Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1647. Danh Hiệu Thích Khách


Đánh dấu
Chỉ sợ tới khi mình giải phóng được Chư Giới tận thế Online - Quân Đoàn Nhân tộc, tình trạng này mới có thể dần thay đổi.
Bên trong dòng chảy hư không hỗn loạn thì lại không giống vậy.
Quái vật hư không ở nơi này, mỗi một tên đều đã trải qua vô số thời kì chọn lọc khắc nghiệt, chúng là những kẻ sống sót mạnh nhất.
Những chủng tộc hư không, thế lực, thế giới được hình thành từ tự nhiên và sinh sống trong hư không mạnh hơn nhiều so với chín trăm triệu tầng thế giới do Thần tộc sáng tạo ra!
Nếu như mình có thể lấy thân phận thích khách hư không để liên hệ với những người trong thế giới Ác Quỷ kia, chắc chắn sẽ vượt qua sự đề phòng và nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Đây là cách tốt nhất...
Cố Thanh Sơn yên lặng nghĩ.
Rất nhanh, cửa phòng bí mật mở ra, hai hàng người đi tới.
Cầm đứng ở giữa, nói với Cố Thanh Sơn: "Đã sắp xếp xong xuôi, đối thủ ngươi phải đấu lần này, là một Tinh linh Nguyên tố Gió. Xin mời đi theo ta."
"Được."
Cố Thanh Sơn đi theo cô ta vào sâu trong Công hội Thích Khách.
Bọn họ đi tới một sân thi đấu rộng lớn.
Lúc này, xung quanh sân thi đấu đã có rất nhiều người đang chờ xem chiến.
Khí thế mạnh mẽ phát ra từ trên người bọn họ.
"Đây đều là những lãnh đạo cấp cao của Công hội, lát nữa ngươi phải thể hiện hết khả năng của mình, thể hiện sao cho thật tỏa sáng, lưu lại ấn tượng tốt cho mọi người. Như vậy sẽ rất tốt cho tương lai." Cầm im lặng truyền âm.
"Cám ơn." Cố Thanh Sơn trả lời.
"Không có gì, dù sao ngươi đã cứu ta. Còn nữa, Tinh linh Nguyên tố Gió có tốc độ rất nhanh, ngươi hãy cẩn thận." Cầm nói tiếp.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía sân thi đấu.
Chỉ thấy một cô gái xinh đẹp đứng trên đài, trên người mặc một bộ giáp da màu tối, hai tay đều cầm một thanh dao găm ngắn.
Cô nhìn về phía Cố Thanh Sơn đầy hứng thú, nói nhỏ:
"Một ma quỷ Sợ Hãi, thật hiếm thấy, loại ma quỷ này mà cũng gia nhập đội thích khách của chúng ta."
Hai con dao găm ngắn liên tục xoay trong tay cô.
Khí thế trên người cô thay đổi, tỏa ra tầng tầng gió lấp lánh màu xanh.
"Đáng tiếc ta không thích ma quỷ, cho nên ta sẽ không để cho ngươi vượt qua."
Cố Thanh Sơn như không hiểu, nhảy lên sân thi đấu.
Một trọng tài đi đến giữa hai người, sau khi xin phép các vị cấp cao trên khán đài thì cao giọng tuyên bố:
"Trong thử thách thăng cấp đặc biệt này, thích khách trung cấp có biệt danh là 'Diệp Phi Ly' sẽ khiêu chiến 'thích khách Phong Ấn' Vụ Ca."
"Bắt đầu!"
Giọng nói vừa dứt.
Trong nháy mắt, cô gái xinh đẹp kia đã biến mất.
Trên sân thi đấu, ngoài Cố Thanh Sơn đứng im tại chỗ, chỉ có thể cảm nhận được một cơn gió lớn điên cuồng gào thét.
—— Phải để lại ấn tượng tốt, Cố Thanh Sơn yên lặng suy nghĩ.
Thủ đoạn của mình rất nhiều, chỉ cần chọn đại một cái rồi thi triển ra cho mọi người lóa mắt thật sự chẳng có gì khó.
Nghĩ vậy, Cố Thanh Sơn nói: "Này, cô gái, xin hỏi một chút, Vụ Ca là biệt danh của cô, hay là tên của cô?"
Tốc độ di chuyển của Tinh linh Nguyên tố Gió quá nhanh, đến mức giọng nói của cô truyền đến từ mọi phía xung quanh hắn:
"Hừ! Ta cũng không giống đám ma quỷ các ngươi, ngay cả tên thật cũng không dám lộ ra. Vụ Ca là tên thật của ta."
"Nhưng ngươi biết mấy cái này cũng không có ý nghĩa gì!"
Cô bỗng nhiên hiện ra lưng Cố Thanh Sơn sau.
Tia sáng lạnh lẽo lóe lên!
Coong!
Một thanh kiếm bỗng nhiên xuất hiện, đè lên hai thanh chủy thủ, ngăn cản Vụ Ca đánh lén.
Vụ Ca biến mất lần nữa.
Giọng nói của cô truyền đến từ trong gió: "Ta đã xem thường ngươi rồi, nhưng ta cũng chỉ mới dùng có một nửa tốc độ thôi. Tiếp theo, ta sẽ dùng hết tốc độ."
Cố Thanh Sơn cười một tiếng, hỏi: "Vụ Ca tiểu thư, ta gọi cô một tiếng, cô dám trả lời không?"
Một giây sau, mấy chục cái bóng của Vụ Ca xuất hiện cùng lúc, vây Cố Thanh Sơn vào giữa.
Các cô cùng nhau đâm chủy thủ tới, miệng quát: "Có gì không dám!"
"A... Rất vui được đánh với cô..."
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng nói, nắm lấy Triều Âm kiếm.
Kiếm phóng ra.
Cố Thanh Sơn giơ Triều Âm kiếm lên, toàn bộ ảo ảnh đều biến mất.
Chân thân của Vụ Ca xuất hiện bên trái Cố Thanh Sơn, con dao găm trong tay đâm về phía ngực hắn.
“Leng keng!”
Hai tiếng va chạm vang lên liên tiếp.
Cố Thanh Sơn lùi về sau một bước.
Vụ Ca bất động.
Cố Thanh Sơn lùi từng bước về phía sau.
Vụ Ca vẫn bất động như cũ.
Giữa lúc mọi người xung quanh đều đang buồn bực, chỉ thấy Cố Thanh Sơn trở tay lấy ra một cây cung.
Để không làm cho mọi người quá kinh hãi, Cố Thanh Sơn không lấy ra hồn khí cấp mộng cảnh - “Cung Linh Hồn Rơi Xuống” do Nữ Sĩ Phức Tụ tặng cho, mà chỉ lấy ra một cây trường cung của thế giới tu hành.
Hắn chậm rãi giương cung, cài tên, buông ngón tay ra.
Xoạt!
Mũi tên bay vụt về phía Vụ Ca, bị nàng ta nhẹ nhàng dùng dao găm chém thành mấy khúc.
“Hừ, tưởng rằng đứng từ xa, dùng cung tên thì có thể...”
Vụ Ca mới nói được phân nửa, đột nhiên im bặt.
Một thanh kiếm từ sau lưng nàng vươn ra, nhẹ nhàng gác lên bả vai của nàng.
Chẳng biết từ lúc nào, Cố Thanh Sơn đã đứng sau nàng.
Hắn giơ kiếm, không nói một lời.
“Ta chịu thua.”
Vụ Ca thở dài, thản nhiên nói.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới cười nói: “Chỉ là cô không biết năng lực của ta nên mới mắc lừa, hi vọng cô đừng để bụng.”
“Chúng ta tìm cơ hội lại đánh thêm một trận?” Vụ Ca khiêu khích nói.
“Cần gì chứ, chúng ta là người một nhà... Ta không thích đánh nhau với người nhà.” Cố Thanh Sơn nói, giải trừ Chú Ngữ Thanh Long.
“Thì ra mà một tên ma quỷ giảo hoạt mà nhát gan!” Vụ Ca tiếp tục khiêu khích.
Trước mặt nhiều người như vậy, bị cố định không thể di chuyển, điều này khiến cho lòng nàng tràn đầy lửa giận.
Cố Thanh Sơn chỉ cười, không trả lời.
Lời nói mà thôi, không cần phải hơn thua với người khác. Nhường một bước cũng không mất miếng thịt nào, huống chi đối phương còn là phụ nữ.
Hiện tại hắn đã hoàn toàn nhớ kỹ lời căn dặn của sư tôn, tuyệt đối không được đắc tội phụ nữ xinh đẹp.
Cho dù bị xúc phạm cũng không thể xúc phạm lại.
Vụ Ca thấy thế cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Thân hình nàng lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, chẳng biết đi đâu.
Trên sân đấu, trọng tài nhìn các vị đại lão trên khán đài.
Hiển nhiên, kết quả sau cùng còn cần những người nắm quyền này định đoạt.
Cố Thanh Sơn cũng nhìn về phía những người đó.
Những người ngồi trên khán đài đều là biến hóa thành hình người, chứ thực ra không phải là nhân tộc thực sự.
Ví dụ như hai người đàn ông đầu trọc ngồi ở hàng thứ hai, trên vai đầy những mũi xương lởm chởm.
Dù sao, nói không chừng có tồn tại mà thân thể còn lớn hơn cả một thế giới, nếu như để bản thể xuất hiện thì sẽ rất phiền phức.
Biến hóa thành người vẫn thuận lợi cho việc giao lưu hơn.
Các đại lão không để lộ cảm xúc, cùng nhau kết nối tâm linh.
Một lúc lâu sau, một đại lão nói: “Kết quả rất rõ ràng, có thể tuyên bố rồi.”
Trọng tài lớn tiếng nói: “Ta tyên bố, Diệp Phi Ly – người khiêu chiến lần này, thành công thăng chức lên ‘Thích khách Phong Ấn’.”
“Cảm tạ.” Cố Thanh Sơn nhìn xuống dưới đài, chân thành nói.
“Diệp Phi Ly, ta đã xem cảnh tượng lúc ngươi nhập hội, dường như biệt hiệu này ngươi cũng chỉ lấy đại mà thôi. Ngươi có muốn đổi sang một cái mới hay không?” Một đại lão hỏi.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Cầm.
Hành động này của hắn bị rất nhiều người chú ý.
Cầm suy nghĩ một chút, đề nghị: “Tuy không phải là danh hiệu, nhưng ngươi cần làm cho người khác ghi nhớ ngươi hơn, dù sao bây giờ ngươi đã là ‘Thích khách Phong Ấn’.”
Cô bỗng nhiên cười, nói: “Biết đâu có một ngày biệt hiệu của ngươi sẽ trở thành danh hiệu, sẽ truyền khắp hư không... Đây là chuyện đã có tiền lệ, vậy nên ta kiến nghị ngươi thận trọng đối với biệt hiệu của mình.”
Cố Thanh Sơn hơi trầm tư một chút.
Mỗi một danh hiệu đều đại diện cho pháp tắc gia trì, là một loại trợ lực rất tốt đối với chúng sinh.
Chuyện này phải thận trọng mà làm.
Hơn nữa...
Mình vẫn luôn dùng tên của Diệp Phi Ly, hình như sẽ mang đến phiền phức cho hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận