Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1229: Kẻ Địch


Chương 1229: Kẻ Địch
Thần niệm của hắn đảo qua từng người ở đó.

Có vài kẻ tu hành cảm nhận được thần niệm của hắn, nhưng khi bọn họ phát hiện thần niệm này đến từ hoàng cung thì lập tức giữ im lặng không nói.

... Ở nghi thức long trọng như thế này, kiểm tra an toàn đến từ vương thất thật sự rất bình thường, không cần phản ứng thái quá.

Đợi mọi người chuẩn bị gần xong xuôi, Cố Thanh Sơn nhìn về phía mọi người.

"Có thể bắt đầu rồi."

Nghe thấy lời này của hắn, tướng quân Kinh Cức Yilia lập tức đẩy cửa đi ra ngoài.

Laura dẫn Lâm đi ẩn nấp.

Cố Thanh Sơn, Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly và Sơn Nữ lẳng lặng chờ đợi.

Qua một lát.

Tiếng pháo mừng từ bên ngoài truyền tới.

Âm nhạc trang nghiêm thần thánh được tấu lên.

Giọng nói chủ trì của Yilia dần dần truyền đến:

“Xin chào đón các bạn bè tới dự lễ, mọi người..."

"Hôm nay là ngày vương quốc Kinh Cức..."

"Do đó chúng ta nghênh đón một vị Bá tước..."

"Bây giờ, xin mời Nữ vương bệ hạ tôn quý của chúng ta..."

Nhạc lễ nổi lên.

"Laura" nhìn Cố Thanh Sơn một cái.

Hắn cho cô một ánh mắt cổ vũ.

"Laura" hít vào một hơi, đi từng bước về phía trước.

Trong nháy mắt, khí chất của cô lập tức thay đổi.

Đoan trang thanh lịch, nghiêm túc lạnh lùng.

Giờ phút này, cô chính là Nữ vương Kinh Cức thực sự!

Cô sẽ sắc phong một chàng trai loài người lên làm Bá tước Kinh Cức trong nghi thức này!

"Laura" bước từng bước rời khỏi căn phòng.

Ngay sau đó.

"Nữ vương bệ hạ!"

"Nữ vương bệ hạ!"

"Nữ vương bệ hạ!"

Tiếng hoan hô liên tiếp vang lên.

"Laura" bước lên đài cao.

Đối mặt với vô số người dự lễ phía dưới, cô bắt đầu bình tĩnh nói:

"Ta, Laura, Nữ vương vương quốc Kinh Cức, hôm nay ở đây tuyên bố với tỉ tỉ thế giới, chúng ta nghênh đón vị Bá tước ngoại tộc đầu tiên. Sở dĩ ta đưa ra quyết định như vậy là bởi vì tận thế đã sắp tới gần, mà ta lại mong muốn đoàn kết tất cả những người dũng cảm lại, chiến đấu với tận thế, suy nghĩ mọi cách để chiến thắng nó... vì quốc gia của chúng ta, vì vợ con của chúng ta."

"Hãy..."

Cố Thanh Sơn ở trong phòng, lẳng lặng nghe tuyên ngôn của Sơn Nữ, khen một tiếng: "Không tồi."

Một lát sau, lời tuyên bố của Nữ vương cuối cùng cũng nói xong.

Nhưng chim Kinh Cức là một tộc rất chú trọng lễ nghi.

Trình tự của nghi thức rất nhiều, sau khi Nữ vương nói chuyện xong, tiếp theo còn có hơn mười mục lễ tiết nhỏ nhặt rườm rà phải tiến hành.

May mà bản thân Sơn Nữ thông minh, lại được giải thích tỉ mỉ từ trước, cho nên vẫn luôn thuận lợi.

Thời gian chờ đợi khá dài.

Trương Anh Hào châm một điếu thuốc, yên lặng hút.

Diệp Phi Ly lấy một cái máy chơi game ra, khởi động máy, chỉnh lệnh, chỉnh vị trí, bắt đầu chiến đấu.

"Lúc này rồi cậu còn muốn chơi game?" Trương Anh Hào ngạc nhiên nói.

"Không phải anh đang hút thuốc đấy à?" Diệp Phi Ly cũng không ngẩng đầu lên, hỏi lại.

"Tôi là đang thả lỏng trước trận chiến."

"Tôi cũng vậy."

Lại một lúc sau.

Trên đài cao, tất cả nghi thức mở đầu đã sắp kết thúc.

Diệp Phi Ly phải lên sân khấu.

Cố Thanh Sơn và Trương Anh Hào đã thay sang chiến giáp của người bảo vệ cổ thụ từ trước, lúc này lập tức đeo giáp mặt, che đi khuôn mặt của mình.

"Chúng ta lên thôi. Diệp Phi Ly đi trước, tôi và Trương Anh Hào ở phía sau." Cố Thanh Sơn nói.

"Được."

"Đi."

Tiếng nhạc vang lên.

Diệp Phi Ly đẩy cửa ra, dọc theo hành lang đi tới nơi tổ chức điển lễ.

Hắn ta bước từng bước lên đài cao, Cố Thanh Sơn và Trương Anh Hào mặc giáp, làm hộ vệ đi hai bên cạnh hắn ta.

"Laura" dường như chờ đến mức nhàm chán, lúc này đưa tay mở hư không ra.

Trước mặt bao người, cô lấy ra một món đồ.

... Là một miếng ngọc bội hình hồ lô.

Nó vốn là một miếng "Ngọc Vô Hạ" hoàn toàn không bị người khác nhìn thấy, lúc Sơn Nữ chạm vào nó, nó mới cố ý hiện hình. Cho nên người khác nhìn vào giống như "Laura" đang thi triển năng lực "Kẻ thu thập bảo tàng lưu lạc".

Lúc này Diệp Phi Ly đã đi tới trước mặt "Laura", quỳ một gối xuống.

"Diệp Phi Ly, giờ ta đại diện cho vương thất Kinh Cức phong anh làm Bá tước vương quốc, anh có dị nghị gì không?"

"Không có, tôi vô cùng vinh hạnh."

"Tốt lắm."

Nói xong, "Laura" phất phất tay.

Trong hư không xuất hiện một mảnh lá cây, bay xuống trước mặt Diệp Phi Ly.

Lá cây tản ra. Tất cả trượng dài, huân chương, mũ miện, ấn ký, phục sức của Bá tước đều xuất hiện trên người Diệp Phi Ly.

Đây là một năng lực nổi tiếng của nữ vương: Nữ Vương Chúc Phúc.

Lúc này không phải giả vờ, mà là Nữ Vương Chúc Phúc thật sự, chẳng qua thi triển nó chính là ngọc bội Duy Tôn.

Nó sử dụng năng lực "Bách Đăng Minh".

Nhưng chưa có ai thấy năng lực như vậy, cũng chưa ai từng nghe nói năng lực còn có thể bị lấy trộm.

Dưới cái nhìn của mọi người ở hiện trưởng, thi triển năng lực này chính là Nữ vương bệ hạ.

"Laura" rút ra một thanh kiếm nhỏ, theo thứ tự chạm nhẹ lên hai bờ vai Diệp Phi Ly, nhỏ giọng niệm chú ngữ sắc phong.

Nghi thức sắp hoàn thành, Diệp Phi Ly cũng sắp trở thành Bá tước chính thức của vương quốc Kinh Cức.

Đám người bắt đầu vỗ tay hoan hô.

Pháo mừng lại được phóng lên.

Tiếng nhạc vang lên.

Tất cả như bình thường.

Nhưng ngay sau đó, mọi chuyện đột nhiên xảy ra biến hóa.

Mặt trời bị che phủ.

Bầu trời trở nên âm u.

Hơn mười quang ảnh sáng chói từ trên trời giáng xuống.

"Người tới là ai, dám can đảm xâm lấn vương quốc Kinh Cức chúng ta!" Sơn Nữ nghiêm nghị quát.

"Nữ vương Kinh Cức, cô hiểu lầm rồi." Một tên Thần tộc nói.

Toàn thân tên đó bao phủ bên trong tầng tầng quang ảnh thần thánh, nhìn qua giống như thần linh tự mình giáng lâm.

Một, hai, ba, bốn... Tổng cộng mười sáu tên Thần tộc.

Trên người chúng tản ra uy thế và sức mạnh vô hạn, khí tức Thánh cảnh tầng bốn khiến mọi người đều sợ hãi.

Đây là sức mạnh cường đại mà đáng sợ tới mức nào chứ!

Cố Thanh Sơn nhìn thấy cảnh này, ít nhiều cũng thấy xấu hổ.

Mấy vạn năm trước, đó đều là hồn khí hắn chế tạo ra.

Chẳng qua ngay lúc đó chiến đấu quá hung hiểm, nhiều chuyện không có cách nào giải quyết triệt để. Cuối cùng, tất cả những vật mà Cố Thanh Sơn có được ở thời đại Cực Cổ đã bị Người tạo vật của Đất nhận lấy, phụ trách xử lý.

Đáng tiếc, Người tạo vật của Đất đã chết.

Những hồn khí đó đã vượt qua Bảo Chất kỳ, bắt đầu làm việc dựa theo ý thức của chính bản thân chúng.

Trên trời cao, khí thế trang nghiêm truyền khắp bốn phương.

Thần tộc cả người tỏa ra ánh sáng thánh khiết nói: "Nữ vương Laura, chân thần đang ở bên trong thần điện khu Tranh Bá chờ cô tới yết kiến."

"Chân thần đang đợi ta?" Sơn Nữ không khỏi ngẩn ngơ.

Cô vẫn luôn đi theo bên cạnh Cố Thanh Sơn, cho nên biết vị chân thần ở khu Tranh Bá kia thật sự là ai.

Cho dù trong tâm lý cô đã chuẩn bị rất nhiều, nhưng không nghĩ tới đáp án được đưa ra, kẻ địch lại là Ma Long Vực Sâu.

Ba người Cố Thanh Sơn đã thông qua thần niệm lặng lẽ trao đổi.

... Cố Thanh Sơn đã dạy bọn họ tu hành, sau đó lại tìm cho bọn họ pháp quyết tu hành phù hợp, cho nên sử dụng thần niệm không thành vấn đề.

"Đều là những tên mạnh như vậy, chúng nó sẽ không trực tiếp khai chiến chứ?" Trương Anh Hào lo lắng nói.

"Sẽ không. Cổ thụ Kinh Cức ở đây, chúng nó không phải đối thủ của cổ thụ Kinh Cức." Cố thanh sơn khẳng định nói.

"Đối phương người đông thế mạnh, chúng ta làm sao bây giờ?" Diệp Phi Ly hỏi.

Trương Anh Hào nói: "Dù thế nào cũng nhất quyết không thể đi cùng chúng nó... Cố Thanh Sơn, cậu mau nghĩ cách đi."

Anh ta và Diệp Phi Ly chờ đợi, nhưng mãi vẫn không thấy hắn trả lời.

"Cố Thanh Sơn?"

Diệp Phi Ly nghi hoặc hỏi.

Laura ẩn mình trong chỗ bí mật đã ngẩn người.

"Chị, kẻ địch là chân thần đấy! Phải làm sao đây?” Vẻ mặt Laura đau khổ nói.

Cô bé có dự cảm, cũng đã đoán được đại khái đối phương muốn làm gì.

Lâm không nói gì, biểu cảm trên mặt dần trở nên nghiêm túc.

Tuy mình đã khôi phục lại tới tiêu chuẩn cao nhất, nhưng Ma Long Vực Sâu là tạo vật hồn khí cấp cao nhất của Nhân tộc cực cổ, lại chuyển hóa thành thân thể Vực Sâu, bản thân căn bản không tự tin sẽ thắng được nó.

May mà cổ thụ Kinh Cức ở đây. Có cổ thụ phối hợp với mình, đánh với Ma Long ít nhất có thể giữ thế không bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận