Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1875. Đến Đột Ngột (2)


Đánh dấu
“Nhưng chắc học như thế nào thì chắc không quan trọng chứ.” Xích Hộc không yên lòng.
“Không, ta sẽ nghiêm túc dạy, các ngươi cũng phải nghiêm túc học, đừng trông cậy vào việc lừa dối Tư Mệnh mà qua cửa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Phiền phức như vậy sao? Có thể đổi thành cái khác hay không?” Xích Hộc hỏi.
Cố Thanh Sơn nhìn giao diện Chiến Thần.
Còn hai mươi lăm phút nữa, Tư Mệnh sẽ giáng xuống.
Hắn nhún vai: “Không thì các ngươi đưa ra biện pháp khác đi. Chỉ cần các ngươi có kỹ năng sinh hoạt, tay nghề, năng khiếu, tài năng nào tốt, ta sẽ học với các người.”
Ba người im lặng.
Ngoại trừ mạnh lên và đánh nhau, bọn họ còn biết cái gì nữa chứ?
Đây là một vấn đề thực tế giúp người ta nhìn rõ bản thân mình hơn.
Yên tĩnh một hồi, Reneedol nói: “Nếu có thể thành lập liên hệ, bái ngươi làm thầy cũng không sao, nhưng chỉ giới hạn trong nấu nướng.”
“Cô có muốn học cái khác, ta cũng không dạy đâu.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta thì không thành vấn đề.” Mạc lên tiếng.
“Ta cũng vậy.” Xích Hộc nói.
“Được. Liên quan đến nấu ăn, ta sẽ giảng cho mọi người bài học thứ nhất.” Cố Thanh Sơn nói.
Ba người lắng nghe.
Cố Thanh Sơn lấy một con dao phay ra, thể hiện cho ba người nhìn.
“Mọi người chú ý, đây là dao thái thịt, mọi người hãy cảm nhận một chút.”
Con dao phay được chuyền qua chuyền lại trong tay ba người.
“Thái thịt là gì chứ?” Xích Hộc hỏi.
Cố Thanh Sơn tùy ý chặt một nhánh cây, sau đó đưa dao phay cho Reneedol, nói: “Cô cắt đi, thuận theo chiều hoa văn mà cắt. Nhớ, mỗi một lần hạ dao, độ lớn đừng khác nhau quá.”
“Cái này đơn giản mà.” Reneedol cầm dao phay, nói.
Cô chăm chú cắt, Cố Thanh Sơn, Mạc và Xích Hộc ở một bên nhìn xem.
Khi đại trưởng lão trở về, ông ta nhìn thấy chính là một hình ảnh như vậy.
Ông ta xoa mắt, cứ tưởng mình nhìn lầm.
Nàng....
Cầm dao phay cắt nhánh cây?
“Các người đang làm gì vậy?” Đại trưởng lão hỏi.
Cố Thanh Sơn thản nhiên đáp: “Thành lập liên hệ. Chúng ta hãy nhìn xem đại trưởng lão mang nguyên liệu nấu ăn nào trở về, ta cũng tiện biểu diễn trước mặt mọi người luôn.”
Nói đến nguyên liệu nấu ăn, đại trưởng lão cũng không hỏi tiếp nữa mà lập tức lấy ra một vài thứ linh tinh lang tang như lương khô gì đó.
Dù sao cũng còn đến mười một tiếng nữa Tư Mệnh mới giáng xuống.
Bây giờ quan trọng nhất là một bữa ăn thật ngon.
“Có một đội yêu tinh đang di chuyển, ta thuận tiện lấy lương khô của bọn chúng.” Đại trưởng lão nói.
Cố Thanh Sơn nhìn qua, sau đó vén tay áo lên, bắt đầu cắt lương khô thành hình dài.
“Bây giờ ta sẽ làm mẫu, nấu mì cho mọi người xem.” Hắn nói với ba người.
“Nếu dùng số lương khô này để xào, có phải là ngon hơn hay không?” Xích Hộc hỏi.
“Có thể nói vậy, nhưng tôi am hiểu làm bánh bột hơn.” Cố Thanh Sơn nói.
Đùa à, hắn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi đại trưởng lão, nhất định phải làm một tô mì cho đối phương ăn.
Tay nghề Cố Thanh Sơn thì không cần phải nói.
Một bát mì được nấu xong, được đại trưởng lão ăn như gió cuốn vào bụng.
“Ngon, ngon quá.”
Đại trưởng lão bưng bát, không nỡ bỏ xuống.
Cố Thanh Sơn xoay người lại, nói với Xích Hộc: “Cô mau nhận Mạc làm anh đi, đây cũng là một mối liên hệ đấy.”
“Đúng rồi, tại sao ta lại không nghĩ đến nhỉ!”
Xích Hộc nhìn sang Mạc.
“Được, từ giờ trở đi, chúng ta là anh em. Ta vẫn luôn muốn có một đứa em gái.” Mạc nhếch miệng cười nói.
Xích Hộc liền gọi: “Anh trai.”
“Ừm, em gái.” Mạc đáp lại.
Cố Thanh Sơn nhìn Reneedol: “Ta lớn tuổi hơn cô...”
Reneedol quay đầu sang chỗ khác, nói với Xích Hộc: “Ta nhận muội làm em gái nhé?”
“Được.” Xích Hộc nhìn Cố Thanh Sơn, cười.
Cố Thanh Sơn cảm thấy bất đắc dĩ.
Hắn chuyển ánh mắt nhìn thời gian bên trên giao diện Chiến Thần.
Xích Hộc, Mạc và Reneedol đã có ba mối liên hệ.
Còn lại năm phút.
Tim Cố Thanh Sơn đột nhiên nhấc lên.
Thời gian ngắn như vậy, những gì mà hắn làm có thể thực hiện được hay không?
Hắn bắt đầu suy tính trong lòng.
Bỗng nhiên, đại trưởng lão hỏi: “Các ngươi đã thành lập mối liên hệ gì với Rod?”
“Thầy dạy nấu ăn.” Reneedol đáp.
Đại trưởng lão nhìn Cố Thanh Sơn, tán thưởng: “Đó là một mối liên hệ tốt.”
Cố Thanh Sơn nói tiếp: “Đại trưởng lão, chi bằng con theo ngài học một vài kỹ năng chiến đấu, cũng có thể thành lập mối quan hệ thầy trò.”
Đại trưởng lão nghĩ lại thấy cũng đúng.
Tư Mệnh quá kinh khủng, đúng là phải chuẩn bị nhiều mối liên hệ một chút.
Ông ta đứng lên, hỏi: “Con muốn học cái gì?”
“Làm sao để phóng ra thuật pháp thật mạnh.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại trưởng lão suy nghĩ một chút rồi nói: “Nơi này không tiện, chúng ta đến một nơi trống trải để thích hợp phóng ra pháp thuật uy lực lớn.”
“Vâng.” Cố Thanh Sơn nói.
Còn lại bốn phút.
Đại trưởng lão nói với những người khác: “Các ngươi ở đây nghỉ ngơi, chúng ta đi một lát sẽ trở lại.”
“Vâng, để bọn con tiếp tục suy nghĩ xem có mối liên hệ nào khác hay không.” Reneedol nói.
Đại trưởng lão gật đầu, sau đó cùng với Cố Thanh Sơn chạy về phía hoang dã.
Ba phút sau.
Bọn họ dừng lại tại một khu vực đá vụn vắng vẻ, hoang tàn.
“Được rồi, ở đây phóng thích thuật pháp công kích uy lực lớn sẽ không ngộ thương người bên ngoài.” Đại trưởng lão nói.
Cố Thanh Sơn nhìn ông ta, đột nhiên hỏi: “Phong Thần chiếm cơ thể của Atley, lại bị tận thế giết chết, hắn ta có thể phục sinh không?”
Gặp Lại Ngươi Một Lần, phát động!
Đại trưởng lão ngơ ngẩn, đáp: “Chỉ có Reneedol mới có thể phục sinh. Chúng ta đủ cường đại, sẽ không bị giết chết. Nhưng nếu có thứ gì đó có thể giết chết chúng ta, chúng ta sẽ không còn tồn tại nữa.”
Chớp mắt tiếp theo.
Đại trưởng lão lấy lại tinh thần, không hề có chút cảm giác nào với chuyện vừa mới phát sinh:
“Rod, ta có một chuyện muốn thương lượng với con.”
“Thương lượng gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Nếu con đồng ý khuyên Xích Hộc tiếp nhận khế ước Hỏa, ta sẽ truyền lại cho con thuật pháp phá hư cao cấp nhất.” Đại trưởng lão trầm mặt nói.
“Nhưng nếu con không khuyên cô ấy thì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.
Đại trưởng lão lắc đầu: “Vậy ta chỉ có thể dạy cho con vài chiêu đơn giản để thành lập liên hệ mà thôi.”
Năm giây cuối cùng.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Không cần.”
Thời gian đã đến rồi!
Trên bầu trời, vô số ngôi sao lại đột ngột sáng rực lên.
Trên bầu trời, hàng vạn sao trời không ngừng di chuyển, tản ra ánh sáng chói mắt.
Một âm thanh lạnh lùng vang lên:
“Các vị.”
“Khoảng cách đến lúc trò chơi chính thức bắt đầu còn trọn vẹn mười một tiếng.”
“Nhưng các ngươi cũng biết, trò chơi Tư Mệnh chính thức khó khăn vô cùng, lúc nào cũng có thể kết thúc các người.”
“Xét thấy tình huống nguy hiểm này, chúng ta lập tức tiến hành trò chơi làm nóng người.”
“Quy tắc trò chơi làm nóng người như sau:”
“Mỗi một tồn tại, bất luận ngươi là ai, ngươi nhất định phải miêu tả được mối liên hệ giữa bản thân ngươi và chúng sinh, mối liện hệ này sẽ được trò chơi chứng thực lại.”
“Các ngươi cần phải chứng minh mình có ít nhất ba mối liên hệ với nhau, không được lặp lại.”
“Người nào làm được, xin chúc mừng ngươi đã có được quyền lợi ở lại.”
“Nếu có người ngay cả ba loại quan hệ cũng không chứng minh được...”
“Vậy tức là kẻ đó đã không còn tư cách tham gia trò chơi chính thức.”
“Và sẽ bị kết liễu!”
“Được rồi, trò chơi... bắt đầu ngay bây giờ!”
Đại trưởng lão biến sắc.
Ba loại liên hệ.
“Hỏng bét rồi, vì sao lại đến sớm như thế... Reneedol!” Ông ta vội vàng quát lên.
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương, nhẹ nhàng nói: “Nàng ta sẽ không đến đâu.”
“Vì sao?” Đại trưởng lão kêu lên.
“Bởi vì nàng ta và Mạc, Xích Hộc đã thành lập ba tầng liên hệ, có thể yên tâm sống sót.”
“Cho dù nàng ta có đến, liên hệ giữa các người có dám lộ ra trước mặt ta không? Ta có khế ước với Chúa tể Pháp tắc Tử Vong, ít nhất nó có thể giúp ta truyền lời đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Sắc mặt đại trưởng lão hoàn toàn thay đổi.
“Còn nữa...” Cố Thanh Sơn mở lòng bàn tay ra: “Tư Mệnh đã lừa gạt mọi người. Ai biết được nó sẽ tiếp tục làm cái gì nữa? Nếu nàng đến đây, Mạc chết thì phải làm sao bây giờ?”
Cố Thanh Sơn mỉm cười, khiến cho đại trưởng lão cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
“Trong thời khắc nguy hiểm như thế, nàng ta vẫn nên bảo vệ tốt cho mạng sống của mình và chăm sóc cho Mạc, như vậy mới là hợp tình hợp lý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận