Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1891. Đao Kết Thúc Vận Mệnh


Đánh dấu
Thần Tiên Đoán kể lại tất cả những chuyện xảy ra gần đây.
Không gian bị giam cầm, không thể phi hành.
Chuỗi sinh vật bị cắt đứt, sinh mệnh còn sống càng ngày càng ít.
Quan trọng nhất là...
“Ngươi nói em gái ta căn bản không nhận ra các ngươi?” Cô gái hỏi.
“Đúng vậy, dường như nàng ấy đã quên mất tất cả... Chúng ta cũng quên mất tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hình như nàng ấy còn quên nhiều hơn, ngay cả Vạn Thần điện cũng quên.” Thần Vận Mệnh nói.
“Laques tôn kính, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?” Độc Thần hỏi.
Cô gái không trả lời, chỉ nhẹ nhàng vươn tay, ấn vào hư không.
Cô ta niệm đọc: “Pháp tắc Vận Mệnh tại thượng! Lấy tên của ta và em gái ta, xin hãy lấy sức mạnh thuộc về chị gái Kroto của ta phân cho hai chúng ta.”
Hư không im ắng một hồi.
Không có bất cứ chuyện gì phát sinh.
Laques đợi một hồi, bỗng nhiên cười ha hả:
“Ha ha ha ha! Atropos không phối hợp với thuật vận mệnh của ta, quả nhiên nó đã quên mất tất cả!”
Cô ta cười đến mức toàn thân lên bần bật, một lúc lâu mới giơ cánh tay thon dài trắng nõn lên, nhìn về phía Thần Tiên Đoán.
Thần Tiên Đoán nhanh chóng tiến lên, nhẹ nhàng đỡ cô ta dậy.
“Các hạ, thế này là sao?” Thần Tiên Đoán cung kính hỏi.
“Krotto đã chết, sức mạnh của nàng cũng trở về thần bí. Nếu ta và muội muội cùng nhau triệu hoán thì có thể chia đều sức mạnh của nàng, thế nhưng nó lại không hưởng ứng lời kêu gọi của ta.” Laques nói.
“Cho nên nàng ấy thực sự mất trí nhớ?” Độc Thần hỏi.
“Đúng.” Laques dường như rất vui vẻ, nói nhiều thêm hai câu: “Chờ ta giết chết con bé đáng thương này, sức mạnh của ba chị em gái đều sẽ về tay ta! Mà ký ức của nó... Đương nhiên cũng sẽ bị ta biết hết tất cả!”
Thần Tiên Đoán thở phào nhẹ nhõm.
Mặc kệ thế nào, chỉ cần không ảnh hưởng đến chuyện này là tốt rồi.
Hắn lại lấy ra một ngôi sao khác từ trong hư không, nhẹ nhàng đặt trên thi thể nam.
Thi thể nam mở mắt, đứng lên.
Gã liếc nhìn Laques, hành lễ nói: “Laques nữ sĩ, thủ hạ của ngài, Thần Ẩn Ngữ nguyện cống hiến sức lực vì ngài, xin hãy sai bảo.”
Laques trầm ngâm nói: “Bây giờ muốn tìm được một người sống cũng rất khó, cho nên chúng ta không cần tìm thêm đồng bạn giáng lâm... Chúng ta phải trực tiếp đi tìm em gái ta rồi giết nó, tìm hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“Đã hiểu, ta cần bay lên trời để kiểm tra rốt cuộc nàng ta đang ở đâu.” Thần Ẩn Ngữ nói.
Thần Tiên Đoán hoảng hốt, vội nói: “Chờ một chút... Bầu trời bị phong cấm rồi, cả không gian cũng vậy, hiện tại không có cách nào phi hành.”
“Không thể phá hỏng sao?” Thần Ẩn Ngữ hỏi.
“Đây là thuật cấm không gian do toàn bộ các thú pháp tắc khổng lồ cùng nhau tạo ra, muốn phá hỏng rất khó, sẽ hao hết sức mạnh của chúng ta.”
Laques nhíu mày, nói: “Các thú pháp tắc khổng lồ đã chết hết mà còn để lại một thuật cấm như thế, thực sự là làm cho người ta chán ghét.”
Nói xong câu đó, cô ta bỗng nhiên giật mình, trầm ngâm nói: “Không đúng...”
“Không đúng gì cơ?” Thần Tiên Đoán hỏi.
Laques nói: “Thú pháp tắc khổng lồ là hiện thân của ý chí và bản nguyên thế giới. Một thú pháp tắc khổng lồ cho dù có làm gì cũng không thể đại diện cho cả thế giới, nhưng nếu toàn bộ thú pháp tắc khổng lồ hợp tác lại, cùng nhau thi triển thuật cấm này, đây cơ bản là thể hiện ý nguyện của bản thân thế giới rồi.”
“Có khi nào liên quan đến chuyện xảy ra đêm qua hay không?” Thần Tiên Đoán hỏi.
“Thần Ẩn Ngữ, ngươi cảm thấy thế nào?” Laques hỏi.
Thần Ẩn Ngữ nhìn lên bầu trời xa xa, nói: “Ta cảm thấy dường như có thứ gì đó tồn tại bên ngoài bầu trời, nhưng thuật pháp này lại hoàn toàn ngăn cấm tất cả, cũng ngăn chặn sức mạnh của ta, khiến ta không thể nào thấy rõ sự vật bên ngoài.”
Mọi người rơi vào trầm tư.
Không ngờ Laques vừa đến đây đã phát hiện ra điểm kỳ lạ.
Bên ngoài bầu trời có vật gì đó...
Thần Ẩn Ngữ cũng đã xác nhận điều này.
Laques chậm rãi bước đi, suy nghĩ một lúc lâu mới nói: “Xem ra cần điều tra một chút, tốt nhất là phá hỏng nó.”
“Vậy thì bắt đầu đi.” Thần Tiên Đoán nói.
Năm vị thần tản ra, đứng thành một vòng tròn.
Trong hư không, sức mạnh vô tận đến từ các vì sao dâng trào, chảy cuồn cuộn vào người bọn họ.
Thời gian trôi qua, ánh sao càng ngày càng sáng, từ từ biến thành làn sóng có thể thấy được bằng mắt thường, cuộn trào chảy qua chảy lại trên bầu trời.
Đây là tập hợp sức mạnh ngôi sao của rất nhiều pháp tắc!
“Thần Tiên Đoán, sức mạnh này cũng khá lớn, chúng ta phóng nó ra liệu có thể phá giải thuật pháp kia không?” Laques lớn tiếng hỏi.
“Không đủ, thuật cấm kia tập hợp toàn bộ sức mạnh của thú pháp tắc khổng lồ!” Thần Tiên Đoán lớn tiếng đáp lại.
Laques lộ ra vẻ không kiên nhẫn, quát to:
“Đến!”
Nguyên lực ánh sao không ngừng dâng trào từ trên trời rồi giáng xuống, hội tụ ở vị trí chính giữa năm vị thần, hóa thành một hình cầu trong suốt màu xanh đậm.
Quả cầu này bay tới trên tay Laques.
Nàng ta cầm quả cầu lên, cất tiếng quát: “Mở đầu và kết thúc của tất cả nút thắt vận mệnh!”
Bóng tối mở rộng sau lưng nàng ta, hóa thành sợi dây màu đen ùn ùn kéo đến, dần dần bện thành một gương mặt hắc ám không có mắt mũi, chỉ có một cái miệng lớn đang há mở.
Laques đưa quả cầu nguyên lực ngôi sao vào trong miệng người hắc ám khổng lồ.
“Ừm...”
Mặt người hắc ám nhai nuốt nguyên lực ngôi sao, phát ra âm thanh trầm thấp vang xa.
Laques ngâm tụng: “Lấy tên Laques, hiệu triệu Đao Kết Thúc Vận Mệnh chém vỡ hết thảy thuật pháp ngăn cấm trên bầu trời này.”
Mặt người hắc ám ngừng nhai nuốt, nhìn về phía Laques, phun ra một chữ:
“Được.”
Trong nháy mắt, mặt người hắc ám biến mất, trên tay Laques lại xuất hiện một chuôi đao màu đen làm bằng gỗ.
Phía trên thanh đao hoàn toàn trống rỗng, không hề có lưỡi đao.
Laques nắm lấy chuôi đao trơ trụi, vung lên trời, dùng sức chém xuống một nhát.
Cảnh tượng này có hơi buồn cười nhưng bốn vị thần khác lại không hề có vẻ gì là muốn cười cả. Ngược lại, bọn họ trông rất e ngại.
Sau khi một đao này chém xuống, chuôi đao màu đen bằng gỗ đã biến mất không chút tăm hơi.
Sắc mặt Laques tái nhợt, phun ra một hơi, nói:
“Xong rồi.”
Bốn vị thần cùng nhau nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy phía xa trên bầu trời nứt ra một khe hở màu đen.
Hàng loạt tiếng răng rắc dày đặc phát ra từ phía xa trên bầu trời, tựa như có vật gì đó đang vỡ.
Bỗng nhiên, các vị thần đều cảm ứng được gì đó.
Ám Thần nhẹ nhàng nhảy lên, lơ lửng giữa không trung.
“Thuật cấm không gian đã bị phá giải.” Gã nói với Laques.
Sắc mặt Laques không hề thay đổi, ra lệnh: “Thần Ẩn Ngữ, nhìn xem bên ngoài bầu trời có vật gì, sau đó tìm cho ra tung tích em gái ta.”
Không có tiếng trả lời.
Laques quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thần Ẩn Ngữ đang đờ đẫn nhìn bầu trời, trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi nghiêm trọng.
Lời nói vốn dĩ đã ra đến tận họng lại bị nàng ta nuốt trở về.
“Làm sao vậy?” Nàng ta thận trọng hỏi.
Thân thể Thần Ẩn Ngữ khẽ run, nói theo bản năng: “Chạy... Chạy mau...”
Gã đột nhiên tỉnh hồn lại, hét lớn: “Laques! Chúng ta phải tìm chỗ trốn nhanh lên!”
...
Cùng thời khắc đó.
Tại phế tích của Vạn Thần điện.
Trong đường hầm tối tăm.
Đoàn người Cố Thanh Sơn vừa đi vừa quan sát, thấy được đủ các dạng thần linh được vẽ trên các bức bích họa.
Nhưng bọn họ vẫn không nhìn ra kẻ địch của các vị thần rốt cuộc là ai.
Đột nhiên, mọi người giật mình.
“Ồ? Thuật cấm không gian hình như đã bị phá giải.” Mạc nói.
Thân thể Reneedol nhẹ nhàng bật lên, lơ lửng giữa không trung.
Xích Hộc cũng bay lên, vui vẻ nói: “Rốt cuộc lại có thể bay được rồi!”
Cố Thanh Sơn trầm tư một chút, vung tay ném ra một ngọn lửa đen.
Ngọn lửa màu đen hóa thành Chó Đen, ngồi chồm hổm trước mặt hắn.
“Sao thế, đến giờ uống rượu rồi hả?” Chó Đen vẫy đuôi nói với hắn.
“Không, Chó Đen, ta muốn nhờ ngươi làm một việc.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nói đi.”
“Trên trần đường hầm có một cái lỗ nhỏ rất đặc biệt, chắc là dùng để thông gió, có thể nối liền với mặt đất. Ngươi hãy hóa thành lửa đen, bay ra một chút xem bên ngoài có chuyện gì xảy ra.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận