Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1673. Nhìn Thấu


Đánh dấu
Trong thành Hư Không, tất cả kiến trúc cùng đường đi đều có lực lượng đặc biệt bảo vệ, tấn công một nơi chẳng khác nào đối mặt với toàn bộ năng lực phòng ngự của thành Hư Không.
Thế mà đòn công kích thuật pháp này vẫn có thể nổ nát cả một con đường.
Trong tiếng nổ vang vọng, sắc mặt của Độc trưởng lão trở nên trắng bệch.
Công kích không có hiệu quả!
Không được, phải chạy trốn...
Đúng lúc này, một quyền cách không của Mèo quýt cũng tới đây.
Độc trưởng lão không kịp làm thêm cái gì, tất cả suy nghĩ trong đầu đều bị đập vỡ.
Lão ngơ ngẩn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Một cảnh tượng gần như kỳ tích đã xuất hiện.
Mặc dù tất cả suy nghĩ của lão đều bị đập vỡ nát, thế nhưng lão có vẻ như đã biết kết quả của mình là gì rồi.
"Ma… quỷ..."
"Ngươi… làm sao… có thể… làm... được..."
Độc trưởng lão giãy giụa, nói với giọng không cam tâm.
Mèo quýt liếc mắt nhìn lão, dùng cái đuôi điều khiển kiếm, làm cho Lục Giới Thần Sơn kiếm bay ra ngoài.
"Meo meo."
Nó lạnh lùng nói.
Thanh kiếm lạnh lẽo mà sắc bén bay lượn quanh người Độc trưởng lão, rồi dừng lại.
Một giọng nữ vang lên bên tai Độc trưởng lão:
"Công tử nói, không thể nói cho các ngươi biết."
Còn chưa nói xong, thanh kiếm đã lượn quanh cổ Độc trưởng lão, vạch ra một vòng sáng lạnh hình cung.
Trong bóng đêm âm u, một cái đầu tung bay lên trời.

Gợn sóng do thuật pháp tạo ra gây chấn động bốn phương.
Đường phố sụp đổ.
Máu chảy khắp nơi.
Khi Lục Giới Thần Sơn kiếm bay ra, Mèo quýt cũng chạy theo thanh kiếm đó.
Một giây sau, thần kiếm phát uy!
Một ánh kiếm hình cung xuất hiện, đầu của Độc trưởng lão bay lên trời.
Thế nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc...
Trong mắt Mèo quýt xuất hiện sát ý nồng đậm, nó nhảy lên cao cao, hai chân trước cầm theo một quyền trượng thật dài, đâm mạnh vào trong cơ thể không đầu.
Trấn Ngục Quỷ Vương trượng!
Bọn người thế giới Ác Quỷ này, hầu như đều không kịp phản ứng, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đều đã bị giết sạch.
Thế nhưng chỉ có Độc trưởng lão là trước khi chết, cho dù đã mất đi tất cả suy nghĩ nhưng vẫn hô lên một câu là "ma quỷ".
Lão ta đoán được!
Hiện tại, thế giới Ác Quỷ còn chưa biết chuyện xảy ra ở bên phía Độc trưởng lão, thế nhưng người của thế giới Ác Quỷ lại tinh thông việc triệu hồn và hồi sinh, nếu như cố ý thì vẫn có thể biết được mọi chuyện diễn ra trong đêm nay.
Tuyệt đối không thể để linh hồn Độc trưởng lão trở về thế giới Ác Quỷ được, nếu không thì phiền phức sẽ cực lớn!
Mèo quýt cầm chặt Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, kích hoạt "Linh Hồn Tiêu Tán."
Một giây sau...
Quyền trượng đang cắm trên cái xác không đầu này hơi run run, rồi truyền ra những tiếng nhai nuốt, rất nhanh lại khôi phục lại như bình thường.
Lần này thì xong thật rồi!
Cho dù người của thế giới Ác Quỷ có giỏi như nào cũng không thể tìm được Độc trưởng lão, hỏi ra những chuyện diễn ra trong đêm nay được.
Mèo quýt thở phào nhẹ nhõm, rồi lỗ tai hơi giật giật.
Tiếng báo động chói tai vang lên.
Những thủ vệ của thành Hư Không chạy tới nơi đây từ bốn phương tám hướng.
Mèo quýt cất kiếm và quyền trượng đi, yên lặng sử dụng Súc Địa Thành Thốn, trốn vào một nơi âm u trong góc đường.
Nó nhảy lên trên một bức tường, rồi ngồi trên đó chờ đợi.
Một giây...
Hai giây...
Hơn mười vệ binh mặc giáp toàn thân từ trong hư không xuất hiện, vây quanh hiện trường ám sát.
"Kẻ giết người đâu?"
"Chạy rồi."
"Quá nhanh đi, chiến đấu chỉ diễn ra trong bốn... không, chỉ khoảng ba giây mà thôi." Một vệ binh nói.
Những vệ binh còn lại thì nhìn mấy thi thể trên mặt đất mà yên lặng.
Trong khoảng thời gian từ khi cảm nhận được sóng năng lượng phát ra từ cuộc chiến tới khi thuật pháp phá hủy con đường này, bọn họ gần như đã chạy được tới đây.
Thế nhưng trên mặt đất chỉ còn có xác chết, mà chiến đấu đã kết thúc rồi.
Một pháp sư từ trên trời hạ xuống, đứng trước mặt đám vệ binh.
"Đại nhân."
Mấy vệ binh kia đều hành lễ.
Pháp sư gật đầu, ánh mắt nhìn chăm chú vào những cái xác trên mặt đất, biểu cảm trên mặt dần trở nên kỳ quái.
Hắn ta bình tĩnh nói: "Những người này là người của thế giới Ác Quỷ, vừa mới hiến cho thành chủ một loại thuật pháp phòng ngự hệ nhân quả rất mạnh mẽ, bảo là để tăng sức phòng ngự cho thành Hư Không."
"Khi bọn họ biểu hiện loại thuật pháp đó thì ta cũng ở nơi đó, nó đúng thật là rất mạnh, cho nên thành chủ rất vui vẻ."
"Ai mà biết... vừa mới ra khỏi phủ thành chủ thì..."
Pháp tắc Nhân Quả là pháp tắc mạnh nhất trong hệ Thần Bí.
Bọn họ đều có thuật pháp phòng ngự hệ nhân quả mạnh như vậy... mà chỉ trong vòng ba giây đồng hồ, tất cả đều chết hết.
Đám người vừa nghe vừa nhìn đống xác trên mặt đất.
Gió đêm thổi tới.
Bỗng nhiên, mấy vệ binh này cảm thấy hơi lạnh lẽo.
Phía xa xa...
Mèo quýt ngồi trên bức tường nhìn một lát, rồi quay người rời khỏi.
Dưới màn đêm che chở, nó đi nhanh về hướng Công hội Thích Khách.
Khi đi được nửa đường thì Mèo quýt bỗng nhiên dừng lại.
Không đúng...
Nếu như sau đó người của thế giới Ác Quỷ tới điều tra thì chắc chắn sẽ biết được tin tức từ phủ thành chủ, sẽ biết được Quạ và mình đã từng có mâu thuẫn với Độc trưởng lão.
Như vậy, mình và Quạ đều trở thành đối tượng bị tình nghi.
Sau khi Quạ về công hội thì vẫn chưa rời khỏi bao giờ.
Mà mình thì khác, mình với Cầm nói rằng mình đi tới nhà bạn bè chơi, sau đó mới tới ám sát Độc trưởng lão.
Tới nhà bạn bè chơi sao...
Mèo quýt suy nghĩ một lát, rồi chuyển hướng khác, đi thẳng tới.
Đã như vậy, thì mình sẽ đi tìm Tiểu Điệp, nàng ấy có thể làm bằng chứng ngoại phạm cho mình.
Mèo quýt đi qua rất nhiều con đường và ngõ hẻm, rồi nhảy lên một bức tường, nhìn về phía phòng nhỏ làm bằng gạch, được rất nhiều đóa hoa tô điểm ở phía trước.
Đây chính là nhà của Tiểu Điệp.
Vào lúc này, đêm sắp qua, trời sắp sáng.
Ngoài trời đã tờ mờ sáng.
Mà trong phòng vẫn có ánh nến, cửa khép hờ, có tiếng âm nhạc nhẹ nhàng truyền ra.
Thỉnh thoảng cũng có thể nghe thấy có tiếng người đang nói chuyện.
Mà trong vườn hoa bên ngoài căn phòng nhỏ, có hai người làm vườn đang chăm sóc hoa cỏ.
Bọn họ thỉnh thoảng cũng có nghe được âm thanh từ trong phòng truyền ra, thế nhưng họ vẫn rất chuyên nghiệp mà tập trung chăm sóc vườn hoa.
Mèo quýt thấy vậy nên cảm thấy hơi do dự.
Căn phòng có trận pháp ngăn cản việc theo dõi, thần niệm không đưa vào trong được.
Thế nhưng tình hình trước mắt có thể đoán được là Tiểu Điệp còn đang tiếp đãi bạn của nàng ta.
Với lại hiện tại sắp sáng sớm, Tiểu Điệp đã cho phép người làm vườn tới chăm sóc vườn hoa cho mình.
Mình cứ như vậy vào gặp nàng ấy, liệu có tùy tiện quá hay không?
Ánh mắt Quýt mèo chuyển động, bỗng nhiên phát hiện dưới cửa lớn của căn nhà này còn có một cửa nhỏ đang mở.
Cửa nhỏ đang mở to, trên cửa còn viết một hàng chữ:
"Cửa chuyên dùng cho mèo."
Mà bên cạnh cánh cửa kia, con chó vẫn nằm ngủ tại đó.
Nó ngủ rất say sưa.
Mèo quýt cảm thấy khá kinh ngạc.
Kỳ lạ, lần trước mình tới đây vẫn còn chưa có cánh cửa này mà.
Hắn nghĩ một lát, cũng hiểu được chuyện gì xảy ra.
Trong thành Hư Không này, chỉ có Tiểu Điệp là biết mình có thể biến thành mèo.
Tiểu Điệp làm cánh cửa này, lại còn mở nó ra, nói rõ rằng nàng ấy biết mình sẽ tới đây.
Điều này làm sao có thể chứ.
Mèo quýt lắc đuôi, từ trên tường nhảy xuống.
Đã sắp hết đêm rồi, "Dạ Mị Quỷ Ảnh" cũng sắp hết hiệu quả, hắn phải quyết định thật nhanh mới được.
Mèo quýt đi qua đường, tới trước căn nhà nhỏ kia, yên lặng lắng nghe.
Tiếng nói chuyện, tiếng âm nhạc trở nên rõ ràng hơn.
Mèo quýt nghe một lát, vậy mà nghe được giọng nói của mình.
Tình huống này là sao đây?
Mèo quýt càng ngày càng không hiểu.
Nó quyết định nhảy lên bậc thang, đi tới trước cánh cửa nhỏ.
Cửa nhỏ đang mở.
Chó vẫn đang ngủ.
Mèo quýt chầm chậm đi vào qua cánh cửa đó.
Trong phòng, ngọn nến nho nhỏ đang yên lặng chiếu sáng cả căn phòng.
Tiểu Điệp ngồi trên một chiếc ghế sofa, đọc một quyển sách.
Một chiếc máy nghe nhạc cổ dùng đĩa quay đặt tại trước bệ cửa sổ, liên tục phát ra tiếng âm nhạc và tiếng người nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận