta.
Lý Thu Vũ lắc đầu: "Không thể nói, đây là quy tắc."
"Quy tắc nào vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Nếu có một loại tận thế nào đó còn chưa được tìm hiểu rõ, mà có người chết bởi loại tận thế này thì tất cả thông tin liên quan tới chuyện đó đều phải giữ bí mật." Lý Thu Vũ nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu, không hỏi thêm nữa.
Một lát sau, đồ ăn đã được nấu xong.
Lý Thu Vũ giúp dọn bát đũa để ăn.
Hai người ngồi vào bàn, bắt đầu ăn cơm.
"Cho đệ cái này." Lý Thu Vũ nói.
Cố Thanh Sơn đưa tay ra nhận lấy rồi xem xét, hóa ra là một tờ chứng minh, viết rằng:
[Lý Thu Sơn đã hoàn thành thông linh lần đầu tiên, hiện tại đang giao lưu và học tập truyền thừa của mình, cách học tập cụ thể chính là: đi ngủ.]
[Người chứng minh: Lý Thu Vũ.]
Ở nơi đó còn có chữ ký của nàng ta nữa.
"Ta cần cái này để làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Môn chiến đấu cũng đã có một giáo viên mới tới, vào buổi chiều đệ sẽ phải tới học môn này. Đệ phải nhanh chóng giao lưu và học tập hơn, để có được càng nhiều truyền thừa từ thông linh." Lý Thu Vũ giải thích.
Cố Thanh Sơn cũng hiểu được, nói: "Tỷ sợ ta đi ngủ trên lớp, mà giáo viên lại không tin rằng ta đang thông linh đúng không?"
Rồi hắn đưa giấy chứng minh cho Lý Thu Vũ, nói: "Tỷ có thể thêm một câu cho đệ là “trong hoàn cảnh đêm tối” được không?"
"Đệ chỉ có thể thông linh trong đêm tối sao?" Lý Thu Vũ hỏi lại.
"Đúng vậy."
"Điều này cũng không khó lắm. Tu Tập Xã có một vài thế giới đã bị tận thế hủy diệt, ở trong đó đã không còn người sống nào, chuyên môn cung cấp cho học sinh trải nghiệm... Chỉ cần đệ dám ngủ ở trong đó thì sẽ được sử dụng thoải mái."
Rồi nàng ta ghi thêm một câu vào trong tờ chứng minh: "Cần hoàn cảnh đặc biệt: đêm tối."
"À đúng rồi, đệ sắp phải làm nhiệm vụ nữa đấy, cho nên phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên nhé."
"Ta mới vừa gia nhập vào Thính Phong giả mà thôi, cũng có thể làm nhiệm vụ nữa sao?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Đúng vậy, đóa hoa được nuôi trong nhà kính sẽ không bao giờ chiến thắng được tận thế, hơn nữa quyền pháp của đệ có thể phá hủy tất cả các loại thuật pháp phòng ngự, trong một vài tình huống sẽ có tác dụng cực lớn, cho nên đệ đã có tư cách đi làm nhiệm vụ rồi." Lý Thu Vũ trả lời.
Cố Thanh Sơn gật gật đầu.
Thính Phong giả là người thăm dò tất cả bí mật và những tin đồn kỳ lạ, thực ra hắn rất mong chờ tới lúc mình được đi làm nhiệm vụ.
Khi ăn được nửa bữa thì từ trong hư không xuất hiện một mảnh xương, rơi xuống trước mặt Lý Thu Vũ.
Lý Thu Vũ cầm mảnh xương lên, đọc nội dung được viết trên đó, rồi nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Buổi tối ta không trở về đâu."
"Phải làm gì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Lý Thu Vũ: "Trên một hòn đảo gần động Tây Hải xuất hiện một bảo vật rất đặc biệt, bất kỳ ai cầu nguyện với nó thì đều có thể khiến một ngọn lửa với nhiệt độ cực cao rơi vào người ai đó, thiêu rụi người đó luôn."
"Bảo vật đó có hai khả năng, đầu tiên nó có thể là một loại bảo vật chuyên chiến đấu với uy lực mạnh mẽ. Còn khả năng thứ hai thì nó có thể là một ký chủ của một loại tận thế."
"Cho nên tỷ phải đi làm nhiệm vụ sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Lý Thu Vũ: "Đúng vậy, ta phải tới điều tra tình hình tại đó, làm rõ ‘tin đồn kỳ lạ’ này. Có thể cướp thì cướp, nên phá hủy thì phải phá hủy, còn khi không phải đối thủ của nó thì sẽ thông báo cho đội Trừ Ma tới."
"Ta rõ rồi, tỷ cẩn thận chút." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn đột ngột cảm thấy phản ứng rồi của mình quá tự nhiên, cho nên nói thêm: "Ta mới vừa học một thức của quyền pháp thông linh mà thôi, khi làm nhiệm vụ sẽ không bị một cái tận thế nào đó giết chết ngay từ ban đầu chứ?"
Lý Thu Vũ bĩu môi nói: "Còn có ta nữa mà đệ vẫn sợ sao?"
Cố Thanh Sơn chân thành đáp: "Sợ."
...
Buổi chiều, khi tới lớp học thì các học sinh đều bị lôi tới Diễn Võ trường.
Giáo viên môn chiến đấu mới được bổ nhiệm là một thành viên lâu năm trong đội Trừ Ma, rất nhiều thiếu niên đều biết thầy ấy nên cũng cảm giác rất yên tâm về chất lượng môn học này.
Mỗi người đều khá hưng phấn.
Chiến đấu.
Dùng lực lượng siêu phàm để chiến đấu, đều là giấc mơ của mọi người.
Thầy giáo bắt đầu ra lệnh.
"Những học sinh đã thông linh được một thời gian thì đi tới bên kia, tự tìm đối thủ để chiến đấu đi. Sau đó ta sẽ tới hỏi thăm kỹ xảo chiến đấu và trình độ thông linh của các trò là như thế nào."
"Còn những người vừa mới thông linh đều tới đây."
"Trò thông linh binh khí? Vậy thì hãy đi nhận lấy pháp quyết cơ bản của binh khí đi, luyện tập nhiều vào."
"Trò, trò, còn trò nữa, mấy trò là cốt sư, hãy tới Phòng xương để tìm hiểu và cảm nhận nhiều hơn."
Khi đang ra lệnh thì thầy giáo bỗng thấy có một tờ giấy được đưa tới trước mặt mình.
Cố Thanh Sơn.
Hắn lấy tờ giấy chứng minh mà Lý Thu Vũ cho mình ra, đưa cho thầy giáo dạy môn chiến đấu của mình.
Thầy giáo đọc giấy chứng minh rồi lại quan sát hắn, sắc mặt biến đổi khá là đặc sắc.
Lý Xuân Đao, Lý Thu Vũ, Lý Thu Sơn.
Hóa ra thằng nhóc này là đệ đệ của hai người kia.
Thế nhưng cách thông linh của thằng nhóc này cũng quá... khó tin đi.
Mà hai huynh muội kia thì lại không phải là loại người sẽ nói dối trong vấn đề này.
Một lát sau, thầy giáo mới khó khăn nói: "Lý Thu Sơn... trò đi theo ta."
"Vâng!" Cố Thanh Sơn đáp.
Thầy giáo dẫn theo hắn đi vào tận cùng bên trong của Tu Tập Xã.
Nơi này có tường cao san sát, người ở dần thưa thớt, tới cuối cùng thì không còn một ai sống chung quanh cả.
Cuối con đường, có một bức tường màu đen rất chắc chắn, có vài cái cửa bị đóng rất chặt.
"Cửa thứ hai bên trái là một thế giới tận thế đêm tối, đã bị hủy diệt hoàn toàn, tận thế cũng bị chúng ta phá hủy rất sạch sẽ, rất an toàn."
"Vậy con sẽ vào đó đi ngủ!"
Thầy giáo nghĩ một lát rồi nói: "Trong quá trình thông linh, nếu trò có điều gì đó không hiểu thì sau khi tỉnh, lúc nào trò cũng có thể tới hỏi ta."
Cố Thanh Sơn thi lễ rồi đáp: "Cảm ơn thầy!"
Hắn lôi chăn, gối và đệm từ trong vòng tay ra, chờ thầy giáo mở cửa ra thì đi vào bên trong.
Cánh cửa được đóng lại.
Cố Thanh Sơn quan sát tình hình xung quanh.
Nơi này thật sự là một thế giới chỉ có đêm tối.
Tất cả đều đã bị hủy diệt.
Không còn bất kỳ sinh vật nào còn sống cả.
Tòa thành này thật giống với một người máy khổng lồ đã hỏng hóc, ngã xuống đất, chỉ còn lại một đống rác thải.
Mặc dù hoàn cảnh này làm rất nhiều người sợ hãi, thế nhưng Cố Thanh Sơn lại cảm thấy rất yên bình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận