Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2322. Cố Thanh Sơn Và Thần Kiếm (1)


Đánh dấu

“Kỳ lạ, nếu mình đã chết, vì sao còn ở chỗ này? Minh phải đến Hoàng Tuyền mới đúng chứ nhỉ?”
“Nếu như không chết, vậy mình ở chỗ này làm gì?”
Cố Thanh Sơn nghi hoặc.
Vừa nghĩ như vậy, hắn bỗng nhiên cảm thấy hai mắt của mình có thể cử động được rồi.
Hắn mở mắt ra.
Chỉ thấy xung quanh là một vùng tối tăm ngừng trệ, lạnh lẽo đến cương, sâu không thấy đáy.
Cố Thanh Sơn mở miệng gọi: “Có ai không?”
Không có âm thanh.
Không có âm thanh phát ra từ miệng hắn.
Giống như ở trong chân không, nhưng cũng không phải chân không.
Toàn bộ thân thể hắn lơ lửng không chịu khống chế.
Bỗng nhiên.
Trong bóng tối xa xôi sâu thẳm, vầng tia sáng mờ nhạt xuất hiện.
Vầng sáng chậm rãi bay tới chỗ Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn không làm được gì, chỉ có thể lơ lửng, đợi tia sáng tới gần.
Cuối cùng, ánh sáng cũng tới trước mặt hắn.
Một giọng nói vang lên từ trong vầng sáng:
“Cố Thanh Sơn, ta cần sự giúp đỡ của ngươi.”
Cố Thanh Sơn vừa nghe thấy âm thanh này, lập tức nhớ lại.
Đây là âm thanh của Lục Đạo Định Giới thần kiếm.
“Bây giờ bản thân ta còn khó mà giữ nổi, thực sự không biết phải giúp ngươi như thế nào.” Cố Thanh Sơn cười khổ nói.
Thần kiếm nói: “Ta cần sức mạnh trên người ngươi.”
“Sức mạnh trên người ta?” Cố Thanh Sơn khó hiểu hỏi lại.
“Đúng, nhờ có Đồng Tiền Địa Thần, ngươi đã thu hoạch được một loại sức mạnh danh sách nào đó, loại sức mạnh này đã hóa thành mầm móng, tồn tại trên người ngươi.” Thần kiếm nói.
“Ngươi muốn loại sức mạnh danh sách này?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, sức mạnh của danh sách này rất kỳ dụ, có thể giúp ta nhanh chóng chữa trị.” Thần kiếm nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút rồi nói: “Cũng được, ta có đủ các loại sức mạnh, thêm một loại cũng không nhiều, thiếu một loại cũng không ít đi được, ngươi lấy đi.”
“Ngươi hào phóng như vậy?” Thần kiếm hỏi.
“Thực ra ta nên cảm ơn ngươi trước... Hai mảnh vỡ ngươi cho ta đều rất hữu ích, đã giúp ta rất nhiều.” Cố Thanh Sơn thật lòng nói.
Thanh kiếm này biết tất cả.
Nó đi theo mình, nhìn thấy Đồng Tiền Địa Thần, chìa khóa hệ phong, Cuốn Sách Của Đáy Biển.
Nhưng từ trước tới nay nó vẫn không nói một lời, còn cho mình sức mạnh “Điều Khiển Thần Thánh” và “Đẩy Lui Tà Ác”.
Nếu không có “Điều Khiển Thần Thánh” và “Đẩy Lui Tà Ác”, mình không thể nào tránh khỏi lực lượng kỳ tích của Thiên Đế, cũng không thể hoàn thành rất nhiều chuyện.
Cũng không biết trong trạng thái hoàn chỉnh, nó sẽ có bao nhiêu sức mạnh.
Vầng sáng mờ ảo kia phóng lên, bao phủ Cố Thanh Sơn một cách kín kẽ.
Vầng sáng này mênh mông mờ ảo như vậy, dần dần trở nên vô cùng chói lọi, đẩy lùi triệt để bóng tối xung quanh.
Cố Thanh Sơn lập tức cảm nhận được một sự che chở nào đó.
Cảm giác chết chóc tan thành mây khói, năng lượng tràn ngập hơi ấm và sức sống bao phủ lấy hắn, khiến hắn quên hết tất cả đau đớn.
Dần dần, sau lưng hắn xuất hiện một màn ảo ảnh.
Đây là một ống dẫn thật dài, màu sắc xám xịt.
Ống dẫn không hề nhúc nhích, giống như bị rơi vào trạng thái ngưng trệ, chưa được kích hoạt.
Ánh sáng bắt đầu chuyển động hỗn loạn.
Ống dẫn u ám bay lên, dung nhập vào trong vầng sáng mênh mông, nhanh chóng hóa thành vô số ống dẫn, muốn xuyên phá không trung, kéo dài đến một nơi nào đó.
Nhưng hơi ấm bên trong vầng sáng chợt trở nên nóng rực, dốc hết toàn lực phóng thẳng tới chỗ ống dẫn.
Toàn bộ ống dẫn lập tức bị xóa sạch.
Qua một lúc lâu, ánh sáng dần dần trở nên ôn hòa.
Thần kiếm lại lên tiếng:
“Rất tốt, thì ra là danh sách đó... Ta tạm thời hồi phục được một ít sức mạnh.”
“Để cảm ơn, ta nghĩ ta có thể giải đáp cho ngươi một vài chuyện, ngươi muốn biết cái gì?”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Chuôi kiếm của ngươi... Ta nhớ năm đó bị thất lạc tại ngôi mộ lớn trong Hang Sâu Vạn Thú, chúng ta phải làm sao mới tìm được nó?”
Thần kiếm nói: “Ngươi muốn giúp ta tìm chuôi kiếm về?”
“Đúng, tất cả thần khí của Lục Đạo đều bị phong ấn ở Hoàng Tuyền, mà ngươi thì không... Có lẽ vởi vì ngươi là binh khí bị vỡ, ta muốn tìm chuôi kiếm của ngươi về, sau đó đưa ngươi đi đúc lại.” Cố Thanh Sơn nói.
Thần kiếm nói: “Nhưng ta phải nói cho ngươi biết trước, là một kiếm khí của Lục Đạo, trừ phi ngươi từ bỏ Lục Giới Thần Sơn kiếm, từ bỏ thần bị Sơn Thần Lục Giới, thì mới có thể có được ta và thần vị sau lưng ta.”
Cố Thanh Sơn lập tức nói
“Ngươi cũng biết ta có thể trấn áp rất nhiều tận thế, ta có thể làm cho thần vị của ngươi cao hơn nữa.” Thần kiếm nói.
“Vậy cũng không được, ta không thể rời xa nàng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Như vậy, hay là ngươi hỏi ta vấn đề khác đi.” Thần kiếm nói.
“Không, ngươi trả lời câu hỏi vừa rồi của ta đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Thần kiếm ngẩn ra, nói: “Nếu ngươi đã chọn Lục Giới Thần Sơn kiếm thì cần gì phải truy tìm chuôi kiếm của ta? Căn bản ngươi không thể nào có được ta.”
“Ta biết, nhưng ta không muốn nhìn thấy một thanh thần kiếm cứ mãi tồn tại ở trạng thái vỡ nát, chỉ cần sửa lại ngươi thành công cũng coi như hoàn thành một tâm nguyện của ta.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đúng là không có ích lợi gì với ta... Nhưng trên đời này, có rất nhiều chuyện, không phải chỉ vì lợi ích cho nên chúng ta mới làm.” Cố Thanh Sơn nói, bất giác nhớ lại những người đã cùng mình kề vai chiến đấu.
“Vậy thì vì cái gì?” Thần kiếm hỏi.
Cố Thanh Sơn lôn vẻ hồi tưởng, nói: “Năm đó khi ta lấy được tư cách Thánh Tuyển Giả Ác Quỷ đạo, có một quỷ vật thuộc thời đại xa xưa nhìn thần Lục Giới Thần Sơn kiếm trong tay ta, nó nói ta nhất định là kiếm tu chân chính mới có được sự công nhận của thanh kiếm này.”
“Sau đó nó cho ta tư cách Thánh Tuyển.”
“Thực ra trên thế giới này có rất nhiều chuyện chính là như vậy, có đôi khi chúng ta không được lợi ích gì, nhưng điều này không thể ngăn cản chúng ta đi theo tâm nguyện của chính mình, kiên trì với một chuyện nào đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận