Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2238. Mộ của tướng quân Chiến Tranh Lục Đạo! (1)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn quả nhiên dừng lại. Hắn ngồi xổm xuống lần nữa, nghiêm túc hỏi: "Cô là quỷ của đạo nào? Hoàng Tuyền đạo hay sao? Hay là Ác Quỷ Đạo?" Toàn thân cô gái tung trào máu tươi, khuôn mặt dữ tợn, thét to: "Ta đến từ Địa Ngục Vô Gian, chính là tầng hung ác nhất trong mười tám tầng Địa Ngục—— " "Nghe một lời khuyên của tôi, " Cố Thanh Sơn đã cắt ngang cô ta, thản nhiên nói: "Mặc kệ cô đến từ tầng địa ngục nào, đi ra ngoài thì phải đại diện cho hình tượng của địa ngục, làm mấy chuyện đồi phong bại tục tổn hại văn hóa, tôi không cho phép —— " "Lần sau tôi sẽ không tha cho cô đâu, tốt nhất là nhớ kỹ." Nói xong câu đó, hắn phảng phất đã mất đi hứng thú hỏi thăm, hất tay của cô gái ra, nhanh chân đi về hướng bóng tối
Đường hầm tối tăm bị bỏ lại sau lưng. Phía trước là lối ra. Cố Thanh Sơn đi tới, phát hiện mình đứng ngay cửa một sơn động. Phía trước là một mảnh nghĩa địa, bia đá san sát. Vượt qua nghĩa địa, xuyên qua một con đường nhỏ, mới tới quần thể cung điện chân chính. Sắc trời âm trầm. Không có bất kỳ ai. Cố Thanh Sơn thở dài, mang theo trường đao đi đến hướng nghĩa địa. Hắn vừa đi, vừa nhìn về phía những mộ bia kia. Chỉ thấy trên bia mộ viết đủ loại văn tự kỳ kỳ quái quái, hắn gần như không biết cái nào cả. —— Nếu như vậy thì cũng không biết rốt cuộc được chôn trong mộ địa kia là người nào. Kỳ quái chính là, mỗi khi hắn nhìn về phía một mộ bia, bên trong mộ thất phía dưới luôn sẽ truyền đến từng hồi gõ đánh. "Kêu gọi ta đi ra." Có âm thanh vang lên trong lòng Cố Thanh Sơn. Khi ánh mắt của hắn đảo qua vô số những mộ địa, tiếng gõ dưới nền đất lập tức vang lên liên hồi."Kêu gọi ta đi ra." "Kêu gọi ta đi ra." "Kêu gọi ta đi ra." ". . ." Từng giọng nói âm lãnh vang lên trong lòng Cố Thanh Sơn, phảng phất như có vô số những người đã chết đang tìm mọi cách bò ra từ lòng đất. Cố Thanh Sơn lắc đầu. Xem ra cái đám này cần được người sống trên mặt đất triệu hoán, mới có thể xuất hiện. —— Ta cũng không ngu ngục mà triệu hoán bọn họ thật, thế thì còn sợ cái gì? Cố Thanh Sơn ngóc đầu lên, nhanh chân đi lướt qua mộ địa. Dòng chảy thời gian trôi qua. Hắn nhanh chóng đi đến trung tâm mộ địa ương. Ở vị trí trung tâm có một nấm mồ như một gò núi to lớn. Cố Thanh Sơn vốn không có ý định dừng lại, nhưng hắn liếc qua thì nhìn thấy được dòng chữ trên bia mộ. —— Đó là chữ viết thông dụng của Nhân Tộc: "Tướng quân chiến tranh Lục Đạo được mai táng tại đây." Cố Thanh Sơn lập tức dừng bước. Tướng quân Chiến tranh. Danh hiệu này rất giống với "Tế tự chiến tranh Lục Đạo ". Chờ một chút! Hắn chiến thắng tế tự chiến tranh Lục Đạo trong mộ lớn rồi mới thu được truyền thừa của Bất Chu. Mà tướng quân chiến tranh Lục Đạo này lại là gì nữa chứ? Vì sao còn có mộ địa của bọn họ kia chứ? —— Lục Đạo rõ ràng đã khởi động lại rồi! Trong lòng Cố Thanh Sơn hiện lên ngàn vạn suy nghĩ. Hắn lại nghĩ tới xà quái bị vây khốn ở phía ngoài, quái vật năm đầu trên bầu trời, cùng Người khổng lồ sắt thép bị tàn phá kia —— "Tạo vật giới Nhân Gian " ! Tất cả mọi chuyện móc nối lại với nhau, tạo thành một bí ẩn khổng lồ. Bí ẩn này quan trọng như thế nào mới khiến cho Lục Đạo phải dùng nơi này để khảo nghiệm Thánh Tuyển. Đến cùng. . . Là chuyện gì vậy chứ. . . Cố Thanh Sơn gần như quên mất mình đang ở nơi nào, hắn đã rơi sâu vào suy nghĩ của bản thân. "Kêu gọi ta đi." Bỗng nhiên, một tiếng nói âm lãnh vang lên trong lòng Cố Thanh Sơn. Cố Thanh Sơn bỗng nhiên do dự. Một phương diện, hắn rất muốn biết những bí mật trong những vấn đề này; một phương diện khác, hắn cũng hiểu rõ cục diện quỷ quyệt trước mắt. Chần chờ một lát. Cố Thanh Sơn giơ tay lên, hướng gò núi thật lớn nấm mồ thi lễ một cái. "Ngươi tốt, ta là Cố Thanh Sơn." Bên trong nấm mồ lập tức vang lên từng hồi tiếng đập vang, mặt đất cũng vì đó mà rung động. "Cố Thanh Sơn, mau kêu gọi ta đi ra, ta sẽ thỏa mãn tất cả mọi nguyện vọng của ngươi." Giọng nói âm lãnh kia vang lên. "A, chuyện này thì thật ra ta không có dị nghị gì, nhưng ta muốn hỏi trước ngươi mấy vấn đề." Cố Thanh Sơn lên tiếng đáp lại. Trên bia mộ, tất cả các chữ viết đều tan biến đi hết, lại nhanh chóng xuất hiện văn tự mới. "Khế ước Lục Đạo." "Tướng quân chiến tranh Lục Đạo trả lời câu hỏi của Cố Thanh Sơn, Cố Thanh Sơn thì triệu hoán tướng quân chiến tranh Lục Đạo hiện thế."
"Người vi phạm sẽ thân hồn tan biến." Cố Thanh Sơn xem hết, giọng nói âm lãnh kia lại vang lên: "Ấn dấu tay lên đó, ta sẽ trả lời câu hỏi của ngươi." "Được." Cố Thanh Sơn vui vẻ tiến lên ấn dấu tay. Giọng nói âm lãnh kia nói: "Được rồi, ngươi hỏi đi." "Sau khi Lục Đạo khởi động lại, tất cả Thánh Tuyển đều đã bị phong ấn sức mạnh, đang bình định rối loạn của Ngũ Hành, vì cái gì còn có phần mộ vây khốn đấng quyền năng như ngươi kia chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi. Giọng nói âm lãnh kia đáp lại: "Thời khắc Lục Đạo dung hợp, trong mộ lớn đến từ Thú Vương Đạo, có vô số kể những tận thế cường đại, Lục Đạo Luân Hồi không cách nào lập tức giải quyết bọn chúng, chỉ có thể tạm thời ngăn cách chúng trong các loại thế giới tướng vị." Cố Thanh Sơn lập tức nhớ tới Vạn Thú Thâm Quật. Đúng vậy, lúc trước Thần Kiếm Định Giới Lục Đạo vỡ vụn rồi, bị Ác Quỷ Đạo trộm đi, toàn bộ Vạn Thú Thâm Quật thậm chí dòng chảy hỗn loạn của hư không, đều gặp phải kết cục là bị vô số tận thế hủy diệt. Lúc ấy mình triệu hoán rất nhiều thế giới song song đến giúp đỡ, mới coi như tạm thời trấn áp được đại mộ. Không cách nào mườn tượng được một khi Lục Đạo dung hợp, tận thế trong ngôi mộ lớn được triệt để phóng thích ra ngoài! Như thế thì ai chống đỡ nổi! "Được rồi, mau thả ta ra ngoài, nếu không ngươi nhất định sẽ nếm được mùi vị bị Khế Ước Lục Đạo đốt cháy linh hồn." Giọng nói âm lãnh kia vang lên. "Chờ một chút, ta hỏi là vì sao ngươi lại bị vây khốn ở chỗ này." Cố Thanh Sơn lại nói. Tiếng nói âm lãnh kia ngừng lại, mang theo ý tức giận mà đáp: "Trong một thời gian quá mức dài lâu, ta đã cùng tận thế hòa thành một thể, Lục Đạo Luân Hồi không thả ta ra ngoài!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận