Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2560. Lựa Chọn Của Cố Thanh Sơn (1)


Đánh dấu

“Thần Tai Ương có bản lĩnh gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không biết, mỗi một vị thần đều có một chút thủ đoạn, chuyên dùng để nhằm vào những trận chiến bình thường, chỉ khi cần liều mạng bọn họ mới dùng linh kỹ áp đáy hòm của mình.” Thâm Tuyết nói.
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
Ba người ngồi trên một chiếc xe buýt đêm khuya.
Laura nằm trên ghế dài, gối đầu lên đùi Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve tóc Laura, hỏi: “Còn choáng sao?”
“Đỡ hơn chút rồi.” Laura bụm mặt nói.
Cô bé cũng không ngờ mình sẽ mất mặt như vậy, ngồi loại phương tiện đi lại hệ khoa học kỹ thuật này lại bị say xe.
Sắc mặt Thâm Tuyết đột nhiên biến đổi.
“Sao vậy?” Cố Thanh Sơn lập tức hỏi.
“Người ghi chép về các vị thần chết rồi.” Thâm Tuyết trầm giọng nói.
“Ai giết?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Minh Vương... Gã đã mang linh hồn của Kiếm Phong đi rồi, tôi đoán gã đang cảnh cáo tôi.” Thâm Tuyết thở dài nói.
“Người ghi lại bí mật của các vị thần chết rồi, vậy chiến tranh của các vị thần sẽ tiến gần thêm một bước.” Cố Thanh Sơn nói.
“Kế hoạch chiến đấu của chúng ta là gì?” Thâm Tuyết hỏi.
“Đợi lát nữa cô và Laura trốn trước, tôi đi gặp Thần Tai Ương, đợi thời cơ đến thì cô ra tay.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thời cơ nào?” Thâm Tuyết cảm thấy mông lung, hỏi.
“Khó nói... Nếu là dưới tình huống Thần Tai Ương không hề phòng bị, cô có thể hạ gục hắn không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Hoàn toàn không phòng bị? Bất cứ kẻ nào hoàn toàn không phòng bị trước mặt Tử Thần, chỉ có một con đường chết.” Thâm Tuyết nói.
“Vậy là được rồi, lát nữa đợi tín hiệu của tôi là được.” Cố Thanh Sơn nói.
Thâm Tuyết thở dài, thì thầm: “Nếu tôi thu được thần vị Tai Ương, như vậy sẽ trở thành người cai quản cái chết và tai ương, những kẻ dám đến gây sự với người của ta sẽ càng ít.”
“Cứ quyết định vậy đi.” Cố Thanh Sơn nói.
...
Cố Thanh Sơn xuống xe.
Hắn thở ra một hơi lạnh, đi về phía trước theo con đường đầy đá vụn, nhanh chóng đi tới quảng trường.
Đêm đã khuya.
Nhiệt độ không khí càng lúc càng thấp, gió trên quảng trưởng thổi mạnh vù vù, không thích hợp cho bất cứ ai dừng chân tại đây.
Đèn đường phát ra ánh sáng yếu ớt, ngay cả một cái bóng cũng không chiếu ra được.
Cố Thanh Sơn quan sát xung quanh.
Khắp quảng trường chỉ có thể nhìn thấy một mình hắn.
Hình như Thần Tai Ương còn chưa tới.
Cố Thanh Sơn tùy tiện đi dạo trên quảng trưởng, lẳng lặng cảm nhận lực lượng biến hóa.
Hiện tại, rất nhiều người có thân thể khỏe mạnh cũng bắt đầu thờ phụng ý niệm của hắn.
Phái nữ là vì sắc đẹp.
Thanh niên là vì thân thể cường tráng khỏe mạnh.
Người già là vì kéo dài tuổi thọ.
Đây mới chỉ là một buổi tối, nếu có nhiều thời gian mở rộng tín độ hơn...
Thậm chí Cố Thanh Sơn còn nghĩ một ngày nào đó, mình có thể thi triển ra “Địa chi song khu”!
Suy nghĩ kỹ một chút, năm đó Người tạo vật của Địa vẫn chưa đến gần xứ sở của các vị thần, nó thành lập một nền văn minh tại thế giới của Đất.
Có lẽ nó đang âm thầm phát triển một vài tín ngưỡng.
Đây hoàn toàn là chuyện có khả năng xảy ra.
Bỗng nhiên, trong lòng Cố Thanh Sơn có cảm giác, chợt ngẩng đầu.
Trên ngọn đèn đường trước mặt có một con chim màu đen.
“Ngươi đến sớm.” Chim đen nói.
“Bởi vì ta không cần một giờ đã có thể đưa ra lựa chọn.” Cố Thanh Sơn nói.
"Nói ra sự lựa chọn của ngươi." Chim đen nói.
“Đương nhiên là gia nhập cùng các ngươi.” Cố Thanh Sơn nói.
Chim đen nhìn hắn, một lát sau mới nói: “Một khi đã đưa ra quyết định thì không thể hối hận, bằng không chúng ta nhất định sẽ giết ngươi.”
“Đương nhiên, trên thực tế ngươi đã cứu ta một mạng.” Cố Thanh Sơn nói, trong lòng hơi thả lỏng.
Mọi người đều là thần linh, xem ra đôi bên không có thủ đoạn khống chế linh hồn đối phương.
“Cứu ngươi một mạng?” Chim đen ngạ nhiên nói.
“Đúng, trên thực tế, lúc ngươi tới Tử Thần đang chuẩn bị giết ta, ngươi tình cờ cứu ta một mạng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cô ta đâu?”
“Đi rồi.”
“Hừ, xem như thức thời, nhưng mà vận mệnh của cô ta cũng đã được định sẵn từ trước rồi.”
Chim đen bay xuống, hóa thành một người đàn ông mặc áo gió màu đen, đứng đối diện Cố Thanh Sơn.
“Nói nghe xem, vì sao ngươi không cân nhắc gia nhập trận doanh Chấp Pháp?” Thần Tai Ương đánh giá hắn bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
“Đại địa là nơi mai táng thi thể.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta không tin ngươi.” Thần Tai Ương nói.
“Ngươi không cần tin tưởng ta, ngươi chỉ cần nhìn xem sau này ta sẽ làm như thế nào là được.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn khựng lại một chút, lại nói: “Đương nhiên, nếu ngươi có thể thấy ta từng giết bao nhiêu người, có lẽ sẽ làm niềm tin giữa chúng ta càng thêm sâu sắc...”
Một giọng nói vang lên bên cạnh:
“Đương nhiên có thể.”
Chỉ thấy trong hư không lại xuất hiện rất nhiều thần linh.
Cố Thanh Sơn lấy làm kinh hãi, nói: “Sao lại nhiều thần linh tới đây như vậy!”
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, thêm cả thần Tai Ương, tổng cộng có bảy thần linh.
Chuyện vượt ra ngoài dự đoán rồi.
“Ngươi cho rằng chúng ta sẽ ra ngoài một mình? Nếu ngươi không gia nhập cùng chúng ta, chúng ta sẽ cùng nhau giết ngươi, tránh để ngươi trở thành người của trận doanh Thủ Tự.” Một thần linh nói.
Cố Thanh Sơn cười lạnh: “Thủ Tự? Bọn họ chỉ là một đám tiểu nhân nịnh hót, thấy ta chỉ là một tân thần, căn bản không ai để ý đến ta... Ngươi lại cho rằng ta sẽ gia nhập vào bọn họ?”
Các thần linh nhìn nhau, khẽ gật đầu.
Căn cứ vào tin tức có được, bên trận doanh Thủ Tự, ngoại trừ lúc ban đầu nữ thần Sinh Mệnh có giảng giải sơ lược một chút thì không ai để ý đến tên Địa Thần này nữa.
Quả thực tình hình bên phía trận doanh Thủ Tự đúng là như vậy.
Thần Tai Ương nói: “Chúc mừng ngươi đã thấy rõ bộ mặt thật của đám tiểu nhân kia, nhưng đúng như ngươi vừa nói, chúng ta phải xem ngươi có thật sự khao khát loạn thế hay không.”
“Xem thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Nhìn xem ngươi đã giết bao nhiêu người, hoặc đã phát động bao nhiêu cuộc chiến đáng ca ngợi.” Một gã thần linh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận