Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2906. “Đó chính là thế giới tướng vị nhiều tầng.”



Tiếng nói của Tà Ma vang vọng đất trời, “Đều đi vào, quan tài sẽ che giấu khí tức của các ngươi, để các ngươi không bước vào luân hồi, không rơi trong Hoàng Tuyền, không quên chuyện lúc trước —— thẳng đến thời khắc chúng ta có thể hủy diệt thời đại hồng hoang này!”
Những thánh nhân kia cuống quít hành động, đồng loạt chui vào trong quan tài.
Tất cả quan tài bắt đầu khép kín lại, đi theo Tà Ma bay lên tòa cung điện kia, phóng lên xa tít bên trong bầu trời.
Thánh nhân Phong Vũ yên lặng nhìn chăm chú vào cảnh tượng này, biểu cảm bỗng nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
“Hỗn độn đã đưa ra lựa chọn... Như vậy tiếp theo, chúng ta phải...”
Nàng lui từng bước một về phía sau, cả người chui vào một con sông dài óng ánh.
Tất cả quang ảnh chiếu đến nơi này, cũng đã triệt để kết thúc.
Nơi Vô Chuyển.
Mèo quýt vẫn đang ôm lấy chuỗi hạt kia ——
Một vài hình ảnh được chôn giấu sâu bên trong ký ức, lại mở ra một lần nữa.
Đây là ký ức duy nhất thuộc về của chính hắn... Không có bất kỳ kẻ không liên quan nào được biết đến chuyện này...
Đó là ——
Cảnh tượng vào thời điểm vứt bỏ tính mạng, lao vào trong Hoàng Tuyền.
Mình đang trôi nổi trên dòng Vong Xuyên đang trong trạng tháo vừa mới thành hình, nước chảy bèo trôi, đang từng chút từng chút biến đổi về hướng chuyển thế.
Bốn phía bỗng nhiên tối sầm xuống.
Trên dòng sông Vong Xuyên Giang đen kịt một màu, không nhìn thấy được bất cứ thứ gì.
Cảnh tượng này thành công khiến cho mình chú ý.
“Kỳ quái, thuật phong tuyệt của ta, hẳn là không đến mức xuất hiện dạng hắc ám như thế này, là ai?” Cố Thanh Sơn thấp giọng mà nói.
Trong bóng tối, xuất hiện một người đàn ông mặc trang phục võ đạo.
Người đàn ông nọ cúi đầu nhìn vào mình đang nằm trong dòng Vong Xuyên, mở miệng nói “Hi sinh chính mình, tranh thủ một cơ hội phản kháng cho chúng sinh, thật là một đứa ngốc.”
Bên trong hư không, một giọng nói dịu dàng khác vang lên “Nó mới ba tuổi, không, nó chỉ là nương nhờ vào trong thân thể một đứa bé ba tuổi, trên thực tế, nó mới giáng sinh trên đời này không được bao lâu.”
Người đàn ông gật gật đầu, nói “Bây giờ nó đã là một linh hồn phàm tục, không còn có bất cứ sức mạnh nào.”
“Nhưng em thích đứa bé này.” Giọng nữ dịu dàng kia nói.
“Hừm, quả thật rất có khí phách, ông đây cũng rất ưa thích tính cách thế này.” Người đàn ông kia nói.
Bọn họ nhìn chăm chú vào mình đang trôi trên dòng sông Vong Xuyên.
Sau một khắc.
Người đàn ông vươn tay, cột một chuỗi hạt vào trên tay mình.
Ông ta nói ——
“Hành động của ngươi, những kỷ nguyên của quá khứ chúng ta đều đã tận mắt nhìn thấy, tất cả mọi người đã chuẩn bị hành động.”
“Kỷ nguyên Tứ Thánh của ngày trước đã hóa thành thánh trụ, giáng lâm vào trong Hồng Hoang.”
“Trận quyết chiến chân chính sẽ bắt đầu vào thời khắc Lục Đạo dung hợp một lần nữa, không sai, chính là thời khắc mà ngươi đã lựa chọn kia.”
“Mà trước lúc đó...”
“Tới làm con của chúng ta đi.”

Cố Thanh Sơn trôi nổi trong dòng sông Vong Xuyên.
Sau khi mất đi tất cả sức mạnh, hắn chỉ là một vong hồn bình thường, đang lênh đênh trôi nổi trong dòng song Vong Xuyên, rất nhanh đã biến mất trong sương mù ở điểm cuối con sông.
Trong bóng tối, hai bóng dáng kia vẫn còn đứng ở chỗ đó.
“Em nói hay là anh nói?” Người đàn ông hỏi.
“Con trai mình phải đầu thai, em phải đi vào trong hỗn độn chuẩn bị một chút trước, để cho mình có thuộc tính tận thế —— Vậy cũng là chừa cho nó một con đường lui.” Người phụ nữ kia nói.
Bóng dáng của bà dần dần biến mất.
Ở nơi đó chỉ còn lại người đàn ông.
Ông ta ho nhẹ một tiếng, nhìn về hướng của Cố Thanh Sơn, nói “Bắt đầu đi, một ý niệm này của ta sẽ được đặt sâu bên trong ký ức của con, nếu có một ngày con đạt được điều kiện phát động nó, vậy thì sẽ nhìn thấy tình huống ta với mẹ của con tới đón đưa con này, cũng có thể giao lưu với một ý niệm này của ta.”
“Kỳ thật ta muốn nói là ——”
“Nếu như con đạt tới trình độ giải phong ấn ký ức, thì có tư cách biết một vấn đề...”
“Nó rất quan trọng.”
“Là chuyện liên quan tới Điểm Thời Gian.”
Người đàn ông vỗ vỗ tay.
Phong cảnh bốn phía biến hóa một trận.
Khe nước chảy tràn, một con đường dài thềm đá cứ kéo dài mãi dẫn lên trên núi.
Nơi này là ——
Môn hạ của núi Vạn Âm Tông!
“Chú ý quan sát.” Người đàn ông nói.
Cố Thanh Sơn nhìn theo ánh mắt của ông ta, chỉ thấy một lá phi thuyền từ trên trời rơi xuống, ngừng lại bên cạnh dòng suối nọ.
Vệ Nghê đi xuống từ bên trên phi thuyền, mở miệng nói “Phía trước chính là sơn môn, lập tức có người đến đăng ký cho ngươi, sau khi ngươi nhận được ngọc bài mới thì có thể lên núi.”
“Cám ơn ngươi, Vệ Nghê.” Một đứa bé nho nhỏ lên tiếng.
Hình ảnh đột nhiên dừng lại.
Người đàn ông mở miệng nói “Đây là tình huống vào lúc hai người vừa đến Vạn Âm Tông, con có biết lúc này, trong các thế giới bên ngoài chủ thế giới, đang xảy ra chuyện gì hay không?”
Không đợi Cố Thanh Sơn nói cái gì, ông ta lại vỗ tay lần nữa.
Quang ảnh biến đổi.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình đã rời đi Vạn Âm Tông, đang đứng trên định một ngọn núi.
Cơn gió lớn vô tận khuấy động, thổi tan biển mây phía dưới đỉnh núi hiu quạnh.
Chỉ thấy toàn bộ thế giới đều là thi thể của Tà Ma, như núi như biển kéo dài đến tận cùng thế giới, căn bản không nhìn thấy điểm cuối cùng.
Người đàn ông nói “Tà Ma không cách nào đường đường chính chính xâm lấn vào thế giới Hồng Hoang, dù sao thế giới Hồng Hoang vô cùng cường đại, lại có vô số thánh nhân, một khi song phương xung đột trực diện, thắng bại còn chưa thể xác định được.”
“Hơn nữa điều này nhất định sẽ khiến cho thế giới Hồng Hoang cảnh giác và hận thù.”
“Cho nên lũ Tà Ma suy nghĩ ta một phương pháp giải quyết mà bất cứ kẻ nào cũng không thể ngờ tới ——”
“Đó chính là thế giới tướng vị nhiều tầng.”
Người đàn ông bước ra mấy bước hướng về phía trước, cảnh tượng phía trước lập tức biến đổi.
Một tòa đạo quan trang nghiêm to lớn xuất hiện ở trước mắt hai người.
Trong đạo quan, huân hương vừa mới dấy lên.
Làn sương mù lượn lờ không ngừng biến hóa, hóa thành dáng vẻ mấy tên Tà Ma, lặng lẽ bay trở về trong huân hương, án binh bất động.
Hết chương 2906.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2907
Bạn cần đăng nhập để bình luận