Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2246. Minh Bài! (3)


Đánh dấu

Quái vật cười một tiếng, đắc ý nói: “Đặt một phần linh hồn vào trong thân thể của ngươi, chỉ cần ngươi còn sống thì ta luôn có cơ hội điều khiển thân thể của ngươi.”
Cố Thanh Sơn dần dần đi tới trước mặt quái vật.
Một dòng chất lỏng từ trên thân quái vật nhỏ xuống, rơi trên mặt đất, nhưng tụ thành một khối.
Quái vật đã bắt đầu tiến hành chuẩn bị.
Chuẩn bị thôn phệ Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng nhìn hết thảy, lại nói: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Trước khi chết ta muốn biết tất cả.”
“Không, ta muốn ngươi làm quỷ hồ đồ.” Quái vật nói.
Nó vươn một cây xúc tu, vung chất nhầy trên mặt đất bay về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn khựng lại một chút.
Con quái vật này thực sự cẩn thận quá mức tưởng tượng.
Thế nhưng Triệu Tiểu Tăng hình như còn chưa chuẩn bị xong xuôi.
Phải giúp hắn ta tranh thủ một chút thời gian.
Cố Thanh Sơn thở dài, mở miệng nói: “Tướng quân chiến tranh Lục Đạo, thực ra ta cũng loáng thoáng biết được, trước đây, lúc ký kết khế ước thời gian với ta, ngươi đã động tay động chân.”
Xúc tu của quái vật dừng lại.
Hắn biết!
Một người phàm nhỏ bé như vậy mà lại có thể nhìn thấu thủ đoạn của mình.
Điều này sao có thể!
“Nói tiếp!” Quái vật trầm giọng quát một tiếng.
Cố Thanh Sơn nói: “Thực ra khi ta vừa mới đến thế giới này, đã chú ý một chi tiết... Những nơi ta xuất hiện là lề đường, mà sau lưng ta chính là mộ phần của ngươi... Mộ phần của ngươi là ngôi mộ lớn nhất trong nghĩa địa, dễ nhận biết nhất, không phải sao?”
“Ngươi biết rồi?” Quái vật nói.
“Đoán được một ít, cho đến khi ngươi có thể khống chế thân xác của ta, ngươi lại nói lúc trước ngươi bị thương, vậy là ta hiểu rõ.”
Cố Thanh Sơn nói tiếp: “Vết thương mà ngươi chịu, có lẽ là phát động kỹ năng nào đó rồi tự đánh mình một đòn, sau đó ngươi cố ý thả ta đi, khiến ta thấy con đường dài đằng đẵng và cả nữ quỷ bụng to trên đường... Không thể không nói, cái này rất có sức mê hoặc, sẽ làm ta cho rằng ta đã thực sự rời đi.”
“Thực ra thì sao?” Quái vật hỏi.
“Thực ra đây đều là ảo giác, ta còn ở bên cạnh phần mộ của ngươi, có lẽ là trúng một loại pháp thuật nào đó của ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nhưng thế giới Sợ Hãi này phải giải thích thế nào?” Quái vật lại hỏi.
“Tướng quân các hạ, ta cũng từng gặp phải thế giới cấp tướng.” Cố Thanh Sơn nói.
Quái vật im lặng, sau đó đột nhiên cười rộ lên: “Đúng thế, đã rất nhiều năm ta không gặp một nhân vật nào như ngươi, đáng tiếc, ngươi vẫn phải bị ta...”
Cố Thanh Sơn đột nhiên quát: “Chính là lúc này!”
Lời còn chưa dứt, một giọng nói xa xôi vang lên: “Thuật lùi thời gian, bắt đầu!”
Chỉ thấy tia sáng vàng chói mắt từ không trung bay tới, đánh lên người Cố Thanh Sơn.
Vô số ký hiệu màu vàng không ngừng xoay tròn xung quanh hắn, uy thế khổng lồ khiến quái vật và đám người xung quanh đều cứng đờ tại chỗ.
Cố Thanh Sơn đột nhiên khôi phục hoạt động.
Trong chớp nhoáng, toàn thân hắn dâng lên từng tia sét, cả người hóa thành một đường sáng màu xanh ngọc, tức khắc biến mất.
Lôi Quỷ!
Bấy giờ quái vật mới kịp phản ứng, quát lên: “Muốn chạy, không có cửa đâu!”
Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn đã chạy xa một đoạn, tới tận cùng khu phố.
“Ầm!”
Cánh cửa nhà xe bị phá mở.
Một cỗ xe ngựa lao tới, Triệu Tiểu Tăng lại xe, nói với Cố Thanh Sơn: “Nhanh!”
Cố Thanh Sơn nhảy vọt lên xe ngựa, ngã lên sàn xe, không nhúc nhích.
Ngay sau đó, hắn từ sàn xe đứng lên.
Nhìn dáng vẻ của hắn, tựa như chuẩn bị nhảy xe.
Không biết quái vật dùng phương pháp gì, lại một lần nữa khống chế thân thể hắn, muốn khiến hắn trở lại.
“Ngươi sao thế! Có muốn ta dùng thuật lùi thời gian lần nữa không?”
Triệu Tiểu Tăng vội vàng hỏi.
Thuật lùi thời gian có thể khiến cho trạng thái của Cố Thanh Sơn trở về một khắc trước.
Cố Thanh Sơn thản nhiên nói: “Không cần, rời đi theo phương hướng mà ta đã nói, hắn không có cách nào khống chế ta nữa.”
“Vù...”
Một mảnh vỡ sắc bén từ trên người hắn bay lên, phát ra tiếng gọi tràn ngập hơi thở uy nghiêm.
Thuật điều khiển thần thánh!
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, lập tức ngã xuống sàn xe.
Hắn chết rồi.
Thân thể của hắn cũng không thể di chuyển.
Xe ngựa chạy như bay.
Triệu Tiểu Tăng vừa điều khiển hướng đi của xe ngựa vừa quát lớn với người trong xe:
“Cố thí chủ, hiện tại ngươi đã chết, kế hoạch tiếp theo là gì?”
Bên trong xe ngựa không ai trả lời.
Triệu Tiểu Tăng quay đầu lại, chỉ thấy thi thể Cố Thanh Sơn nằm trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
Lần này Triệu Tiểu Tăng lập tức trở nên luống cuống.
Đám người trong thị trấn đang điên cuồng đuổi theo.
Hành động của con quái vật kia lại càng nhanh hơn, mỗi một bước đều dài hơn trăm mét, ngay cả mặt đất cũng bị làm cho rung chuyển.
Triệu Tiểu Tăng la lớn: “A Di Đà Phật, Cố thí chủ, nếu ngươi không tỉnh, ta cũng chỉ có thể niệm Địa Tàng Kinh trước vậy.”
“Không cần.”
Giọng nói của Cố Thanh Sơn vang lên.
Hắn vừa nói vừa nhìn vào không trung.
Danh Sách Tối Cao đang hiển thị dòng nhắc nhở.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn dần dần có vài phần bất ngờ.
Không ngờ trong thời điểm này mà danh sách lại đưa ra một vài yêu cầu.
Lúc này, Cố Thanh Sơn đã từ từ đứng lên, hoạt động thân thể muốn đi mở cửa xe.
Nhìn dáng vẻ của hắn, là muốn nhanh chóng nhảy xe.
“Cái gì! Ngươi còn bị khống chế!” Triệu Tiểu Tăng phát điên quát.
“Không sao, ta chết lại một lần là được, bây giờ ta muốn nói, ngươi tiếp tục lái xe tới chỗ phần mộ trên núi kia, tốc độ phải nhanh hơn nữa...” Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói.
“Thịch!”
Cố Thanh Sơn ngã trên mặt đất, chết.
Khóe miệng Triệu Tiểu Tăng giật giật vài cái, vung roi ngựa lên, cố sức giục ngựa.
“Đi!”
Tốc độ xe ngựa lại gia tăng thêm lần nữa, không ngừng chạy băng băng về phía trước.
Cố Thanh Sơn đột nhiên lại mở mắt, nhìn phía đừng sau xe ngựa.
“Chúng nó không kịp đuổi tới.” Hắn phán đoán.
“Chúng ta tới chỗ ngôi mộ rồi thì sao? Có thể tránh thoát quái vật đằng sau à?” Triệu Tiểu Tăng truy hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận