Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1949. Bão Cát Và Chiến Thần (1)


Đánh dấu
“Thế này được rồi, thẻ bài này của cô có thể duy trì liên tục bao lâu?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Một phút.” Tiểu Tịch thè lưỡi, áy náy nói.
“...” Cố Thanh Sơn.
Một phút thì làm sao mà đủ!
Xem ra vẫn phải làm như lời ngọn nến nói, tự mình đứng ra thu hút sự chú ý của những thần linh kia.
Mình nên làm thế nào?
Thân hình Cố Thanh Sơn phóng lên cao, hóa thành Ma Long Hắc Ám lửa cháy toàn thân, bay về phía xa trên bầu trời.
Ma Long Hắc Ám chớp nháy vài lần liên tục trên bầu trời, sau đó bay đến một nơi cao hơn chỗ mà các vị thần đang chiến đấu.
Nó nhìn xuống phía dưới, quát lên:
“Yên lặng! Yên lặng! Tất cả nghe ta nói.”
Hai phe thần linh tiếp tục giao chiến, không ai phản ứng nó. Chỉ có một thần linh nét mặt đờ đẫn cười nhạo rằng: “Ta, Thần Sức Mạnh trong truyền thuyết, tại sao lại phải nghe ngươi nói?”
Nói xong, gã cũng không phản ứng với Hắc Long thêm nữa, xông tới đánh nhau với một thủ hạ của Reneedol.
Hắc Long yên lặng lắng nghe, trong lòng hơi cảm thấy bực bội.
Ma Long Hắc Ám hít một hơi thật sâu, miệng há rộng, phun ra một luồng khí xuống chiến trường bên dưới.
Thần linh hai phe vừa tránh né luồng khí vừa tiếp tục giao chiến, vẫn không hề phản ứng lại với nó.
“Làm loạn gì vậy!” Reneedol tranh thủ trừng mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Thực lực kém như vậy, đi tìm hai thần linh chơi đùa giống như ban nãy đi, bên trong chiến trường không phải nơi ngươi muốn tới là tới.”
Nói xong nàng ta liền lao về phía năm tên thần linh khác.
“...” Ma Long Hắc Ám.
Lần này nó thực sự bực bội.
Mở Giao diện Chiến Thần, chọn hạng mục “Danh hiệu Chiến Thần”, trực tiếp lấy ra “Người đàn ông quyến rũ nhất”, tập trung kỹ năng danh hiệu “Thật có lý”!
[Thật có lý: Bởi vì ngài có sức hấp dẫn không gì sánh được nên khi người khác nói chuyện với ngài, có thể phát động năng lực hệ thần bí này, để những người nghe được đều cảm thấy ngài nói đúng.]
[Chú ý: Kỹ năng danh hiệu này chỉ có thể phát động mỗi ngày một lần.]
Ma Long Hắc Ám hít một hơi thật sâu, quay về phía các thần linh bên dưới, hét lớn:
“Đám rác rưởi các ngươi, toàn bộ Vạn Thần điện sắp sập đến nơi rồi mà còn ở đây nội đấu, sao không giải quyết cái thứ đặt trên Vạn Thần điện kia đi, sau đó quay lại đánh nhau cũng không muộn!”
Toàn bộ thần linh đều lần lượt dừng tay.
“Nói có lý.” Một thần linh nhìn chằm chằm Hắc Long, nói.
“Ừ, bây giờ đánh tới đánh lui, thắng thì thế nào?” Một thần linh khác nói.
“Chúng ta đối chiến như vậy, kỳ thực đều phải trả giá, cuối cùng hai bên đều chịu thương vong, hà tất phải tiếp tục đánh?” Lại một thần linh khác nói.
Reneedol lẩm bẩm: “Cũng phải, cho dù ta thắng được Chúa tể Nguyện lực Vô Tận thì cũng không dám giết nó, sao không đợi sau khi giải quyết tình hình bên kia xong thì quay lại đánh một trận?”
Trận chiến kết thúc một cách khó hiểu như vậy.
Qua chừng vài phút, những thần linh có xúc tu màu đen sau gáy bỗng nhiên đồng loạt dừng lại. Bọn họ nghiêm chỉnh ngẩng đầu nhìn lên Ma Long Hắc Ám trên bầu trời.
“Sức mạnh đáng kinh ngạc, vậy mà suýt chút nữa đã cướp đi quyền khống chế của ta đối với các thần linh, ngươi làm thế nào?” Toàn bộ thần linh đồng thanh mở miệng nói.
Kẻ đang nói lúc này chính là Chúa tể Nguyện lực Vô Tận!
Ma Long Hắc Ám lập tức phản ứng kịp, nhưng có điều nhiệm vụ chính của hắn bây giờ chính là thu hút chú ý của mọi người, đương nhiên sẽ không luống cuống.
“Khụ... Chuyện này nói ra rất dài dòng, kỳ thực đây là một loại năng lực danh hiệu đặc thù.” Ma Long Hắc Ám nói.
“Ồ? Năng lực danh hiệu là gì?” Chúa tể Nguyện lực Vô Tận mượn miệng các thần linh cất tiếng hỏi.
Trong lòng Ma Long Hắc Ám giật nảy một cái.
Cái gì?
Thời điểm này vẫn chưa có kỹ năng danh hiệu mà mình vừa nói sao?
Hắn nhìn sang Reneedol, chỉ thấy Reneedol cũng hứng thú ra mặt, đang chăm chú lắng nghe.
Bất luận là ai, chỉ cần là cường giả theo đuổi sức mạnh, một khi trông thấy một loại sức mạnh chưa bao giờ xuất hiện thì chắc chắn sẽ muốn lập tức hiểu rõ uy lực và nguồn gốc của loại sức mạnh này.
Giờ khắc này, Chúa tể Nguyện lực Vô Tận và Reneedol đều bị loại sức mạnh này hấp dẫn.
Suy nghĩ trong đầu Ma Long Hắc Ám xoay mòng mòng.
Tuy rằng “Thật có lý” bị Chúa tể Nguyện lực Vô Tận đứng ở bên ngoài cuộc chiến phá hỏng, nhưng lại thành công hấp dẫn sức chú ý của mọi người. Giờ khắc này, tuyệt đối không thể để hỏng việc được.
Đại Ca vẫn còn ở trên mặt đất, âm thầm diệt trừ đường lui của Chúa tể Nguyện lực Vô Tận.
Mình nên tranh thủ thời gian cho hắn ta!
Ma Long Hắc Ám lại hít sâu thêm một hơi, nói: “Cái gọi là năng lực danh hiệu, thực sự nói ra rất dài dòng. Sở dĩ ta biết được năng lực này là vì có liên quan đến những chuyện bản thân ta đã trải qua. Trước đây thật lâu, ta từng bò ra ngoài từ trong một đống xác chết, đúng lúc bắt gặp một người đốt đèn lồng tuần tra... Cái tên Ngũ trưởng kia cười gằn với ta, nói sẽ giết chết ta, sau đó dùng đao chém xuống...”
“Khoan đã, hình như chúng ta muốn hỏi chuyện về năng lực danh hiệu.” Chúa tể Nguyện lực Vô Tận nói.
“Đến ngay đây.” Hắc Long không nhịn được, vung móng vuốt lên nói.
Nó tiếp tục kể:
“Sau đó, ta gặp được hai người trên đường, một người tên là Công Tôn Trí, người khác tên là Ninh Nguyệt Thiền... Ta đến Bách Hoa Tông cầu cứu, lúc ấy có một con ngỗng đứng trên tảng đá bắt người khác làm thơ... Sau đó ta bắt đầu tu hành. Ta có một sư huynh, hắn lười biếng chẳng biết gì cả, nhưng nấu ăn lại rất ngon... Ở chỗ chúng ta, tận thế cực kỳ lợi hại, bình thường chúng ta đều thích tu hành nhiều một chút, nhưng hắn lại thích đi thanh lâu...”
“Dừng!” Reneedol nóng ruột nói: “Ngươi có thể nói vào trọng điểm hay không, rốt cuộc năng lực danh hiệu là cái gì?”
Ma Long Hắc Ám trừng mắt nhìn nàng ta, nói: “Ta nói đến ngay đây, ngươi gấp cái gì hả?”
Reneedol chỉ đành dằn lại.
Cố Thanh Sơn lại kể thêm một lúc thật lâu.
“Sau đó... Khi tham gia cuộc thi, có một người bắt nạt sư muội của ta... Các ngươi nói có đáng ghét không chứ. Mà ta thì sao, đương nhiên là không tha cho hắn, các ngươi đoán xem ta làm như thế nào?”
“Đủ rồi!!”
Cả Chúa tể Nguyện lực Vô Tận lẫn Reneedol đều không kìm chế được nữa, hét lên giận dữ.
Dòng chữ nhỏ xuất hiện trước mặt Ma Long Hắc Ám:
[Luật nhân quả cầu nguyện của ngài đã tiêu hao hết tất cả sức mạnh.]
[Hiện tại tất cả sẽ khôi phục lại trạng thái bình thường.]
Trong lúc Ma Long nhìn dòng chữ nhỏ này, những thần linh đối diện cũng đã bắt đầu chất vấn:
“Sinh vật miệng đầy lời nói dối. Ta sáng lập ra thế giới này, chính mắt thấy nó mỗi ngày một phát triển, ta nhớ hết tất cả mọi người và mọi việc, nhưng tất cả những chuyện ngươi nói chưa bao giờ xảy ra.”
Reneedol cười lạnh một tiếng: “Thì ra chỉ là lời nói dối, thảo nào nói suốt nửa ngày cũng không nghe được một cái tên thật nào.”
Nàng ta buông thuật pháp trong tay ra.
Thần kỹ: Thuật truy tìm tên thật, hoàn toàn vô dụng.
Ma Long Hắc Ám nhìn các thần linh, lại nhìn Reneedol.
“Được rồi, vừa nãy là ta lừa các ngươi, xin lỗi.”
Ma Long Cúi Đầu làm một động tác bày tỏ sự áy náy.
Sau đó nó liều mạng vỗ cánh, bay lên không trung xa xôi.
Nó cứ thế bay vụt đi mất.
Thật sự đâu còn cách nào ngoại trừ chém gió một chút, chẳng lẽ mình có thể dùng sức của một người để chống chọi lại với Reneedol và nhiều thần linh như vậy?
Nếu như có thể, Đại Ca cũng không cần mạo hiểm.
“Được rồi, mới vừa rồi là ta sai, từ giờ trở đi ta không can dự vào chuyện của các ngươi nữa. Các ngươi tiếp tục đi, phải cố gắng lên nha!”
Trong không trung xa xôi vang vọng tới âm thanh của Ma Long Hắc Ám.
Nó càng bay càng xa, dần dần chỉ để lại một cái bóng nhàn nhạt giữa mệnh mông gió tuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận