Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2716. Trốn! (1)



Cố Thanh Sơn thở dài.
Một lần trốn chạy đơn giản thôi mà kết quả toàn bộ đội ngũ chỉ còn lại một mình hắn còn sống.
Hắn nhìn về phía lời thuyết minh của nhiệm vụ kia một lần nữa:
"___ Trận quyết chiến văn minh sắp bắt đầu, xin hãy gạt bỏ muôn vàn khó khăn, nhanh chóng chạy tới thế giới văn minh số hiệu mười lăm, người phụ thuộc danh sách chiến tranh sẽ tập hợp tại nơi đó."
Rất tốt, hiện tại rốt cuộc đã hiểu được "Gạt bỏ muôn vàn khó khăn" là có ý gì rồi.
Chỉ thấy lại có hai hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
"Ngươi đã đến được thế giới số hiệu hai mươi mốt, xin hãy di chuyển về hướng Bắc, tiến về vị trí tấm chắn nằm giữa thế giới số hai mươi mốt và hai mươi.”
"Phải nhanh một chút!"
Suy nghĩ lóe lên trong đầu Cố Thanh Sơn, hắn cảm nhận được một loại cảm giác chẳng lành nào đó.
Đúng rồi, danh sách cao nhất cũng nhắc nhở mình, ngoại trừ thế giới văn minh người vượn ra thì mỗi một thế giới đều phải nghênh đón hủy diệt.
Nói cách khác ——
Cố Thanh Sơn lập tức triệu hồi thú cưỡi của mình ra.
Chỉ nghe "Bịch" một tiếng, bọt nước văng khắp nơi, con heo rừng hắc ám xuất hiện lần nữa, đồng thời cũng rơi xuống trong biển rộng.
"Ngươi. . . Biết bơi không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Con heo rừng lắc đầu, đột nhiên nhảy ra từ trong làn nước, đứng trên mặt biển.
Một con heo rừng mà có thể lơ lửng trên biển luôn sao?
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên quan sát cảnh tượng này, bỗng nhiên chú ý tới bốn cái móng của con heo rừng đang giẫm lên một khối băng cứng.
Một luồng hơi lạnh phát tán ra từ trên người con heo rừng.
Con heo rừng lộ ra vẻ mặt đã hoàn thành, lắc đầu với hắn, ra hiệu hắn tranh thủ leo lên lưng nó.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn qua danh sách chiến tranh.
—— Trước đó lúc chọn lựa thú cưỡi, mình chỉ tùy ý lựa chọn, kỳ thật cũng không chú ý mấy.
Lần này hắn cẩn thận nhìn lại, rốt cuộc tìm được từng dòng thuyết minh về con heo rừng hắc ám này.
"Heo Băng Sương Hắc Ám."
"Kỳ Dị Chủng, có thể tiến hóa, ăn tạp."
"Năng lực: Thân thiện với nước và băng sương, công kích hắc ám."
"Thuộc tính ẩn tàng một: Ăn càng nhiều, nó lại càng lợi hại."
" Thuộc tính ẩn tàng hai: Tuyệt đối sẽ không mắc phải bất cứ bệnh tật gì có liên quan đến béo phì."
Cố Thanh Sơn lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Nếu là thân thiện với nước cùng băng sương, như vậy chạy trốn trên biển cả cũng không thành vấn đề.
—— Đây là chuyện không có lựa chọn nào khác, bây giờ mình chỉ là "Binh lính tinh nhuệ" của danh sách chiến tranh mà thôi.
Nếu mình hóa thành thần quang ngũ sắc, đương nhiên có thể mắt xuyên qua toàn bộ thế giới trong nháy, nhưng như thế cũng sẽ lập tức lòi.
Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh khẳng định đang tìm kiếm mình khắp nơi.
Cố Thanh Sơn nhảy lên lưng con heo rừng, lớn tiếng mà nói: "Xung kích về phía Bắc đi, chúng ta phải chạy thẳng một mạch đến đó!"
Heo rừng lập tức cất vó Hàn Băng, toàn lực lao thẳng về phía trước.
Những nơi mà nó chạy qua, băng sương ngưng tụ thành một con đường nhỏ thật dài, trôi nổi ở trên mặt biển, thật lâu cũng không tan biến.
. . .
Cố Thanh Sơn ngồi trên lưng con heo, lẳng lặng trầm tư.
Danh sách chiến tranh có một đặc điểm, sẽ căn cứ vào tình huống hoàn thành nhiệm vụ để bình phẩm cấp bậc, từ trên xuống dưới theo thứ tự là: "Hoàn mỹ, xuất chúng, hợp lệ, có khuyết điểm, mất quy cách, thất bại."
Cho dù là loại nhiệm vụ mang tên "Tập hợp" này, cũng có hệ thống đánh giá đang đợi mình.
Giai đoạn hiện tại, Chúa Tể Thanh Đồng mới khẳng định cũng hi vọng có một đám tay chân có thể dùng được.
Một khi biểu hiện không tốt, tự nhiên sẽ bị xa lánh ra bên ngoài nhiệm vụ rồi.
Mình chỉ có không ngừng thăng cấp, mới có hi vọng đi theo Chủ nhân danh sách chiến tranh mới mà tiến vào trận quyết chiến.
Tâm tư của Cố Thanh Sơn lập tức chuyển.
Một nhiệm vụ đi đường, tự nhiên là đến càng sớm, nhiệm vụ được đánh giá càng cao.
Hơn nữa cái thế giới này cũng có thể bị hủy diệt vào bất cứ lúc nào ——
Cố Thanh Sơn đứng lên từ trên lưng con heo rừng.
Hắn lấy ra một đôi găng tay đấm bốc, mang vào trên tay, nhìn lại về hướng biển rộng.
Theo dòng thời gian trôi qua, hắn bỗng nhiên bày ra quyền thuật, trên tay dâng lên lôi điện màu xanh trắng.
Lôi Quang Quyền!
Cố Thanh Sơn đánh ra một ánh điện quang hướng vào trong biển rộng.
Rầm rầm ——
Sóng nước dâng lên thật cao, ánh chớp hóa thành những con rắn điện đang tán loạn bốn phía trên mặt biển.
Lông trên toàn thân con heo rừng hắc ám lập tức dựng hết cả lên lên.
Nó quay đầu nhìn chủ nhân của mình một hồi, trong ánh mắt ẩn chứa mấy phần u oán.
Ngươi kêu ta chạy cho nhanh, kết quả lại lấy điện giật ta, vậy là có ý gì?
Cố Thanh Sơn nghênh tiếp ánh mắt của con heo rừng, lên tiếng: "Ta đã lựa chọn hồi lâu, con cá này hẳn sẽ không có gai nhọn gì, chỉ có một cái xương, hơn nữa cũng đã bị nướng chín rồi, hương vị hẳn vẫn được đấy."
Heo rừng hắc ám sững sờ, quay đầu nhìn lại phía trước.
Chỉ thấy trên mặt biển phía trước, một con cá lớn đang trôi nổi trên mặt biển, tỏa ra một mùi hương như đã nướng chín.
"Cho ngươi một phút đồng hồ, có thể ăn bao nhiêu là ăn bấy nhiêu đi." Cố Thanh Sơn nói.
Con heo rừng phát ra tiếng kêu vui sướng, lập tức nhào tới ăn như gió cuốn.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng quan sát.
Trên giao diện danh sách chiến tranh có từng hàng chữ nhỏ nhảy lên:
"Heo Băng Sương Hắc Ám đã được ăn cá biển ngon lành."
"Tâm tình của nó trở nên vui vẻ."
"Nó bắt đầu mạnh lên."
Chỉ thấy trên người con heo rừng tràn ngập một làn sương mù giá lạnh ——
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu trong lòng.
Chỉ cần ăn là có thể mạnh lên, cái này là thuộc tính rất khó gặp đấy.
Một phút đồng hồ đã đến.
Heo rừng đã ăn sạch toàn bộ con cá, chỉ còn lại một cái xương dài màu xanh.
"Tăng thêm tốc độ, chúng ta không thể chậm hơn so với những kẻ khác, nhất định phải nhanh chóng đến được tấm chắn thế giới, rõ chưa?" Cố Thanh Sơn nói.
Heo rừng hừ hừ hai tiếng, biểu đạt mình đã hiểu rõ.
"Đi!"
Oanh ——
Vô số những bọt nước nở rộ dưới vó của con heo rừng.
Nó lao vút đi giống như một quả đạn pháo, tốc độ nhanh gần gấp đôi so với trước đó!
Lúc này trên đại dương bao la, ánh mặt trời ban mai vừa mới ló dạng.
Một người một heo, theo gió mà vượt sóng, như tàn ảnh đi đến nơi thật xa trong nháy mắt.
Một phút sau.
Cố Thanh Sơn đã tới điểm cuối cùng của thế giới này.
—— Đó là một hòn đảo nhỏ.
Ở trên đảo, có một cái thạch điêu kỳ quái, lờ mờ có thể thấy được là dùng công cụ sắc nhọn trực tiếp điêu khắc lên trên tảng đá đó.
Trừ cái đó ra thì không còn lại gì cả
Cố Thanh Sơn đi đến điểm cuối cùng của đảo nhỏ, đã thấy được tấm chắn thế giới như muốn nối liền đất trời.
Một tấm chắn hơi mờ đang ngăn cách hai thế giới.
Mà ở phía bên kia của tấm chắn là một thế giới đã triệt để hoang vu, trên bầu trời nổi lơ lửng hai hằng tinh, trên mặt đất không có bất cứ sinh cơ nào cả.
Hết chương 2716.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2717
Bạn cần đăng nhập để bình luận