Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1753. Lụa Trắng


Đánh dấu
"Cho nên bọn chúng sẽ không ra tay với ngươi trong tình hình này, bởi vì nếu như ngươi gặp chuyện không may thì cũng chứng minh rằng bọn chúng thật sự có ý định này." Tiểu Điệp nói.
"Đúng, là như vậy đó." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp thở dài, nói: "Ngươi quá thông minh."
Cố Thanh Sơn cười cười, vừa bưng mấy món thức ăn đã chín lên bàn, vừa nói: "Trước kia ta không được chọn bởi vì quá yếu, rất nhiều chuyện chỉ có thể che giấu."
Tiểu Điệp quan sát hắn, nói với vẻ suy ngẫm: "Tốc độ phát triển của ngươi thực sự quá nhanh... Chờ đã, phủ thành chủ đã nói thân phận Long tộc của ngươi ra, như vậy thì đám ác quỷ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ."
"Phủ thành chủ đang giúp ta, nhưng tại sao lại giúp ta chứ?" Cố Thanh Sơn nói với giọng ngạc nhiên.
Tiểu Điệp cũng khó hiểu, lẩm bẩm nói: "Ta đoán một lát nữa ngươi sẽ biết thôi."
Cố Thanh Sơn đang định hỏi thì cảm ứng được điều gì đó.
Trên Giao diện Chiến Thần, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:
[Ngài đã mang tới cho dòng chảy hư không hỗn loạn một thế giới mạnh mẽ hoàn toàn mới, nguyên lực pháp tắc bên trong dòng chảy hư không trở nên mạnh hơn.]
[Đông đảo pháp tắc công nhận hành vi của ngài.]
[Danh hiệu của ngài đang truyền ra từ thành Hư Không, càng ngày càng nhiều thế giới và cường giả thông qua các tin tức tình báo biết được hành động vĩ đại của ngài.]
[Chúc mừng ngài, ngài nhận được pháp tắc thế giới và chúng sinh thừa nhận, danh hiệu của ngài đã sinh ra.]
[Biệt hiệu thích khách: Tội Ngục Long Vương của ngài chính thức chuyển thành danh hiệu.]
Phía góc dưới Giao diện Chiến Thần, nơi chứa "Danh hiệu Chiến Thần" bỗng sáng lên.
Một danh hiệu hoàn toàn mới xuất hiện!
[Danh hiệu: Tội Ngục Long Vương.]
[Thuyết minh: Ngài chiến thắng tận thế dịch bệnh, phong ấn Xà Vương Hỗn Loạn, cứu vớt ba thế giới đang trong tận thế, đây là một hành động vĩ đại, không thẹn với thanh danh Chiến Thần.]
[Sau khi kích hoạt danh hiệu này, ngài nhận được một kỹ năng danh hiệu đặc biệt: Ngục Chủ.]
[Ngục Chủ: Khi ngài chiến đấu, vô số chúng sinh có thiện đức bên trong hư không sẽ cảm nhận được tình hình chiến đấu của ngài, bọn họ có thể tới giúp đỡ ngài.]
Cố Thanh Sơn thở dài nhẹ nhõm.
Cuối cùng, mình cũng đã trở thành thích khách cấp bậc Danh Hiệu.
Kỹ năng kèm thêm "Ngục Chủ" của danh hiệu này rất tốt, về sau có rất nhiều cơ hội sử dụng nó.
Hắn lấy lại tinh thần, đưa mấy món ăn còn lại lên bàn, lấy bát đũa cho mình và Tiểu Điệp rồi ngồi xuống.
Tiểu Điệp nếm hết các món ăn trong mâm, rồi khen: "Ừ, món ăn quá ngon, đồ ăn còn ngon hơn ta làm."
Cố Thanh Sơn vỗ vỗ túi trữ vật, lấy một bình rượu ra, rồi nói:
"Rượu khai vị, có muốn uống chút không?"
"Không, hôm nay không thể uống rượu."
Tiểu Điệp nói xong, vẫy tay một cái, trên bàn xuất hiện ba cốc nước trái cây.
Cố Thanh Sơn yên lặng quan sát.
Tiểu Điệp đưa một cốc nước trái cây đặt trước mặt Cố Thanh Sơn, một cốc nước trái cây khác đặt tại vị trí không người, còn lấy thêm một bộ bát đũa.
"Những chuyện xảy ra sau đó, ta hi vọng ngươi có thể bình tĩnh khi nghe." Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn kịp phản ứng lại, hỏi: "Chuyện của ta có tin tức tốt rồi à?"
Khi trước Tiểu Điệp còn muốn giúp hắn đi vào thế giới Ác Quỷ, thế nhưng có điều kiện là hắn phải đạt tới cấp bậc Danh Hiệu.
Hiện tại, Cố Thanh Sơn đã làm được.
Mọi người đều biết tới danh hiệu của hắn: Tội Ngục Long Vương, là người thừa kế của Tổ tiên Vạn Rồng, người tiêu diệt tận thế.
Tiểu Điệp nói với giọng nghiêm túc: "Ta đoán chuyện diễn ra tại phủ thành chủ sắp kết thúc rồi, chờ đi, nàng ta chắc sẽ tới đây, hi vọng ngươi bình tĩnh trò chuyện với nàng, bởi vì chuyện tiếp theo cực kỳ quan trọng."
Đúng lúc này, một giọng nữ truyền ra từ trong hư không:
"Thơm quá đi, vừa lúc ta cũng đói bụng."
Một cô gái từ trong hư không đi ra, thản nhiên ngồi vào chỗ trống trên bàn.
Nàng ta nhấc cốc nước trái cây lên rồi uống.
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương, rơi vào trong trầm tư.
"Không cần nghĩ nữa, danh hiệu của ngươi là do ta đặt." Cô gái kia gật đầu với Cố Thanh Sơn.
Nàng ta có một đôi mắt sáng ngời, xanh biếc như bảo thạch, làm cho người khác cảm thấy mình như rơi vào trong đó.
Mái tóc đen dài, làn da trắng nõn.
Bên ngoài nàng ta mặc một bộ pháp bào màu xanh lục có những đường kẻ màu trắng, từ trên người tản ra một sự thần bí và cao quý.
"Ngài là... phụ tá trưởng của phủ thành chủ sao?"
Cố Thanh Sơn quan sát đối phương rồi hỏi.
Nàng ta cười nhẹ, nói: "Đúng vậy, ta chính là phụ tá, bởi vì những chuyện trong phủ thành chủ đều do ta phụ trách."
Tiểu Điệp rất bình tĩnh, nói: "Nơi này của ta không có người nào có thể tới, cũng sẽ không bị nghe trộm, cho nên các ngươi muốn nói cái gì, làm cái gì thì nói luôn đi, đừng lãng phí thời gian."
Cố Thanh Sơn liếc nhìn Tiểu Điệp.
"Cứ thoải mái nói đi, ta đảm bảo nàng rất đáng tin. Hiện tại, ngươi phải tìm cách để nàng ta cũng tin cậy ngươi." Tiểu Điệp yên lặng truyền âm cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn hiểu được.
Cô gái đối diện cúi đầu, yên lặng, có vẻ như đang chờ đợi Cố Thanh Sơn nói trước vậy.
Hắn đứng dậy, xới cơm cho cô gái đó rồi đặt trước mặt đối phương.
"Bữa ăn này là do ta làm... hi vọng cô có thể nếm thử chúng." Cố Thanh Sơn nói.
Sắc mặt cô gái kia hơi thay đổi.
Nàng ta nhớ lại, khi trước cái tên ma quỷ này đi xem bói tại nơi của nàng ta, từng nói qua hắn hi vọng mở một tiệm cơm.
Thật sự là một tên ma quỷ kỳ lạ...
Nàng ta bưng bát lên, ăn thử tất cả thức ăn trong mâm.
Lông mày của nàng ta giãn ra.
"Tiểu Điệp nói rằng ngươi muốn tới thế giới Ác Quỷ." Nàng ta nói.
Cố Thanh Sơn cũng cầm bát đũa lên, vừa ăn vừa nói: "Đúng vậy."
"Khi trước nói ra những chuyện đã xảy ra trong thế giới Thánh Linh mà ngươi vẫn ngại không đủ sao?"
Nàng ta nhìn chằm chằm vào mắt Cố Thanh Sơn, bình thản nói: "Hay là để ta giúp đỡ ngươi đi nói chuyện, có thể nói rằng ta cũng có chút mặt mũi, có thể giúp ngươi và đám ác quỷ hóa thù thành bạn."
"Thực sự thì cá nhân ta không có thù oán gì với đám ác quỷ cả, coi như có thì cũng đã hết rồi." Cố Thanh Sơn nói.
Nàng ta đặt bát đũa xuống, hỏi: "Vậy tại sao ngươi còn muốn xin Tiểu Điệp, giúp ngươi đi tới thế giới Ác Quỷ?"
"Ta chỉ muốn tới thế giới của bọn họ hoàn thành nốt một việc mà thôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Chuyện gì?" Nàng ta hỏi lại.
"Tiêu diệt bọn chúng." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi vừa nói các ngươi không có thù oán gì mà?"
"Không có ai có thù oán gì với rác rưởi trên mặt đất cả, thế nhưng mọi người đều hi vọng ném rác vào trong thùng rác." Cố Thanh Sơn trả lời.
Khóe miệng nàng ta hơi nhếch lên, lại cầm bát đũa lên gắp thức ăn, bắt đầu vùi đầu vào bữa ăn.
Nàng ta lại hỏi: "Lần trước khi ta xem bói cho ngươi, ngươi cũng không nói tới tên thật của mình, chẳng lẽ đó là vì phong tục tập quán của tộc ma quỷ sao?"
Cố Thanh Sơn hơi dừng lại, sau đó nói: "Xin lỗi, thật sự thì ta là Nhân tộc, tên của ta là Cố Thanh Sơn."
Nàng ta ngẩn người, đũa cũng dừng lại trên không trung một lúc lâu, rồi mới tiếp tục gắp đồ ăn.
"Người sở hữu Hồn khí mạnh nhất của Vực Sâu Vĩnh Hằng - Thiên và Địa, ta biết ngươi."
"Cô biết ta sao?"
"Đúng, ta còn biết, ngươi không thể đứng về phía đám ác quỷ nữa..."
Nàng ta nói nhỏ.
Rồi nàng ta lấy một tấm lụa trắng ra, nhẹ nhàng đặt trước mặt Cố Thanh Sơn.
Trên tấm lụa viết một con số.
"Mười chín."
Tiểu Điệp nhìn tấm lụa trắng này thì cười thật tươi.
Vừa nãy, nàng ta vẫn luôn yên lặng lắng nghe hai người này nói chuyện, tới tận bây giờ nàng ta mới bưng bát đũa lên ăn cơm.
"Đồ ăn ngon thật, Cố Thanh Sơn, nếu có thời gian thì hãy tới chỗ ta mà nấu cơm nhé."
Nàng ta vùi đầu vào bàn ăn, không định để ý tới hai người bên cạnh nữa.
Cô gái kia nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Ngươi hãy nhận lấy mảnh lụa trắng này, nó tượng trưng cho một loại thân phận."
"Thân phận gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Người hầu đi theo ta..." Cô gái kia giải thích: "Nửa tháng sau, ta sẽ đi tới thế giới Ác Quỷ, ngươi có mảnh lụa trắng này tương đương với người đi theo ta, có thể được đám ác quỷ cho phép đi vào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận