Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2181. Thời khắc lựa chọn sau cùng


Đánh dấu
Trong lòng Cố Thanh Sơn hiểu rất rõ, cũng biết tình thế đã thật sự đến bước đường này rồi.
Lấy sức mạnh của nữ sĩ Tế Vũ cũng không cách nào đối phó lại những loại tận thế kia.
Thực tế như vậy khiến lòng hắn không khỏi trào lên cảm giác bất lực.
Thiếu nữ nói tiếp: "Hiện tại cậu có hai lựa chọn, thứ nhất, làm người mới gia nhập vào thế giới Phủ Bụi, đi theo thế giới Phủ Bụi cùng rời đi dòng chảy thời không hỗn loạn này; thứ hai, ở lại, dựa theo phương pháp của cậu mà chạy trốn."
"Laura thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Cô bé vốn thuộc về thế giới Phủ Bụi, cô bé sẽ tiến bộ và trưởng thành nhanh nhất khi ở nơi đây." Thiếu nữ nói.
". . . Em ấy có thể ở lại, nhưng tôi không được." Cố Thanh Sơn nói.
"Vì sao chứ?" Thiếu nữ hỏi.
"Tôi biết một phương pháp có thể chạy trốn, tôi muốn cứu và đi cùng những người khác." Cố Thanh Sơn nói.
"Tỷ lệ thành công không cao, chúng ta phát hiện một số cánh cửa trong đoạn dòng chảy thời không hỗn loạn này, nhưng những cánh cửa này đều là đường chết. Chìa khoá trên tay cậu cũng có khả năng đó, cậu thật sự muốn dùng mạng của mình đi đánh cuộc sao?" Thiếu nữ hỏi lại.
"Tôi muốn đánh cược một lần."
"Nếu thua thì sao?"
"Chịu đánh cược thì cũng chuẩn bị tinh thần để thua trận, đây là quy định."
Thiếu nữ cười cười, lập tức thay đổi đề tài, nhỏ giọng nói: "Cậu đã ở thế giới Phủ Bụi này một thời gian rồi, có cảm tưởng gì không?"
Cố Thanh Sơn nói: "Lẽ ra nơi như thế giới Phủ Bụi thì hẳn có linh vô cùng mạnh mẽ, giống như những hệ thống thế giới có trật tự bình thường. Nhưng từ khi tôi đến nơi này, hệ thống thế giới gặp phải đều có vấn đề —— "
Thiếu nữ nói: "Không sai, đây là một vài động tác nhỏ mà ta đã làm, cho nên cậu mới có cảnh ngộ như thế."
"Đa tạ nữ sĩ." Cố Thanh Sơn chắp tay cảm ơn.
"Cậu cám ơn ta cái gì?" Thiếu nữ hỏi.
"Nếu không nhờ thế thì e là tôi căn bản không có cơ hội trưởng thành, và cũng không có cơ hội thu hoạch được vật do phần lõi của những hệ thống thế giới hùng mạnh ấy hiển hóa ra —— Thật ra, ngài đang giúp tôi ngưng tụ chìa khoá." Cố Thanh Sơn nói.
Thiếu nữ lấy ánh mắt tán thưởng nhìn chăm chú vào hắn, khẽ gật đầu rồi nói: "Đúng vậy, cậu rất thông minh, thành phố U Ám, thế giới Tháp Chuông, thế giới Phế Tích đều là những phần tít ngoài rìa của thế giới Phủ Bụi, những nơi suy yếu nhất. Cậu ở những nơi đó thì mới có thể thu hoạch được vật hiện thân của lõi thế giới."
"Cố Thanh Sơn, thế giới Phủ Bụi sắp rời đi, hiện tại ta chỉ có thể giúp cậu một lần cuối cùng…. Hệ thống thế giới kế tiếp sẽ rất mạnh, lại còn tà ác. Cậu có thể thu hoạch được nhiều món đồ hiện thân của lõi thế giới ở nơi đó, nhưng những trận chiến mà cậu phải đối mặt cũng cam go hơn bao giờ hết, lơ là một chút là chết."
"Bởi vì luật thép của thế giới Phủ Bụi, chuyện của nơi đó ta không cách nào nhúng tay vào, cậu chỉ có thể dựa vào chính mình."
"Một khi chết, là sẽ chết thật đấy."
"—— Tranh thủ thời gian đi, chẳng những cậu phải sống, còn phải nghĩ biện pháp lập mưu đoạt lấy những món đồ hiện thân đó."
"Nhớ kỹ, tận thế sẽ lập tức kéo tới, thế giới Phủ Bụi cũng sắp rời đi."
"Cậu phải đảm bảo nhanh chóng đúc ra một Chìa Khóa Thông Hành!"
Tiếng nói vừa dứt, thiếu nữ gật gật đầu với hắn, sau đó đứng ngay tại chỗ bất động.
Lát sau, thiếu nữ hơi nghiêng người, hai mắt nàng khẽ cử động, dần dần khôi phục vẻ mặt tỉnh táo.
"Vừa rồi. . . Vị kia. . . Thật sự là cường đại vượt quá sức tưởng tượng."
Trên gương mặt thiếu nữ thánh anh linh mang theo vẻ vô cùng sùng kính và rung động, nàng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Cố Thanh Sơn đứng một bên.
Hắn như rơi vào trầm tư, nhất thời không trả lời nàng.

"Em không muốn!"
Laura lớn tiếng la lên.
Cô bé nắm lấy tay Cố Thanh Sơn, kiên định nói: "Em không muốn ở lại thế giới Phủ Bụi, Cố Thanh Sơn, anh đi đâu thì em sẽ đi đó!"
Cố Thanh Sơn nói: "Nơi này an toàn cho em hơn."
"Hừ! Em còn có cả Vương Quốc Kinh Cức phải lo toan, có vô số con dân, hiện tại một mình em lại ở lại thế giới Phủ Bụi này để trốn chạy, vậy thì còn là quốc vương gì nữa chứ?" Laura nói.
Cố Thanh Sơn cười cười.
Hắn chỉ nói lại mọi chuyện cho Laura nghe một lần.
Xưa nay cô bé luôn tự quyết định hết mọi chuyện của bản thân mình, ngay từ đầu Cố Thanh Sơn đã không có ý định thay cô bé đưa ra bất kỳ quyết định gì.
Mà nếu tâm ý Laura đã quyết...
"Tốt, chờ cái chìa khóa này của anh đúc hoàn thành, chúng ta cùng trở về." Cố Thanh Sơn quyết định.
"Hừ! Câu này mới giống tiếng người đó!"
Laura lấy giọng điệu khó chịu mà nói, hai mắt lại cười như là trăng non cong cong.
Liêu Tiểu Pháo đứng một bên, không hiểu được gì bèn hỏi: "Này, hai người có làm rõ tình thế chưa đó. Nơi này chính là thế giới Phủ Bụi đấy, chỉ cần ở chỗ này là có thể bảo đảm không bị tận thế xâm nhập, mà các người lại muốn rời đi?"
Laura nhìn hắn ta.
"Cố Thanh Sơn, cái tên này đã thấy em vớt đồ rồi, lại để anh ta tiếp tục đi theo thì sẽ bị anh ta nhìn thấy càng nhiều bí mật của chúng ta hơn, thật sự còn muốn mang anh ta theo à?" Laura lặng lẽ truyền âm.
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua Laura, lại nhìn về phía Liêu Tiểu Pháo.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu Laura hiện ra một bóng đèn phát sáng, mà trên đầu Liêu Tiểu Pháo thì xuất hiện một dấu chấm hỏi thật to.
"Hai người nhìn tôi như vậy làm gì?" Liêu Tiểu Pháo không hiểu, hỏi.
"Hừ."
Laura không trả lời, chỉ là kiêu ngạo quay đầu sang chỗ khác.
—— Sau đó cái bóng đèn hiện trên đầu cô bé lại sáng lên.
"..." Cố Thanh Sơn.
Hai người này bộ có tật xấu gì à, có chuyện gì không thể suy nghĩ cho đàng hoàng sao? Chơi ô biểu tượng gì thế này?
"Đi thôi, hai người nhìn xem, ở hướng đằng trước kia đã mở ra một cánh cửa."
Cố Thanh Sơn vội hoà giải.
Hai người nhìn theo phương hướng mà hắn chỉ, đã thấy bên cạnh cánh cửa đưa bọn họ đến đây lại mở ra một cánh cửa khác.
Rất rõ ràng, cánh cửa này có thể thông tới hệ thống thế giới kế tiếp.
—— Thì ra hai cánh cửa tiến vào và rời đi nằm liền kề cùng một chỗ!
Từng luồng khói đen xuất hiện từ trong cánh cửa, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nổ thật to, tiếng chiến đấu giao nhau và cả đủ loại tiếng vang.
Chẳng lẽ thế giới kế tiếp đang xảy ra chiến tranh?
Cả bọn không hẹn mà cùng nghĩ đến vấn đề này.
"Rất tốt, chúng ta đi xem rõ ngọn ngành —— "
Thân thể Liêu Tiểu Pháo khẽ động một lại, muốn bay lên.
Thiếu nữ tên Lệ kia bỗng nhiên lên tiếng: "Liêu Tiểu Pháo, ngươi phải trở về."
Liêu Tiểu Pháo lảo đảo một cái, bò dậy từ dưới đất, không hiểu mà hỏi lại: "Vì sao? Tôi không thể đi theo bọn họ tiếp tục đi tới hay sao?"
"Toàn bộ thế giới Phủ Bụi phải tiến hành một lần chuyển đổi vị trí, ngươi không thuộc về nơi này, đến lúc đó sẽ bị truyền tống về thế giới ban đầu của mình." Lệ lên tiếng.
"Vậy bọn họ —— "
"Bọn họ phải đi làm một chuyện hết sức hung hiểm, sau đó cũng sẽ bị truyền tống rời đi."
"... Tốt thôi."
Liêu Tiểu Pháo nhìn Cố Thanh Sơn, lại nhìn về cánh cứa đen như mực kia, trong lòng cũng có đôi phần tiếc hận.
Lần này không thể ôm được cái đùi vàng to lớn này, chỉ có thể ở lại chờ xem sau này còn có cơ hội hay không.
Nhưng lấy thực lực của mình...
Trước khi đi, cố gắng kiếm chút thiện cảm vẫn làm được mà...
Vừa nghĩ đây, Liêu Tiểu Pháo vỗ ngực nói: "Nếu là chuyện hung hiểm, tôi nhất định sẽ cố hết sức mình mà giúp đỡ, tốt xấu gì trước đó Cố Thanh Sơn cũng từng cứu tôi một mạng!"
"Thật à?" Lệ hỏi.
Liêu Tiểu Pháo eo ưỡn càng thẳng hơn, ngang nhiên nói: "Bản đại gia dù gì cũng là người đứng đầu một bang nhóm tôn thờ sự cứng rắn, được các huynh đệ để mắt, đều gọi tôi một tiếng Thiết Nam —— cô đoán tôi có nói dối hay không nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận