Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2121. Vô Nhân Kiếm (2)


Đánh dấu
Laura thấy hắn đeo nhẫn vào, lập tức sung sướng cười tươi rói.

“Được, thế mới đúng chứ, đàn ông nói lời phải biết giữ lời.” Cô bé nâng cằm, kiêu ngạo nói.

Cố Thanh Sơn ôm cô bé, đặt lên bả vai mình.

“Chúng ta phải nhanh chóng tới thế giới Hoàng Tuyền kia, tìm một ít thần khí, sắp xếp ổn thỏa cho những người bạn của anh.”

Laura điều chỉnh tư thế ngồi, sau đó chỉ một ngón tay lên bầu trời đêm: “Xuất phát!”

...

Tại một thế giới Hoàng Tuyền nào đó, Cố Thanh Sơn mang theo Laura, tiến về phía trước giữa dòng người chết như nước chảy.

Laura mở ô, phát động “Vạn Giới Che Chở”, liên tục duy trì nhằm giúp hai người không bị bất cứ kẻ nào phát hiện.

“Chỉ có ba giờ, chúng ta đi đâu tìm thần khí?” Cô bé hỏi.

Xung quanh đều là người chết, còn có một vài tên quỷ sai, pháp quan áp tải những kẻ cực kỳ hung ác.

Những thần linh kia thì tự do đi lại trên bầu trời, trên người tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Thậm chí có một lần, Cố Thanh Sơn thấy được một vị trong Hắc Bạch Song Xà.

Thiếu nữ kia đang vội vã bay về phía chên trời, nhằm về phương hướng núi Đại Thiết Vi.

Có điều bây giờ không phải lúc gặp mặt.

Trong lòng Cố Thanh Sơn thầm nghĩ, nói với Laura: “Trước đây đám thần linh ở Quỷ Môn Quan và anh từng đụng độ với nhau, không bằng tới chỗ bọn họ xem xem.”

“Được.” Laura nói.

Hai người nhìn vào một con đường nhỏ trên dòng sông Vong Xuyên.

Cuối con đường chính là Quỷ Môn Quan.

Laura nói: “Cướp? Hay là trộm?”

“Đòi hay lấy đều được.” Cố Thanh Sơn sửa lời.

“Những người bạn của anh không thể lộ diện ở thế giới Hoàng Tuyền này, bọn họ phải tới một thế giới Hoàng Tuyền mới để sinh tồn, nếu không sẽ bị vạch trần.” Laura nói.

“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn tán thành.

Hắn đã chuẩn bị chiến đấu xong xuôi, tiến thẳng về phía Quỷ Môn Quan.

“Cố Thanh Sơn, em có một ý tưởng.” Laura nhìn thi thể quái vật khổng lồ bên bờ Vong Xuyên, mở miệng nói.

“Là gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.

“Anh biết đấy, em có một năng lực là Người sưu tầm kho báu.” Laura nói.

“Anh nhớ, chuyên dùng để sưu tầm bảo vật vô chủ.” Cố Thanh Sơn nói.

Laura nói: “Vật ở thế giới này đều là đồ vật Hoàng Tuyền, nếu như có thể để em mò tìm những đồ vật đó, không chừng có thể sờ được thần khí Hoàng Tuyền vô chủ... Như vậy những người bạn của anh cũng không sợ vừa tới đã đắc tội người ta.”

Cố Thanh Sơn dừng bước.

“Đúng là như vậy, thế nhưng thần khí Hoàng Tuyền... Liệu có dễ vớt đến vậy không?” Hắn nghi ngờ hỏi.

Laura tự tin nói: “Hiện tại chúng ta đã ở thế giới Hoàng Tuyền, em lại chỉ tập trung đi mò tìm và vớt đồ vật Hoàng Tuyền, thế thì xác suất lấy được thần khí Hoàng Tuyền sẽ tăng lên... Có thể không mò được thần khí hạng nhất, nhưng thần khí bình thường thôi thì em có tự tin.”

Cố Thanh Sơn suy nghĩ vài giây.

Thực ra đối với Phi Nguyệt, Ma Long, Tiểu Điệp, Tháp chủ tháp Hung Ma, bọn họ chỉ cần có một thân phận trong sạch để tiến vào thế giới Hoàng Tuyền là được.

Dựa vào thực lực của bọn họ, sớm muộn gì cũng có thể leo lên thành nhân vật đứng đầu.

Đến lúc đó lại thay đổi thần khí và thần chức thì cũng sẽ không khiến người ta hoài nghi.

Nói như vậy, phương pháp của Laura là ổn thỏa nhất.

Cố Thanh Sơn rút Lục Giới Thần Sơn kiếm và Trấn Ngục Quỷ Vương trượng ra, đưa cho Laura: “Em mò trước đi, bây giờ anh dẫn em lên cầu Nại Hà nhìn xem, nghe đâu cây cầu này cũng là một món thần khí.”

“Được.” Laura hớn hở nói.

Kế tiếp, hai người đi lên cầu Nại Hà, lại đến Quỷ Môn Quan, núi Thiết Vi, còn tiện tay lấy đi một vài đồ vật thuộc Hoàng Tuyền đạo ở trên chợ.

Mười lăm phút trôi qua.

“Được rồi, em thấy đến lúc rồi đó, bây giờ bắt đầu luôn đi.” Laura tuyên bố.

“Giao lại cho em!” Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói.

Chỉ thấy Laura vươn tay, sờ mó trong không trung.

Bàn tay cô bé đã ẩn vào không trung, chỉ có cánh tay còn để lộ ra bên ngoài, giống như đang chơi trò sờ vật trúng thưởng.

“Có rồi!” Laura nói.

Cố Thanh Sơn vội bảo: “Xem nó là cái gì.”

Trên mặt Laura hiện lên vẻ do dự, nói: “Không, vật này cũng tạm được, nhưng em cảm thấy tính chất hơi kém, hẳn không phải là thần khí.”

Tính chất?

Chỉ cần sờ là cảm giác được vật đối diện không phải là thần khí?

Có lẽ vì nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của Cố Thanh Sơn, Laura giải thích: “Đây là một loại cảm giác trong tiềm thức, giống như chơi bóng vậy, cầu vừa bay ra, trong lòng anh đã có một loại phán đoán, có thể cảm giác được quả bóng này có thể vào được hay không.”

“Anh hiểu rồi.” Cố Thanh Sơn gật đầu nói.

Laura vẫn chưa thu tay về, vừa sờ vừa nói: “Bây giờ em buông món đồ trong tay ra, tiếp tục mò, như vậy cũng sẽ không lãng phí một lần sức mạnh.”

Cố Thanh Sơn nhớ lại thói quen của cô bé, hỏi: “Cần chuẩn bị đồ ăn không?”

Laura nói: “Em đang giảm béo, chuẩn bị ít một chút.”

“Được.”

Cố Thanh Sơn lật túi trữ vật của mình, tìm bánh ngọt của Bách Hoa Tông.

Khi hắn chuẩn bị bánh ngọt xong xuôi thì Laura khẽ kêu lên một tiếng: “Ôi, cái này lợi hại này, chắc chắn là thần khí.”

Cô bé nói xong liền rút bàn tay ra khỏi hư không.

Chỉ thấy cô bé nắm trong tay một thanh trường đao đen nhánh, chôi đao nồng nặc quỷ khí, tỏa ra dày đặc đốm lửa.

Cố Thanh Sơn nhận lấy quan sát, trên Giao diện Chiến Thần lập tức hiện lên một dòng thuyết minh:

[Thần Khí: Đao Hút Máu Trăm Quỷ.]

[Đao này có các uy năng dưới đây:]

[Quỷ Ảnh: Khi ngài vung trường đao tấn công kẻ địch, đao này sẽ triệu hồi ra bóng quỷ, không ngừng nhiễu loạn cảm giác của kẻ địch.]

[Quỷ Hút Máu: Mỗi khi ngài đâm trúng kẻ địch, ngài lập tức có thể triệu hồi một gã quỷ sai từ Hoàng Tuyền tới cùng ngài chiến đấu.]

[Đao này là đao của quỷ tướng đứng đầu Hoàng Tuyền, pháp lực vô biên.]

Cố Thanh Sơn kinh ngạc nhìn dòng chữ thuyết minh trong hư không, trong ngực bỗng nhiên hẫng mất một nhịp.

Chỉ đơn giản thế thôi đã vớt ra một thần khí.

Chẳng hiểu vì sao, giọng nói khàn khàn của vị nữ sĩ kia lại quanh quẩn bên tai hắn:

“Tổ tiên của chim Kinh Cức để lại rất nhiều năng lực cường đại, nhưng lại không dạy dỗ đời sau cho tốt...”

Tùy tiện sờ mó là có thể mò ra một món thần khí, thêm cả hai năng lực “Vạn Giới Che Chở”, “Người sưu tầm kho báu thất lạc”, nắm giữ của cải trù phú nhất trong hư không...

Ai có thể dạy dỗ cô bé?

Ai có thể?

Nếu không phải thời đại tận thế đã tới, sợ rằng không ai dám khoa tay múa chân trước mặt chim Kinh Cức.

“Laura, vị nữ sĩ kia đã truyền lại cho em kỹ năng chiến đấu của bộ tộc chim Kinh Cức?”

“Đúng, chờ vớt thần khí xong em sẽ bắt đầu học.” Laura nở nụ cười nhìn hắn.

Cố Thanh Sơn trầm tư.

Đúng vậy, Laura đang không ngừng trưởng thành.

Vị nữ sĩ kia nói là không cần lo lắng vấn đề thời gian.

… Xem ra bản thân cũng phải đẩy nhanh tốc độ.

Tranh thủ thời gian lúc Laura đang xớt thần khí, Cố Thanh Sơn nhìn vào Giao diện Chiến Thần, ra lệnh: “Kích hoạt Kiếm Thuật Giết Địch.”

Ngay tức khắc, dòng chữ nhỏ nhấp nháy hiện lên trước mặt hắn:

[Đang kích hoạt.]

[Sắp hiển thị cho ngài kiếm thuật giết địch cực cổ: Vô Nhân Kiếm Pháp.]

[Kiếm vừa ra kẻ địch nhất định phải chết, là kiếm không có nhân mà có quả.]

[Đây là kiếm pháp thuộc luật Nhân Quả, kiếm pháp hư vô, cần có trình độ kiếm thuật cực cao mới có thể lĩnh ngộ.]

[Kiếm thuật tối cao thời Cực Cổ.]

Cố Thanh Sơn khẽ nhắm mắt lại, kiểm tra tỉ mỉ về kiếm thuật cực cổ.

Môn kiếm pháp này hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của hắn, đưa kỹ xảo của kiếm thuật này phát huy tới mức tận cùng, tạo thành một bộ kiếm trận khác biệt.

Không, không phải kiếm trận, mà là luật Nhân Quả chỉ có dùng kiếm mới có thể kích hoạt.

Với trình độ kiếm thuật của mình, hắn nhanh chóng hiểu rõ nền tảng của bộ kiếm thuật Cực Cổ này.

Nhưng nếu muốn thi triển thì cần phải diễn tập nhiều hơn.

Theo sự phân tích của hắn về mặt kiếm thuật, trên Giao diện Chiến Thần hiện ra dòng chữ nhỏ nhấp nháy:

[Ngài đã hiểu công dụng của Vô Nhân Kiếm.]

[Kiếm pháp: Vô Nhân.]

[Kỹ năng bị động.]

[Kiếm pháp luật Nhân Quả, kiếm pháp hư vô.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận