Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2901. Linh của Kiếm tu



Tiếng nói bỗng im bặt đi.
Con cá lớn màu u lam xuyên qua thân thể gã khổng lồ, cứ như đang chọc thùng một cái bao tải rách nát.
Gã khổng lồ tám tay lảo đảo một cái, thân thể khổng lồ nhanh chóng hóa thành tro bụi, nhào xuống trong hố sâu kia, sau đó chồng chất thành một ngọn núi bụi bậm.
Vô số những hư ảnh mang hình người xuất hiện.
Bọn họ tránh thoát ra từ trong núi tro bụi, điên cuồng muốn thoát khỏi cái hố sâu này.
Biểu cảm trên mặt Cố Thanh Sơn không thay đổi, phía sau đột nhiên mở ra một vệt kim quang.
“Hàng tỉ chúng sinh... Linh hồn của các ngươi không nên nán lại trong chốn phàm thế, ta sẽ đưa các ngươi chuyển thế sau khi mọi chuyện đã kết thúc.”
Kim quang ầm một tiếng đã tăng vọt, quét sạch bốn phương tám hướng, thu tất cả linh hồn vào trong, không còn sót lại gì.
Cá lớn hơi vẩy vẫy hướng về phía Cố Thanh Sơn, duyên dáng vung vẩy cái đuôi, bay lên xa tít trên bầu trời.
—— Nó thuận tiện giết chết người tu hành đang trôi nổi ở giữa không trung kia, sau đó mới chui vào dòng sông Thời Gian sáng chói, rời khỏi thế giới Hồng Hoang.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, im lặng hồi lâu.
Thì ra sớm giáng lâm, tu hành mười hai năm ở thế giới Hồng Hoang, trở thành tiên nhân mạnh nhất thì có thể nghênh chiến Tà Ma rồi.
Thật không ngờ vừa đến đã phát hiện những chuyện xấu xa này.
Lòng người... Thật đáng sợ...
Cố Thanh Sơn thở dài, tự lẩm bẩm:
“Thì ra là thế, các ngươi dự đoán được kỷ nguyên Tà Ma sắp đến, cho nên nuôi ý đồ đi trước một bước nghiên cứu tà thuật, chuyển hóa mình trở thành Tà Ma.”
“... Thật sự là đáng buồn mà ngu muội.”
“Chỉ bằng loại tà pháp như các ngươi, gặp gỡ Tà Ma chân chính, căn bản chỉ có một con đường chết.”
Cố Thanh Sơn đang muốn rời đi, bỗng nhiên lại cảm ứng được cái gì, chậm rãi đi đến trước hố sâu.
Chỉ thấy trong ngọn núi tro bụi kia, đột nhiên xuất hiện một cái đồng tử dựng thẳng.
Đồng tử dựng thẳng nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, liên tục phát ra tiếng kêu quỷ dị, giống như một tiếng thì thào tối nghĩa khó phân biệt nào đó.
Trong toàn bộ thời đại, tất cả các âm pháp đều chưa từng ghi chép qua âm thanh như vậy.
Cố Thanh Sơn nhìn vào đồng tử yêu dị dựng thẳng kia, sắc mặt dần dần thay đổi.
“Đây là... Tà tính chân chính...”
Hắn rút đoản kiếm bên người ra.
Đồng tử dựng thẳng nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Nó cấp tốc phát ra một thứ ngôn ngữ quỷ dị, muốn giao tiếp được với Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói “Không —— ta sẽ không Tiếp Dẫn ngươi đến đây, càng sẽ không cung cấp cho ngươi bất cứ sức mạnh nào.”
Đồng tử dựng thẳng lập tức toát ra sát ý.
Một sợi dây nhỏ sặc sỡ bảy màu bắn ra từ bên trong đồng tử dựng thẳng, đâm về Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói “Ngươi không có sức mạnh để phát động thuật kia, hết hy vọng đi.”
Chỉ thấy bốn phía chung quanh đồng tử dựng thẳng , ngọn núi tro bụi kia không ngừng đổ sụp xuống phía dưới.
—— Đồng tử dựng thẳng đang cố gắng muốn thu hoạch đầy đủ sức mạnh từ ngọn núi đó, đến cấu thành một loại quyền năng yêu tà nào đó.
Đáng tiếc, tất cả mọi thứ của người khổng lồ tám tay kia đều bị thời gian cọ rửa trở thành tro bụi.
Nếu như không phải số lượng chúng sinh bị hiến tế quá mức khổng lồ, thậm chí ngay cả đồng tử dựng thẳng căn bản cũng không có cơ hội được sinh ra.
Mọi chuyện đều là do đánh bậy đánh bạ.
Nhưng đã xuất hiện một loại khả năng, như vậy trên thế giới này, một thứ tà tính nào đó đã thu được “Vị trí” chính đáng.
Lần này bị Cố Thanh Sơn từ chối.
Nhưng lần tiếp theo thì sao?
Những thánh nhân khát vọng dấn thân vào kỷ nguyên mới kia, sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào?
Đôi mắt Cố Thanh Sơn ảm đạm.
Hắn lấy song kiếm Bách Chiến, Trường Tồn ra từ trong hư không, nhẹ nhàng nhảy về phía trước.
Hai vệt ánh sáng lạnh lẽo giao thoa với nhau.
Đồng tử dựng thẳng lập tức bị chém vỡ, chui vào trong một mảnh ánh vàng nặng nề, từ đó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới Hồng Hoang.
Thân hình Cố Thanh Sơn xoay chuyển, nhảy về biên giới hố sâu, cất đi song kiếm.
Trông hắn có đôi phần đìu hiu.
“Những thánh nhân này đã không kịp chờ đợi muốn bước vào thời đại mới rồi, nhưng bọn chúng lại không biết, bản thân bọn chúng cũng đại diện cho lịch sử, chính là đối tượng mà thời đại mới muốn đào thải.”
“Quỳ xuống cầu xin cũng sẽ không được tiếp nhận, sẽ chỉ càng nhanh chi1ng hóa thành lương thực của đối phương.”
Hình như Cố Thanh Sơn đã có chút gợn sóng cảm xúc, hắn tự nhủ, “Một đám người buồn cười mà ngu muội, quên đi nguồn cội của chính mình, truy tìm những thứ hư ảo, kết cục đã được quyết định từ lâu rồi.”
“—— Đã như vậy, ta cần gì phải tới cứu vớt thời đại này nữa chứ?”
Hắn lắc đầu, xoay người.
Ở trước mặt hắn, xuất hiện một cánh cửa thanh đồng hư ảo.
Hắn đưa tay đặt lên trên cánh cửa thanh đồng, đang muốn đẩy cửa mà vào, lại nghe sau lưng truyền đến một tiếng vang.
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Kiếm Trường Tồn đang bay múa qua lại, phát ra từng tiếng rên rỉ vội vàng, phảng phất có cái gì đó muốn kể rõ ra.
Cố Thanh Sơn cúi đầu xuống, suy nghĩ mấy giây.
Thế giới hoàn toàn yên tĩnh, hình như đang chờ đợi quyết định của hắn.
Chỉ chốc lát sau.
Thanh âm của hắn vang lên trong chốn không người trống vắng “Thiên hạ đang sụp đỗ, nhưng thánh nhân đều là tặc, tự tiếp tay để đi đến diệt vong, đây là nhân quả thay đổi thời đại, dù ta có được sức mạnh hỗn độn, cũng không bằng lòng đi cứu vớt những kẻ như bọn chúng.”
“Chư pháp diệt sạch, nhân quả bất không, vậy thì cứ để tất cả thuận theo nhân quả của bọn chúng mà luân chuyển đi.”
Nói xong, hắn muốn đẩy cánh cửa kia ra ——
Đúng vào lúc này, Kiếm Bách Chiến lướt nhanh lao đến, dừng lại ở bên người hắn, bộc phát ra một tiếng rít dài như vang lên tận mây xanh.
Cố Thanh Sơn lập tức giật mình.
“Ngươi muốn cho ta xem cái gì?” Hắn hỏi.
Kiếm Bách Chiến cũng không trả lời, chỉ dùng hết toàn lực mà không ngừng keo vù vù.
Kiếm Trường Tồn cũng bay tới bên cạnh hắn, phối hợp với Bách Chiến cùng phát ra tiếng kiếm reo rất có quy luật.
Bọn chúng phảng phất như đang hô hoán cái gì đó.
Chỉ chốc lát sau.
Cố Thanh Sơn cảm ứng được một loại tình huống cực kỳ hiếm thấy.
Hắn không khỏi chậm rãi quay đầu, nhìn lại vào hư không phương xa ——
Chỉ thấy bên trong hư không, dần dần có quang ảnh hư vô chảy xiết lao đến.
Những quang ảnh này phảng phất là một thế giới khác.
“Một thế giới tướng vị đang chồng chéo lên chủ thế giới... Là cái gì đang tới chứ?”
Cố Thanh Sơn nghi ngờ lẩm bẩm.
Hết chương 2901.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2902
Bạn cần đăng nhập để bình luận