Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2131. Ma Vương Tứ Diện (1)


Đánh dấu
Bí kiếm - Thiết Kiếm Hoành Giang!
Một luồng ánh kiếm khổng lồ hơi mờ đâm xuyên sương mù, quét sạch tất cả bóng đen.
Những bóng đen kia bị chém trúng, cứng ngắc tại chỗ.
Thế nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
"Lực lượng nhỏ như sâu kiến..."
Một bóng đen lẩm bẩm, rồi nó biến mất khỏi nơi đó một cách đột ngột.
Ngay sau đó, nó xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Gia nhập với chúng ta đi!"
Bóng đen hét lớn.
Rồi nó giang hai tay ra, ý đồ ôm chặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn dùng toàn lực, dùng kiếm đâm thẳng.
Rầm!
Một tiếng vang trầm vang lên.
Bóng đen bị bay ngược về phía sau, rơi vào trong những bóng đen khác.
Ánh kiếm mờ nhạt dừng lại trước trái tim của bóng đen, thổi tan toàn bộ sương mù quanh người nó.
Bóng đen hiện ra hình dáng thật của nó...
Đó là thi thể của một kỵ sĩ đã thiếu vài bộ phận, cả người đều có nước đen ngòm chảy ra, trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Thi thể này nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn một lát, nói nhỏ:
"Dù ngươi có năng lực như vậy, cũng không thể chống lại lực lượng làm cho người ta tuyệt vọng kia được, kết quả cuối cùng của ngươi cũng sẽ giống như bọn ta mà thôi."
Cố Thanh Sơn hỏi lại với giọng ngạc nhiên: "Ngươi là ai? Tại sao lại có thể mượn thi thể này nói chuyện với ta?"
Tay hắn cầm chắc Địa kiếm, dưới chân thì đang nhảy từng bước nhẹ nhàng và thành thạo, tiếp tục chiến đấu với vô số bóng đen đang lao tới.
Cùng với những bước chân nhịp nhàng của hắn, từ trong hư không vang lên từng giọng hát nữ.
Tiếng trống rộn ràng liên tục xuất hiện.
Giọng nói của thi thể kia bỗng thay đổi...
"Cứu... mau cứu ta!"
Thi thể hét lên với giọng lo lắng.
Rồi nó lại nở một nụ cười dữ tợn, nói: "Ngươi đoán xem, ta là thứ gì?"
Cố Thanh Sơn càng nhảy càng nhanh, lắc nhẹ thanh kiếm trong tay rồi nói: "Ngươi đoán xem ta có đoán hay không?"
Một bên là quái vật khủng bố, một bên là một vũ công vui vẻ nhảy múa, hai bên đối lập như vậy lại giằng co, để cho người ta sinh ra một loại cảm giác không chân thật.
Thi thể kia nhe răng cười lạnh, rồi chợt vẫy tay ra hiệu.
"Lên!"
Sương mù đen lại bao phủ cơ thể nó một lần nữa, biến nó trở thành một bóng đen mơ hồ.
Tất cả bóng đen đều chuyển động.
Bọn chúng hợp lại với nhau tạo thành một màn ánh sáng màu đen, lao về Cố Thanh Sơn như một cơn lốc.
Cố Thanh Sơn đưa tay ra sau lưng, nắm chặt Thiên kiếm rồi xoay người vung mạnh...
Bí kiếm - Cửu Trọng Họa Ảnh!
Vô số ánh kiếm như là một bông hoa nở rộ, phá vỡ toàn bộ bóng đen trong hư không này!
Tấm màn đen bị cắt cứt, thế nhưng vẫn không dừng lại, bọn chúng lại hóa thành mây đen, quay tròn xung quanh Cố Thanh Sơn.
Chỉ một lát, bọn chúng đã bao vây hắn vào trong.
Sau đó, từng thi thể từ trong đám mây hiện ra, vây quanh người hắn, làm cho không gian xung quanh kín kẽ không còn khe hở.
Hai tay Cố Thanh Sơn đều cầm kiếm, chém ra ánh kiếm vô tận, đánh bay toàn bộ những thi thể không lành lặn này đi.
Đáng tiếc...
Không có tác dụng gì cả.
Không có bất cứ thi thể nào bị giết chết.
Theo thời gian trôi qua, những thi thể này càng tấn công càng mạnh.
"La la la...."
Có giọng nữ đang hát những giai điệu vui vẻ quanh quẩn trong hư không.
Sát ý của Cố Thanh Sơn dần dần tăng lên. Hắn bỗng lắc người, bả vai bên trái của hắn xuất hiện một bóng mờ của một bộ xương khô.
Nó cầm một thanh kiếm, nửa người dưới nhập vào cơ thể của Cố Thanh Sơn, nửa người trên thì trồi ở bên ngoài, dùng kiếm chém ra từng luồng ánh kiếm.
Ngay sau đó, lại có thêm một bộ bộ xương khô xuất hiện trên vai phải của Cố Thanh Sơn, liên tục sử dụng các loại Bí kiếm.
Đoạn Thủy Lưu, Nguyệt Trảm, Thất Tinh Du Long, Họa Ảnh, Yến Quy, Hồng Lưu, Tinh Ngân, Truy Mệnh, Thiết Kiếm Hoành Giang, Viên Nguyệt Liên Trảm, Lăng Tuyệt...
Các loại Bí kiếm thi nhau xuất hiện trong tay của hai bộ bộ xương khô này, thậm chí cách sử dụng của bọn chúng cũng giống hệt Cố Thanh Sơn.
Vào lúc này, Cố Thanh Sơn giống như một quái vật ba đầu sáu tay, chỉ là hai đầu và nửa thân trên khác lại là do bộ xương khô tạo nên mà thôi.
Ba người, sáu thanh kiếm, vô số Bí kiếm... Trong khoảng thời gian ngắn đã làm cho những thi thể này gào khóc thảm thiết, không thể duy trì được sương mù đen nữa, toàn thân đều xuất hiện vết thương.
Sau khi chiến một lát, Cố Thanh Sơn lại gầm lên giận dữ.
Trên người hai bộ xương khô kia lại xuất hiện một ngọn lửa đen cháy rừng rực, khí tức tử vong tản ra.
Lực lượng của Tử Thần!
Dùng Nguyên lực Hoàng Tuyền để sử dụng kiếm quyết, lại kết hợp với lực lượng Tử Thần nữa, làm cho uy lực của sáu thanh kiếm tăng lên trên diện rộng.
Thanh kiếm như bóng với hình, chỉ trong khoảnh khắc đã chém ra hàng vạn ánh kiếm.
Cuối cùng những thi thể này cũng không thể bao vây Cố Thanh Sơn tiếp được. Chúng bị đánh tới nát tan, hóa thành khói đen bay trở lại mấy chục thước, rồi ngã xuống một chỗ.
Phóng mắt nhìn tới thì khắp nơi đây đều là chân cụt và tay gãy.
Tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng!
Tiếng trống vang lên dồn dập.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, cầm kiếm đứng thẳng.
Chiến đấu tạm thời gián đoạn, hai bộ xương khô cũng lại biến mất khỏi vai hắn.
"Cố Thanh Sơn, vừa rồi anh ngầu quá." Giọng nói vui sướng của Laura truyền tới.
"Em trốn một lát nữa đi... thực ra thì anh cũng không thể làm chúng bị thương thật sự." Cố Thanh Sơn nói.
"Cái gì?" Laura nói với giọng kinh ngạc.
Ngay sau đó, thi thể đầy đất dần dần tụ vào một chỗ, rồi bị sương mù đen trên mặt đất bao phủ hoàn toàn.
Bọn chúng lại khôi phục như ban đầu.
Bóng đen cầm đầu đi tới, nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Kỹ năng rất kinh người, nhưng ngươi không thể sử dụng loại kỹ năng này mãi mãi. Dù sao ngươi củng là một người sống, cũng sẽ có lúc mệt mỏi."
"Thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đầu hàng đi, ngươi sẽ có được địa vị khá cao ở trong Viện tu đạo." Bóng đen nói.
Cố Thanh Sơn yên lặng.
Trong chiến đấu vừa rồi, mình đã thử một vài biến hóa của Tế Vũ, thế nhưng có vẻ như Tế Vũ vẫn còn chưa hoàn chỉnh.
Hiện tại, Tế Vũ đã không cần dùng nguyện lực thúc đẩy, thế nhưng cũng lại có vấn đề mới xuất hiện, đó chính là:
Loại lực lượng thần bí quỷ dị được thêm vào Tế Vũ khi trước cũng đã biến mất.
Chẳng lẽ vị nữ sĩ kia cũng đã biết trước mình sẽ phải đối mặt với loại kẻ địch này, cho nên đã lấy đi loại lực lượng thần bí của Tế Vũ?
Nếu như là vậy thật, thì đã chứng minh một chuyện.
Giống như lời nói của Giao diện Chiến Thần, mình không thể dựa vào bất cứ kẻ nào, chỉ có thể dựa vào lực lượng bản thân để vượt qua tình trạng này.
Giữa sân, bóng đen kia thấy Cố Thanh Sơn không nói câu nào thì tưởng là hắn đã dao động, bèn nói tiếp: "Nghĩ lại mà xem, Viện tu đạo đại diện cho quyền lực tối cao của toàn bộ thành phố này, chỉ cần ngươi đầu hàng thì có thể hưởng thụ toàn bộ chỗ tốt đẹp, sẽ không cần lo lắng bất cứ chuyện gì nữa... Tới đi, gia nhập vào chúng ta, hoặc là chịu chết!"
Tất cả bóng đen đều hét lớn.
Cố Thanh Sơn nhìn bóng đen kia, nói với vẻ khó chịu: "Nhiều người nên được hét to sao? Cứ hét to là có lý à?"
Hắn vỗ tay vài lần.
Tiếng trống lại xuất hiện.
Trong hư không lại có thêm một bộ xương khô hiện ra.
Bộ bộ xương khô này bay xuống dưới, nhập vào trong người hắn, cũng biến mất giống hai bộ bộ xương khô khi trước.
Bóng đen cầm đầu hét: "Nói ra đáp án của ngươi!"
Cố Thanh Sơn cầm kiếm giơ lên trước người, nói: "Ta khác với các ngươi, ta là Người Thuần Khiết!"
Bóng đen thét chói tai: "Như vậy thì kết quả của ngươi chỉ có một, đó là chết..."
Tất cả thi thể lại hóa thành màn sáng đen một lần nữa, như một vòi rồng quét về phía Cố Thanh Sơn.
Bọn chúng bao vây hắn lại, xoay tròn xung quanh hắn, tìm kiếm cơ hội tấn công.
Cố Thanh Sơn đứng yên không động đậy, sắc mặt không thay đổi: "Tới đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận