Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2314. Danh Sách (1)


Đánh dấu

Không chỉ ở thế giới nguyên sơ.
Mà ngay vào thời đại Tuyên Cổ, hắn đã từng thấy tận mắt nhìn thấy nàng.
Lần đó, chiến hạm vũ trụ của Nhân Gian giới xông tới từ bên ngoài cánh cửa thế giới, sau khi triệt để hư hại, chỉ còn lại mình nàng.
—— Bây giờ là thời điểm đi tìm đến nàng!
Cố Thanh Sơn tràn đầy phấn khởi mà nghĩ đến.
Đột nhiên, một hàng chữ màu đỏ tươi nhảy ra lần nữa, hiện lên trước mặt hắn:
[ Tiên thành của ngươi đã triệt để hoàn tất xây dựng.]
[Xin hãy đặt tên cho Tiên thành của ngươi.]
Nét mặt Cố Thanh Sơn cứng lại, đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Nàng cũng bảo mình đặt tên cho nàng.
Mình suy nghĩ một ngày một đêm, còn không nghĩ ra được...
Lần này nên làm sao cho phải...
Cố Thanh Sơn chỉ suy nghĩ giây lát, sau đó không nghĩ tiếp nữa.
Hắn không rành mấy chuyện đặt tên như này, hơn nữa hiện tại tình hình khẩn cấp, không thích hợp để từ từ suy nghĩ.
“Chiến hạm, có phải ngươi hoàn toàn được tạo thành theo kế hoạch của ta?” Hắn hỏi.
Âm thanh kim loại lạnh như băng vang lên:
“Đúng vậy, sự hoàn thành của bộ máy hoàn toàn dựa vào suy nghĩ và thiết kế của ngài, ngài muốn đặt tên cho bản tiên không?”
“Tạm thời không cần.”
Cố Thanh Sơn trầm tư một lúc, sau đó nói: “Khởi động hệ thống bộ kỹ thuật thứ hai, thu gom gen của ta, không cần chế tác thể nhân bản, phải làm sản phẩm thay thế trí tuệ nhân tạo bán cơ giới.”
“Rõ.”
Dưới chân Cố Thanh Sơn mọc lên một vòng cơ khí xoay tròn được nâng lên, quay quanh hắn vài vòng rồi bay ra ngoài, dán lên mặt đất.
Ngay sau đó, mặt đất vị trí vòng cơ giới xuất hiện một cái bể nuôi cấy.
“Đang tiến hành nuôi cấy liên kết sinh vật và cơ giới hóa.”
“Sản phẩm thử nghiệm đã hoàn thành.”
“Xin hãy kiểm tra.”
Bể nôi cấy mở ra.
Một sản phẩm bán cơ giới đi ra.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, nói: “Được đấy.”
Âm thanh máy móc lập tức vang lên: “Đã được cho phép, đang tạo ra thể hoàn chỉnh.”
Trên khoang thuyền xuất hiện dảy đặc lỗ nhỏ, vô số dây nhỏ từ trong đó phóng ra ngoài, tạo thành một lớp màng bên ngoài sản phẩm kia giống như vải dệt.
Rất nhanh, một Cố Thanh Sơn khác xuất hiện.
Nhìn từ bên ngoài, hắn ta và Cố Thanh Sơn giống nhau như đúc, ngay cả sắc mặt cũng có vài phần giống nhau.
“Nói gì đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Cố Thanh Sơn kia lập tức nói: “Nói gì đi.”
Giọng điệu của hai người hoàn toàn đồng nhất.
“Xin hãy ra lệnh.” Âm thanh máy móc nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, nói: “Nếu như ta rời khỏi đây, Thiên Đế chắc chắn sẽ đến Nhân Gian bắt ta, như vậy sản phẩm thay thế cũng chỉ có một chức trách... phát động Thiên Dược bất cứ lúc nào.”
Hắn nói cặn kẽ một bộ mệnh lệnh cơ giới.
“Đã nhận được, bổn tiên sẽ biến ‘Tránh tiếp xúc’ trở thành quyết sách ưu tiên hàng đầu.” Âm thanh máy móc nói.
Cố Thanh Sơn hài lòng gật đầu.
Một chiếc vòng tay cơ giới bay tới, lơ lửng trước mặt hắn.
“Khởi động vòng tay, có thể lập tức trở về chiến hạm.”
Cố Thanh Sơn đeo vòng tay vào.
“Bây giờ đưa ta đến Nhân Gian giới, thành Lạc Thủy.”
Âm thanh máy móc đáp: “Đã xác định tọa độ, truyền tống!”
Cố Thanh Sơn lập tức biến mất khỏi Tiên thành.
Còn chiến hạm Tinh Không vẫn tiếp tục dừng trên bầu trời, không hề nhúc nhích.
Một lát sau.
Phía chân trời xa xôi xuất hiện một tia sáng.
Tiên thành của Thiên Đế.
Khoảnh khắc tia sáng xuất hiện, Tiên thành của Cố Thanh Sơn lập có phản ứng.
Thế thân đứng ngẩn ngơ trên khoang thuyền nhìn về không trung xa xôi, phun ra một câu:
“Ngu xuất, ta sẽ để ngươi đuổi được ta sao?”
Vừa dứt lời, toàn bộ chiến hạm Tinh Không lập tức phát động Thiên Dược.
Chiến hạm che lấp bầu trời đã hoàn toàn biến mất.
Nó tự truyền tống mình tới vạn dặm bên ngoài.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Không biết qua bao lâu, giữa vũ trụ nơi chiến hạm Tinh Không dừng lại xuất hiện một chấn động nhè nhẹ.
“Cố Thanh Sơn” đứng trên khoang thuyền lập tức hành động.
Hắn thấp giọng nói: “Ẩn thân? Đáng tiếc là có dao động năng lượng, mặc kệ ngươi là thứ gì...”
Trong nháy mắt, chiến hạm Tinh Không lần nữa phát động Thiên Dược.
Nó lại đi.
Lần này đi thẳng tới một nơi cách hai vạn dặm bên ngoài.
Tại một tòa Tiên thành khác.
Thiên Đế ngồi trên bảo tọa được mây mù bao phủ.
Phía dưỡi, các vị tiên đứng thành hai hàng.
“Bệ hạ, còn đuổi sao?” Một gã tiên quan hỏi.
Thiên Đế cau mày, trong phút chốc không nói năng gì.
Rõ ràng Cố Thanh Sơn vẫn còn đứng trên chiến hạm Tinh Không, nhưng chỉ chạy chứ không đánh.
Thằng nhóc kia vô cùng giảo hoạt, trước khi nắm chắc nhất định sẽ không đụng độ chính diện với mình.
“Phi thuyền hệ khoa học kỹ thuật, gần như là không cần lo lắng về vấn đề năng lượng, bởi vì chúng luôn có đủ các phương pháp trình độ cao để thu hoạch năng lượng, cho nên nếu nó thật sự muốn chạy trốn thì đúng là không dễ gì bắt kịp.” Một gã tiên quan khác nói.
“Vậy thì phiền phức rồi... Nếu không thể tới gần ở một khoảng cách nhất định thì không thể nào phong tỏa không gian.” Tiên quan lúc này nói.
Trong lòng Thiên Đế cảm thấy phiền não.
Có cần lập tức phát động lực lượng kỳ tích hay không?
Gã còn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có người tới bẩm báo: “Bệ hạ, có tám cao thủ của chúng ta đột nhiên mất tích không rõ nguyên nhân.”
Một tiên tướng khác cũng đi lên nói: “Đúng vậy, theo thống kê nhân lực của chúng thần, không có tổn thất nào trong trận chiến lúc trước, nhưng bọn họ thực sự biến mất rồi.”
“Hình hình vô cùng kỳ lạ, tất cả mọi người đều cảm thấy bất an, xin bệ hạ hãy định đoạt.”
Thiên Đế khựng lại, lại rơi vào trạng thái do dự.
Vài lần gần đây... đều không tìm được cơ hội thích hợp.
Người mất tích quá nhiều, quá mức thường xuyên, nhất định sẽ khiến lòng quân dao động.
Thiên Đế thở dài một tiếng, hỏi ngược lại: “Tiên thành chúng ta khôi phục đến đâu rồi?”
“Bảy phần, thưa bệ hạ.”
“Số lượng đá công đức đủ chưa?”
“Đã đủ, hoàn toàn có thể giúp Tiên thành tiến hành một đợt thăng cấp và cải tạo.”
“Vậy thì phục hồi và thăng cấp Tiên thành của chúng ta trước, đồng thời phái người đi thăm dò tin tức về tận thế, tìm kiếm những người mất tích.”
“Rõ!”
Các tiên quan đồng thanh hô lên, sau đó vội vã rời đi.
Thiên Đế ngồi thêm một lúc mới đứng lên từ bảo tọa, đi một mạch về phía mây mù đằng sau Thiên Đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận