Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3006. “Vừa rồi ngươi rõ ràng đã chết.”



Bọn chúng quỳ gối trước mặt Cửu Diện Trùng Ma, không nói một lời.
“Bọn chúng đều từng là thánh nhân Hồng Hoang, thời điểm ta tà hóa bọn chúng, phát hiện tiềm chất của chúng, nên đã trực tiếp biến chúng thành vật sưu tập của ta.” Cửu Diện nói.
“Cái điệu bộ này của ngươi, thật ra là rất giống với những ma đầu sâu bên trong địa ngục lắm đấy —— có hứng thú tới địa ngục ở lại một đoạn thời gian hay không? Ăn ngủ ta bao hết.” Cố Thanh Sơn mời gọi.
“Xông lên!”
Cửu Diện Trùng Ma quát.
Năm bộ thi thể chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng khẽ động, lập tức hóa thành lưu quang bay thẳng về phía Cố Thanh Sơn.
Chỉ một thoáng, Cố Thanh Sơn biến mất khỏi hư không.
Cả người hắn hóa thành ánh kiếm tràn ngập hào quang tỏa chiếu trong thế giới vô biên, khiến cho năm tên thánh nhân căn bản không thể nào tránh né.
Tiếng giao kích kín không kẽ hở vang lên liên hồi.
Năm bộ thi thể bay tới nửa đường, đã bị ánh kiếm vô tận gọt mất đi khôi giáp, máu thịt, lông tóc, chỉ còn lại một thân xương trắng chống đỡ.
Tất cả hào quang co rút lại thành một điểm, quay trở về với Cố Thanh Sơn.
“Tán.” Hắn nói khẽ.
Năm bộ xương lập tức dừng lại ở giữa không trung, thân hình hóa thành tro bụi, trở thành một bộ phận trong làn sương mù như vô tận.
Cửu Diện Trùng Ma lẳng lặng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này, do dự nói: “Ta sớm đã có nghiên cứu đối với năng lực của ngươi —— nhìn qua, kiếm thuật của ngươi lại có biến hóa mới.”
“Con người luôn phải có tiến bộ.” Cố Thanh Sơn nói.
Thân hình của hắn như hư như ảo, triệt để trở thành một ánh kiếm, có thể bộc phát ra đòn tấn công không thể đánh gãy vào bất cứ lúc nào.
Cửu Diện Trùng Ma cười lạnh, nói: “Nhưng kiếm thuật cũng chỉ là kiếm thuật mà thôi, mà thuật của ta——”
Nó đột nhiên ngừng nói.
Cố Thanh Sơn căn bản không nghe nó nói tiếp, cả người hóa thành ánh kiếm vô biên lần nữa, lan tràn tới từ bốn phương tám hướng.
Cửu Diện bỗng nhiên quát khẽ lên: “Chư Chú Chi Vương, nghịch chuyển thành thuật!”
Trong chín gương mặt của nó, có một khuôn mặt giật giật, phát ra tiếng côn trùng kêu cao vút.
Chỉ một thoáng, tất cả ánh kiếm đã biến mất.
Cố Thanh Sơn xuất hiện ở giữa không trung, mặt lộ vẻ thống khổ, toàn thân run rẩy không thôi.
Từng cái chi côn trùng mọc ra từ trên người hắn.
Cửu Diện mỉm cười nói: “Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là pháp thuật hóa tà tất trúng thích hợp để giết ngươi nhất —— cũng được, cứ để ngươi chết trong đạo pháp thuật lợi hại nhất này đi.”
Mấy gương mặt khác của nó bắt đầu đồng thời phát ra tiếng côn trùng kêu.
Ngay lập tức, tiếng côn trùng kêu vang lên liên hồi, văng vẳng trong làn sương mù chốn hư không.
Cố Thanh Sơn vùng vẫy mấy giây, bỗng nhiên vươn tay nhấn một cái trên người mình.
Quyền năng thật sự của Tứ Thánh Trụ, Hải Mệnh!
—— Hắn trực tiếp giao phó cho mình một thuộc tính:
[Không bị bất cứ pháp thuật Trùng Ma nào ảnh hưởng.]
Ánh kiếm lại dâng trào lên!
Ánh kiếm vô biên xuyên thấu qua thân thể của Cửu Diện Trùng Ma, xoắn một phát ngay trên không trung, trực tiếp chém nó thành vô số khói bụi mờ mịt.
Tất cả ánh sáng tụ lại lần nữa, hóa thành Cố Thanh Sơn.
Hắn nhìn về phía hư không ——
Chỉ thấy bên trong hư không không có bất kỳ nhắc nhở nào cả.
Cửu Diện Trùng Ma vẫn chưa có chết!
Sắc mặt của Cố Thanh Sơn cứng lại, nhìn lại hướng làn sương mù dày đặc.
Chỉ thấy một cái kén côn trùng đang trôi nổi trong hư không ở xa xăm ——
Cửu Diện Trùng Ma xé toạccái kén ra, lại xuất hiện ở đối diện Cố Thanh Sơn lần nữa.
“Sức mạnh của Tứ Thánh Trụ... Đã dùng đến mức độ nhuần nhuyễn rồi, ngươi thật sự là họa lớn trong lòng bọn ta.” Cửu Diện Trùng Ma âm trầm nói.
“Vừa rồi ngươi rõ ràng đã chết.” Cố Thanh Sơn trầm tư nói.
Đáng tiếc Địa Kiếm không có ở nơi này, nếu không một kiếm chém xuống, trực tiếp làm cho nó vỡ thành tro tàn.
Cửu Diện Trùng Ma ngừng chân không tiến đến, lại phát ra một tiếng thở dài đầy nghiền ngẫm:
“Cố Thanh Sơn à Cố Thanh Sơn, ngươi bị lừa rồi, kỳ thật ta vẫn luôn đang kích động ngươi dùng hết toàn lực để tấn công.”
“Vì sao phải làm như thế?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Bởi vì ta muốn cho ngươi chết dưới đòn công kích của chính mình, như vậy mới là phương thức tử vong thích hợp với ngươi nhất—— nó sẽ vĩnh viễn cười nhạo vào ngươi.”
Gương mặt thứ ba của Cửu Diện Trùng Ma nhẹ nhàng khẽ động, nó mở to miệng, phun ra một tấm thẻ bài.
Chỉ thấy bên trên tấm thẻ này có vẽ một người đàn ông, đang dùng chủy thủ đâm vào ngực của mình.
Cửu Diện Trùng Ma đưa tay nhận lấy thẻ bài, vứt bay thẳng đến vào người Cố Thanh Sơn.
Chỉ một thoáng, thẻ bài đã biến mất.
Cố Thanh Sơn còn chưa kịp làm bất kỳ chuẩn bị gì thì đã cùng thẻ bài kia biến mất khỏi vị trí cũ.
...
Trời đất quay cuồng.
Một giây sau.
Cố Thanh Sơn xuất hiện trong một mảnh hư không tràn ngập sương mù dày đặc.
Bốn phía là từng luồng ánh kiếm lóng lánh, phảng phất đang chuẩn bị công kích.
Một loạt các hàng chữ nhỏ đom đóm nhanh chóng nhảy ra:
[Chú ý!]
[Ngươi bị một tấm thẻ bài mạnh nhất bên trong bộ bài trùng vương đánh trúng.]
[Toàn bộ đòn công kích mà Cửu Diện Trùng Ma đã chịu sẽ xuất hiện, cũng có ý đồ đánh chết ngài.]
[Nếu như ngài bị giết chết, việc Cửu Diện Trùng Ma sống lại không cần trả bất cứ cái giá nào, trực tiếp lấy cái chết của ngài để tuyên bố hoàn thành.]
[Nếu như ngài sống sót, đợt hồi sinh của nó sẽ không cách nào thành lập.]
Bên trong hư không, từng ánh kiếm đang xuất hiện ập tới.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ bất động, cẩn thận nhìn về phía những ánh kiếm kia.
—— Quả nhiên đều là những đòn công kích dồn hết toàn lực mà lúc trước hắn chém giết Cửu Diện đã dùng.
Chậc.
Cửu Diện Trùng Ma cư nhiên lại cất giấu một lá bài tẩy như thế này.
Rất xảo quyệt.
Cố Thanh Sơn từ từ suy nghĩ trong lòng, phía sau dâng lên hắc ám vô biên, triệt để bao lấy hắn, biến mất khỏi làn sương mù trong hư không.
Kiếm quang kia cứ đâm chém một trận qua lại trong hư không, lại không tìm thấy mục tiêu, cuối cùng dần dần tản ra.
—— Đối mặt với Tà Ma, với nguyên tắc cẩn thận nhằm đạt được mục đích, kỳ thật ngay từ đầu hắn chỉ đang thăm dò, mỗi chiêu mỗi thức cũng có giữ lại, chuẩn bị tự cứu vào bất cứ lúc nào.
Lại nói, sức mạnh của Tà Ma quá mức quỷ dị.
Nếu như có thể đánh thêm một trận, nói không chừng có thể để chính mình nhìn ra tình báo gì đó.
Nếu đã như vậy, đổi thành chính mình ứng phó với thăm dò của bản thân ——
Cũng không uổng phí chút sức lực nào cả.
Hết chương 3006.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3007
Bạn cần đăng nhập để bình luận