Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2257. Hình thái viên mãn (1)


Đánh dấu

… Thiên đế.
Thiên đế sinh sống trên hư không loạn lạc, giấu tất cả mọi người mà hoàn thành toàn bộ quá trình tiến hóa của Lục Đạo Luân Hồi một lần nữa, nếu như không phải giây phút cuối cùng bị mình phát hiện, đuổi theo đại chiến ở cánh cửa thế giới thì coi như hắn đã thành công rồi!
Một nhân vật như vậy cũng không phải là dễ đối phó.
Sơn Hải Tê Hà đột nhiên biến sắc nói: “Gay go, Thu Vũ các nàng vẫn dưới chịu sự giám sát của đám Thú Vương, nơi này của chúng ta có chuyện thì chẳng mấy chốc nữa đám Thú Vương sẽ biết tình hình, chúng ta nhất định phải chạy về!”
Lý Xuân Đao và Vương Tiến cũng phản ứng lại, nhất thời có hơi nóng nảy.
“Chậm đã!:
Cố Thanh Sơn trầm giọng nói: “Bây giờ các ngươi đi về, vạn nhất đánh nhau không lại đối phương, chẳng phải là tìm cái chết một cách vô nghĩa sao?... Các ngươi thức tỉnh lục đạo thần kỹ chưa?”
“Chưa được, thật ra chúng ta đang đi làm những chuyện mà chúng nó yêu cầu, thu được đầy đủ công đức.” Sơn Hải Tê Hà nói.
Cố Thanh Sơn chỉ hơi trầm ngâm rồi nói: “Vừa nãy bên trong nhãn hiệu mà ông lão kia đưa có phong ấn không ít Ngũ Hành chi Nguyên, theo hắn nói là giết gần nghìn tên quái vật Ngũ Hành mới được… Ngươi vào lấy chín mươi bảy Ngũ Hành Chi Nguyên ra cho ta đi.”
“Được.” Sơn Hải Tê Hà nói.
Nàng không hiểu nổi vì sao Cố Thanh Sơn không tự mình đi lấy, lại bắt mình phải làm cho bằng được.
Nhưng đối phương đã không nói, nàng cũng sẽ không hỏi.
Rất nhanh sau đó, chín mươi bảy Ngũ Hành Chi Nguyên đã được đặt dưới đất một cách ngăn nắp.
Chúng nó đều là hòn đá màu vàng sẫm và bảo thạch màu đỏ rực.
Cũng chẳng biết đám Thú Vương có phương pháp gì mà có thể giết thú Ngũ Hành tại chỗ nhưng lại không phá hủy Ngũ Hành Chi Nguyên.
… Xem ra chúng nó sớm đã có kế hoạch với mọi chuyện.
“Làm sao chỉ có hỏa và thổ thôi? Không có Ngũ Hành Chi Nguyên khác?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngũ Hành đã dừng lại ở kì thứ ba, chỉ còn hai loại là hỏa và thổ, chờ đất và lửa ổn định lại, Ngũ hành cũng sẽ ổn định theo, tiếp đó, năm loại Ngũ Hành đặc dị phong, lôi, quang, ám, âm cũng sẽ xuất hiện, đến lúc đó, nhân gian sẽ lại rơi vào đại loạn thêm lần nữa.” Sơn Hải Tê Hà sầu lo.
Cố Thanh Sơn gật gù.
Đây giống hệt những gì Ly Ám nói.
Đáng tiếc thời gian mình xuất hiện quả thật hơi muộn, không thể giành được thời cơ trước tiên.
… Nhưng cũng không tính là quá muộn.
Hắn múa trường đao trong tay, vẽ ra từng ánh đao, chém nát toàn bộ 97 viên Ngũ Hành Chi Nguyên này.
Chỉ trong chớp mắt, trong không trung hiện ra từng dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Công đức đã có: Ba]
[Công đức thu được: 97]
[Ngươi đã tập hợp đủ 100 công đức, Lục Đạo Luân Hồi sẽ bơm Bán Nguyên Lực cho ngươi.]
[Năm giây sau, thần kỹ Lôi Quỷ sẽ tiến hóa thành hình thái viên mãn.]
[Năm,]
[Bốn,]
[Ba,]
[Hai,]
[Một!]
Ầm!
Sấm chớp trên người Cố Thanh Sơn phóng ra một cách mãnh liệt, cả người như thiên thần hạ phạm.
“Thần kỹ Lôi Quỷ của lục đạo đã được sửa chữa, đạt được hình thái viên mãn.”
“Lôi Quỷ: Toàn thân hóa thành sấm sét, chạy nhanh như chóp, không bị bất kì pháp thuật che chở nào ngăn cản, lúc chiến đấu sẽ có sấm chớp từ trời giúp ngươi, thời gian chiến đấu càng dài, sức mạnh sấm chớp càng lớn.”
Cố Thanh Sơn xem xong rất nhanh, trong lòng có chút kinh ngạc.
Sấm sét…
Đây không phải là trò độ kiếp mà người tu hành gặp phải sao?
Sao Lục Đạo Luân Hồi lại đưa thứ này ra làm vật lệ thuộc vào thần kỹ?
Có điều….
Hiện tại tất cả mọi người đều bị phong ấn thực lực, chỉ có thể sử dụng lục đạo thần kỹ.
Trước đây mình cứ thầm nhìn Thê Lương Đại Thương đến phát thèm, lại càm thấy sấm chớp không có sức tấn cống quỷ dị…
Cuối cùng bây giờ không cần phải lo nữa!
Có thiên lôi trợ giúp mà nói chính là nâng phần thắng trong chiến đấu của mình lên rất nhiều!
Trong không khí, vài hàng chữ màu đỏ lại hiện lên:
[Ngươi đã thu được 100 công đức, bước đầu hoàn thành thức tỉnh lục đạo thần kỹ.]
[Ngươi có thể chọn ở lại nơi chiến tranh Ngũ Hành, thăm dò bí mật Lục Đạo Luân Hồi hoặc trở về nhân gian.]
… Thì ra thu được 100 công đức thì có thể trở về, nhưng nơi chiến trnah Ngũ Hành này ẩn chứa rất nhiều bí mật, Cố Thanh Sơn sao có thể rời đi một cách dễ dàng như vậy?
“Ta ở lại.” Cố Thanh Sơn đáp.
Hắn lấy lại bình tĩnh và hỏi Sơn Hải Tê Hà: “Bên trong tấm bảng mà ông lão Lang tộc cho còn có cái gì không?”
Sơn Hải Tê Hà nói: “Còn hơn 900 Ngũ Hành Chi Nguyên và vô số châu báu.”
… Cháu báu thì thôi.
Cố Thanh Sơn lập tức nói: “Những thứ này các ngươi cầm dùng đi, nhanh chóng thức tỉnh lục đạo thần kỹ, sau đó giúp Lý Thu Vũ và Triệu Quỳnh cũng thức tỉnh, như vậy mới có năng lực tự bảo vệ bản thân… Mau làm đi!”
“Vậy còn ngươi?” Sơn Hải Tê Hà chần chờ nói.
“Ta còn những việc khác, không giống các ngươi.” Cố Thanh Sơn đáp.
Phải mau đi xem cuối cùng di tích Ác Quỷ Đạo đã xảy ra chuyện gì.
Còn quái vật mạnh nhất kia nữa.
Mình cũng phải tìm hiểu rõ bí mật của nơi chiến tranh Ngũ Hành này.
Sơn Hải Tê Hà liếc hắn một cách sâu sắc rồi nói: “Thật sự không cần chừa cho ngươi thứ gì hết?”
Cố Thanh Sơn đáp: “Đúng rồi, chừa đồ ăn lại.”
Sơn Hải Tê Hà nói: “Ngươi muốn ăn?”
“Đúng.”
Ba người nhìn nhau, tất cả đều hơi bất ngờ.
Tên này chả muốn Ngũ Hành Chi Nguyên hay châu báu gì nhưng phải ăn.
Bọn họ dồn dập lấy lương khô của mình ra.
Cố Thanh Sơn nhìn từng cái, hớn hở nói: “Những thứ này đủ rồi.”
“Vậy chúng ta đi trước.” Sơn Hải Tê Hà nói.
“Nhanh đi, bên kia ta không giúp được gì, các ngươi tự cẩn thận lấy.” Cố Thanh Sơn đáp.
“Những Ngũ Hành Chi Nguyên này đã giúp đỡ rất lớn rồi.” Lý Xuân Đao ôm quyền nói.
“Lại nợ ngươi một lần nữa.” Vương Tiến nói.
“Đừng nói nợ, đều là người mình cả.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Ba người cười lên.
Bọn họ dồn dập lấy Ngũ Hành Chi Nguyên ra, thức tỉnh lục đạo thần kỹ rồi nhanh chóng biến mất trước mặt Cố Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận